Chương 2153

Hình Uy tuy không thể hoàn toàn tin tưởng vào lời nói của người giấu tên này, nhưng chuyện này khá nhạy cảm, hơn nữa lại vào thời điểm Bắc Minh Quân đang bị giam giữ.

Nếu xử lý không tốt, chuyện này sẽ ảnh hướng cực kỳ xấu đến toàn bộ Bắc Minh Thị.

Anh không dám chậm trễ, phái liền mấy người thân tín đi điều tra tính chân thực của chuyện này, cùng lúc đó thông báo cho Cố Tịch Dao để cô có biện pháp chuẩn bị đối phó.

Nhưng khi Cố Tịch Dao chuẩn bị gọi Bắc Minh Triều Lâm và Bắc Minh Khởi Hiên lại bất ngờ biết được bọn họ đã xin nghỉ hai ngày, hiện đang tĩnh dưỡng ở bệnh viện.

Điều này khiến cho Cố Tịch Dao có chút khó xoay sở.

Vào thời điểm mấu chốt như vậy, chỉ có một mình cô đối mặt với cục diện này.

Lúc này, cửa phòng làm việc bị đẩy ra, Lý Thâm và Đường Thiên Trạch bước vào.

Hình Uy mặc dù chưa từng gặp Lý Thâm nhưng anh biết Đường Thiên Trạch, thấy dáng vẻ chẳng tốt lành gì của bọn họ, anh hơi nhíu mày.

Anh nhanh chóng bước tới đứng trước mặt bọn họ: “Xin lỗi, hai người vào bằng cách nào, có hẹn trước không?”

Sắc mặt Lý Thâm âm trầm, nhìn thoáng qua Hình Uy, vốn tâm trạng của ông ta đã không tốt, nhưng dù sao đây cũng không phải địa bàn của mình nên ít nhiều cũng đè nén cơn giận: “Chẳng lẽ tôi đến gặp con gái mình còn cần hẹn trước sao?”

Những lời này cho Hình Uy sửng sốt.

Anh đã từng nghe nói, cha của Cố Tịch Dao không phải sớm đã mất tích ư, sao hôm nay lại nhảy ra.

Chỉ thấy vẻ mặt của người đàn ông này rất nghiêm túc, giữa hàng lông mày tỏa ra một cảm giác uy nghiêm khiến người ta phải lùi bước.

Hơn nữa người đứng sau ông ta là kẻ mà ông chủ ghét nhất, phản cảm nhất – Đường Thiên Trạch.

Điều này khiến anh có chút hoài nghi, người đàn ông trước mặt đang nói dối.

Không đợi Lý Thâm và Đường Thiên Trạch lên tiếng, từ phía sau bỗng vang lên giọng nói của Cố Tịch Dao: “Hình Uy, hai người này tôi quen.”

Khi Cố Tịch Dao thấy hai người bọn họ xông vào, lại cảm giác được bọn họ đến đây 80% là vì chuyện của mẹ.

Đúng là sóng trước chưa yên, sóng sau lại tới, mình còn đang phát rầu vì chuyện của tập đoàn Gia Mậu, bọn họ lại qua.

Nhưng nếu người đã tới, cô không có lý nào lại chặn ở ngoài cửa.

Sau khi Hình Uy nghe thấy Cố Tịch Dao nói vậy, cũng chỉ đành tránh sang một bên, nhường đường cho bọn họ.

“Hình Uy, anh cầm những tài liệu này qua sắp xếp lại, tôi nói chút chuyện với bọn họ.”

“Cô…” Hình Uy còn muốn nói gì đó, nhưng đã thấy Cố Tịch Dao đưa một chồng tài liệu về phía anh ta.

Anh ta cũng chỉ đành cầm tài liệu tới: “Cô chủ, tôi ở ngoài cửa, nếu có chuyện gì cần dặn tôi đi làm, cô có thể gọi tôi bất cứ lúc nào.”

Anh ta nói vậy với Cố Tịch Dao, một mặt là để cô biết mình ở bên ngoài, nếu có gì không ổn có thể trực tiếp gọi mình.

Mặt khác anh ta cũng nói cho đám người Lý Thâm nghe, để bọn họ biết không nên làm loạn.

***

Hình Uy đi ra khỏi văn phòng, từ bên ngoài rất cung kính đóng cửa văn phòng lại.