Chương 2120

Người kia cười xấu hổ, dù sao hiện tại Bắc Minh Quân vẫn còn chưa chính thức từ chức khỏi vị trí tổng giám đốc, mình đã nhảy ra trước rồi.

“Bắc Minh tổng, cậu cũng không cần phải hiểu lầm đâu, tôi chẳng qua là đang suy nghĩ cho tương lai của Bắc Minh thị thôi. Mà lần này cậu đi, trong lòng của chúng tôi vẫn thấy rất khó chịu, về phần vấn đề ứng viên, tôi suy nghĩ một chút, chỉ có điều là vẫn suy nghĩ chưa kĩ.”

Bắc Minh Quân cười lạnh: “Nếu như là cách nghĩ chưa chín chắn, vậy thì ông còn nói để làm cái gì nữa, ít nhất là suy nghĩ của tôi đã trải qua sự cân nhắc. Không sai, thời gian đến Bắc Minh thị của trợ lý Cố không bằng những người lâu năm đang ngồi ở đây, nhưng mà thông qua sự quan sát và hiểu biết trong khoảng thời gian này của tôi đối với cô ấy, cô ấy có năng lực như thế, huống hồ gì mọi người cũng đều biết trợ lý Cố quản lý công trình xây dựng, thiết kế và tài vụ của Bắc Minh thị chúng ta. Tôi phân tích từ ba báo cáo tình huống công việc giữa ba bộ phận của cô ấy đưa cho tôi xem, cô ấy đã có thể xử lý tốt ba bộ phận này, vậy thì tôi nghĩ là cô ấy cũng có năng lực để đảm nhiệm những bộ phận khác.”

Bắc Minh Quân vừa mới dứt lời, có một người đứng lên từ trong góc của hội trường. Thoạt nhìn ông ta đã hơn năm mươi tuổi, là một nhân viên lâu năm của Bắc Minh thị: “Suy nghĩ của Bắc Minh tổng quả thật không sai, nhưng mà dù sao trợ lý Cố cũng là phụ nữ, chuyện khác thì không nói đến, chỉ dựa vào sức khỏe mà nói là vô cùng có hạn. Tập đoàn Bắc Minh thị của chúng ta không thể so sánh với các tập đoàn khác, tập đoàn khổng lồ, công việc bận rộn, hiện tại lại có hợp tác với tập đoàn GT, công việc cần xử lý sắp tới lại nhiều gấp đôi. Thử hỏi xem mấy người đàn ông như chúng tôi sao có thể nhẫn tâm để một cô gái xông pha chiến đấu về phía trước được chứ, hiện tại tôi có một ứng viên không tệ, có thể tiếp nhận vị trí Bắc Minh tổng thị, cậu ta còn trẻ và cũng có triển vọng, vô cùng nhiệt tình, tôi tin tưởng là nếu như cậu ta tiếp nhận vị trí tổng giám đốc, vậy thì nhất định có thể làm cho tập đoàn Bắc Minh thị bước lên một giai đoạn cao hơn.”

Bắc Minh Quân nhẹ gật đầu: “Giám đốc Lưu nói cũng không phải là không có lý, hơn nữa tôi nghe thấy là ông có lòng tin đối với người này.”

Giám đốc Lưu vừa mới phát biểu nhẹ gật đầu: “Không sai, cảm thấy là người này quả thật có năng lực để làm chuyện đó, dù là cậu ta không sánh bằng Bắc Minh tổng, nhưng mà so sánh với các người phụ trách như chúng tôi thì hơn hẳn. Không chỉ có như thế, người này còn là cổ đông đứng thứ hai của Bắc Minh thị.”

Lời này vừa mới nói ra, tất cả những người đang ngồi đây đều biết người mà ông ta đang nói tới là ai.

Lúc này trên mặt của Bắc Minh Khởi Hiên cũng lộ ra biểu cảm đắc ý.

Anh ta nhìn thoáng qua giám đốc Lưu đề cử cho mình, xem ra mình đã không chọn lầm người, vào thời điểm này mà còn có thể nói vài lời giúp cho anh ta.

Nhưng mà bây giờ anh ta phải làm ra vẻ khiêm tốn một chút, Bắc Minh Khởi Hiên lắc đầu nói: “Giám đốc Lưu xem trọng tôi rồi, tôi nào có năng lực giống như ông đã nói chứ, tôi cũng chỉ là vừa làm vừa học hỏi mà thôi, còn có rất nhiều thứ tôi cần phải học hỏi từ từ những người có kinh nghiệm như bọn ông ở Bắc Minh thị. Nếu như nói là có tư cách và tài năng, tôi cho rằng ông Bắc Minh Triều Lâm, ba của tôi càng phù hợp hơn.”

Bắc Minh Triều Lâm nghe xong lời đề cử của con trai mình, ông ta không khỏi nhìn về phía của Bắc Minh Quân.

Chỉ nhìn biểu cảm lúc này của anh cũng không phải là dễ coi, ông ta có thể nhìn ra được cho dù là con trai Khởi Hiên của mình hay là mình làm cái chức tổng giám đốc của Bắc Minh thị thì anh cũng sẽ không hài lòng.

Bởi vì nguyên nhân rất đơn giản, Bắc Minh Quân đã bỏ ra một cái giá đắt mới có thể đuổi mình khỏi Bắc Minh thị, còn cướp đi tất cả cổ phần của mình.

Bây giờ anh lại vướng vào một vụ kiện cáo liên quan đến mạng người, chỉ dựa vào tính cách của Bắc Minh Quân, anh tuyệt đối sẽ không trả đồ vật trong tay lại.

“Tôi nghĩ là vẫn nên để Khởi Hiên đảm nhiệm chức vụ Bắc Minh tổng thị mới là thích hợp nhất, tôi nhớ là lúc ba còn trên đời ông ấy rất thích Khởi Hiên, tôi chỉ cần ở bên cạnh giúp đỡ nó làm việc là được rồi.”