Chương 2137

Dương Dương nói xong, leo ra khỏi chăn của mình, đi đến bên người Trình Trình: “Ngày mai chúng ta gọi điên thoại cho chú đầu bếp, để chú ý đưa chúng ta đi gặp ba là được. Nhưng mà chuyện này phải giữ bí mật, không thể để mẹ biết. Cũng phải giữ bí mật với dì Anna và dì Kiều Kiều mới được.”

“Vậy Cửu Cửu làm sao bây giờ?” Trình Trình nói xong, nhìn thoáng qua em gái đã ngủ sau

Hiện tại ba ba còn không biết sự tồn tại của em gái đâu.

“Em gái trước hết để dì Anna chăm sóc một lúc, chúng ta ra ngoài nửa ngày rồi về, anh thấy được không?”

Trình Trình nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn gật đầu: “Được rồi, cứ làm như thế đi. Được rồi cũng không còn sớm nữa, chúng ta cũng nên ngủ. Ngày mai đợi mẹ đi làm, chúng ta sẽ bắt đầu hành động, em đừng có ngủ nướng, làm hỏng mọi việc.”

Dương Dương đưa đề nghị của mình, Trình Trình gật đầu đồng ý: “Anh cứ yên tâm đi, em sẽ không ngủ nướng.”

*

Sáng sớm hôm sau, Cố Tịch Dao ăn xong bữa sáng, nhẹ nhàng đi lên gác xép, nhìn thấy bọn nhỏ vẫn còn ngủ say.

Lúc Cố Tịch Dao xoay người xuống lầu, Dương Dương mở mắt.

Cậu bé lăn từ trong chăn ra.

“Suỵt, không được lên tiếng.” Dương Dương lập tức nhỏ giọng với Bối Lạp ở đối diện mình.

Bối Lạp quơ quơ cái đuôi, tỏ vẻ đã nghe hiểu.

Dương Dương quay đầu nhìn nhìn Cửu Cửu bên cạnh, cô bé vẫn dang ngủ say

Cậu bé lặng lẽ đi đến bên cạnh Trình Trình: “Này, anh tỉnh chưa, thời gian cũng đến rồi, chúng ta cũng nên xuất phát rồi.”

Kỳ thật Trình Trình đã sớm tỉnh: “Bình tĩnh chớ nóng, em nhỏ giọng chút đi, cẩn thận đánh thức em gái.”

Nói xong, cậu lặng lẽ chui trong chăn ra, lưu loát mặc quần áo xong, sau đó đi đến cửa sổ nhỏ bên kia.

Chỉ thấy dưới lầu, mẹ vừa từ trong phòng đi ra.

Sau lưng mẹ là Anna, hai người dùng lại ở dưới lầu một lát, Cố Tịch Dao lái xe rời đi.

Trình Trình quay lại, gọi Dương Dương hai người lặng lẽ đi xuống lầu.

Trong phòng khách không ai, lúc này Anna đang từ bên ngoài vào

“Trình Trình, Dương Dương sao các con dậy sớm bậy, không ngủ thêm một lúc nữa?”

Trình Trình nhìn thoáng qua Dương Dương, sau đó nói với Anna: “Con và Dương Dương hôm nay có chút việc ra ngoài, xin nhờ dì Anna không nói lại với mẹ con được không?”

Anna nghi hoặc nhìn Trình Trình: “Các con muốn làm gì, còn muốn gạt mẹ con?”

Trình Trình có chút do dự, không biết có nên nói chuyện đó cho dì Anna không.

Dương Dương nhìn Trình Trình như vậy có chút không nhịn được: “Ai nha, Dì Anna cũng không phải người ngoài, có cái gì mà phải gạt.”

Nói xong, Dương Dương nói với Anna: “Là như vậy, con và Trình Trình muốn đi thăm ba một chút. Nhưng lại sợ mẹ biết không vui, cho nên muốn lén lút đi qua.”

Anna trong lòng cũng rất rõ ràng, cho dù Bắc Minh Quân như thế nào, trong lòng bọn nhỏ vẫn là rất nhớ mong anh.

“Hai đứa còn nhỏ, có biết đi thế nào không?”