Chương 236

Xoa xoa lông mày, Lục Kiến Thành cảm thấy huyệt giữa lông mày đặc biệt đau.

Anh lại nghĩ đến bộ quần áo Nam Khuê mua, mấy ngày nay, anh vẫn luôn chờ, chờ khi nào cô sẽ đưa quần áo cho anh.

Anh thậm chí còn tự nhủ, đừng vội, một ngày nào đó, cô sẽ đưa nó cho mình.

Tuy nhiên, khi thời gian trôi qua từng ngày, anh biết rằng anh đã sai.

Bộ quần áo của Nam Khuê vốn không phải mua cho anh, nếu không phải mua cho anh, vậy thì mua cho ai?

“Phái người gửi thiệp mời sinh nhật đến nhà họ Chu.” Lục Kiến Thành dặn dò.

Lâm Tiêu nghi ngờ: “Tổng giám đốc Lục, hình như chúng ta không qua lại thân thiết với nhà họ Chu lắm.”

“Không sao, gửi một tấm thiệp qua đi.”

“Được.”

Nhà họ Chu.

Chu Tiễn Nam trở về mấy ngày, bởi vì anh ấy trở về, nên trên bàn ăn cũng náo nhiệt hẳn lên.

Tiếng cười vui vẻ lại vang vọng lên trong ngôi nhà này.

Lúc ăn trưa, trên bàn bày một bàn cơm thịnh soạn, Mặt mày bà Chu hiền lành ngồi ở chủ vị, Chu Cẩm và Chu Tiễn Nam chia nhau ngồi ở hai bên.

Vừa định mở tiệc, quản gia cầm thiệp mời đưa cho Chu Cẩm: “Cô chủ, người nhà họ Lục đưa thiệp mời tới.”

“Nhà họ Lục?” Chu Cẩm nhận lấy, cảm thấy lạ.

Bà Chu cũng sửng sốt một chút, sau đó nói: “Nhà họ Lục tuy rằng lớn mạnh, mấy năm nay cũng như mặt trời ban trưa, nhưng chúng ta và nhà họ Lục xưa nay không có qua lại, sao lại đột nhiên đưa thiệp mời cho chúng ta?”

“Đúng vậy, mẹ, quả thật hơi bất ngờ.”

Chu Cẩm mở thiệp mời ta, thấy bên trong là tiệc sinh nhật, lại một lần nữa đóng lại, nhìn về phía quản gia: “Nói chúng ta đã nhận được, nếu có thời gian, nhất định sẽ đi dự.”

“Vâng, cô chủ.”

“Nhà họ Lục nào, Lục Kiến Thành?” Đột nhiên, Chu Tiễn Nam luôn yên lặng ăn cháo ở bên cạnh lại mở miệng.

“Ngoại trừ anh ta, cũng không có gia đình nào khác dám tự xưng mình là nhà họ Lục.” Chu Cẩm nói.

“Chị, cho em xem một chút.”

Chu Tiễn Nam mở thiệp mời ra, trên đó viết rất đơn giản, chỉ nói nhà họ Lục muốn tổ chức một bữa tiệc sinh nhật, cho thời gian và địa điểm.

Về phần muốn tổ chức cho ai, hoàn toàn không có đề cập đến.

Trong đầu hiện lên khuôn mặt Nam Khuê, Chu Tiễn Nam thản nhiên nói: “Chị, em đi.”

“Cái gì?” Chu Cẩm cho rằng mình nghe lầm, không tin hỏi một lần.

Chu Tiễn Nam ngước mắt lên, trả lời khẳng định: “Em đi dự tiệc sinh nhật này. ”

“Không phải em luôn không có hứng thú với những buổi tiệc như này sao? Em quan tâm đến mấy cái này từ khi nào vậy?”

“Không có gì, chỉ là cảm thấy nhàm chán muốn đi xem một chút.”

“Được rồi, chị đi cùng em.” Chu Cẩm nói.