Chương 2132

Giang Tuệ Tâm dùng khăn tay chấm nước mắt lưu lại trên khóe mắt: “Nguyên, hai đứa con trai con cứ đưa về đi, hôm nay Quân không ở đây, dì cũng già rồi, lực bất tòng tâm.”

“Dì Tâm, vậy dì phải làm sao đây?” Cố Tịch Dao vẫn có chút không đành lòng để Giang Tuệ Tâm ở nhà cũ một mình

Bắc Minh Quân không ở nhà, hiện tại chỉ còn lại một người già như bà trong một căn nhà lớn như vậy, khó tránh khỏi sẽ cảm thấy cô đơn và tịch mịch.

Mặc dù Bắc Minh Quân bình thường đi sớm về trễ, nhưng coi như có người, hơn nữa thời gian này trong nhà còn hai đứa nhỏ

Giang Tuệ Tâm khoát tay áo: “Nguyên, con không cần lo lắng cho dì. Trong nhà có nhiều người hầu như vậy cùng với dì, hơn nữa không phải còn Đông Đông cũng về rồi sao, nó sẽ ở với dì.”

*

Cố Tịch Dao lái xe, ra khỏi nhà cũ Bắc Minh.

Trình Trình cùng Dương Dương ngồi sau xe.

Trình Trình cúi đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn có chút âm trầm. Rõ ràng vẫn đắm chìm trong lo lắng ba bị bắt đi, bà ngoại mất.

Mà tâm trạng của Dương Dương lại hoàn toàn khác Trình Trình.

Dối với cậu bé mà nói, cuối cùng cũng ra khỏi căn nhà giam khổng lồ nhà cũ Bắc Minh này.

Nhưng mà sau khi cậu bé vui sướng nhìn đông nhìn tây một hồi, tâm trạng lại từ từ chùng xuống.

Đó là bởi vì cũng giống như Trình Trình, nghĩ đến bà ngoại đột nhiên qua đời.

Trên đường đi, không khí trong xe vẫn luôn vô cùng yên tĩnh, không giống như trước kia.

Cho đến khi xe dừng ở cửa nhà Lạc Kiều, cửa xe mở ra..

Cố Tịch Dao cùng hai người con trai bước từ trên xe xuống

“Nguyên cô về rồi, sao Trình Trình và Dương Dương cũng về. Sao mà bọn nhỏ không ở lại nhà cũ Bắc Minh?” Anna từ trong phòng đi ra.

Cô ấy nhìn thấy Trình Trình cùng Dương Dương cũng về, cảm thấy có chút bất ngờ

“Ba cũng đã bị bắt đi, còn ở chỗ bà nội kế làm gì, mỗi ngày nhìn thấy bà ta, tâm trạng con đều không tốt.” Dương Dương nhanh mồm nhanh miệng, có gì nói đấy.

“Dương Dương, con nói gì đấy. Lại nói xấu sau lưng người ta sao.” Cố Tịch Dao nghiêm mặt, trừng Dương Dương.

Dương Dương rụt cổ một cái, tự biết mình nói sai. Nhưng mà dù vậy vậy, trong lòng của cậu bé vẫn cho là như vậy, cậu cũng không muốn lại tiếp tục sống chung với bà nội kế nữa.

Anna nhìn Cố Tịch Dao: “Dương Dương nói là sự thật sao? Bắc Minh Quân bị bắt đi rồi?”

Cố Tịch Dao nhẹ gật đầu: “Là chuyện sáng nay. Anna, giúp tôi lấy đồ đạc đi, bây giờ đầu tôi có chút loạn, tôi muốn nghỉ ngơi một lúc.”

Nói xong, cô một mình đi vào trong phòng.

Dương Dương cũng muốn theo mẹ vào phòng nhưng bị Trình Trình kéo lại.

Sau đó hắn nói với Anna: “Dì Anna, chúng ta giúp gì lấy hành lý.”

Sau khi Cố Tịch Dao vào nhà, nhìn thấy Hình Uy và Lạc Kiều từ lầu hai xuống, bên cạnh bọn họ, con có bảo bối nhỏ Cửu Cửu.

“Me, mẹ về rồi…” Cửu Cửu không chờ đợi được gọi một tiếng.

Cố Tịch Dao vốn có chút không vui, bây giờ gặp con gái, cũng không khỏi lộ ra khuôn mặt tươi cười.