Chương 43

“Thím hai thật lợi hại, vậy mà liếc một cái đã có thể nhìn ra là giả.” Tô Khiết nhìn về phía Lưu Vân, trên khuôn mặt hồn nhiên mang theo mấy phần sùng bái.

Mọi người sững sờ, cô cả Tô này thật ngốc nha, bây giờ video này được phát ra, cũng là một cơ hội tốt để cô thay đổi tình thế, nhưng cô lại phối hợp với Lưu Vân nói video là giả?

“Cháu biết video này là giả phải không? Cháu mau nói cho mọi người video này thật ra là giả đi.” Con ngươi Lưu Vân chợt lóe, nhanh chóng bắt lấy Tô Khiết , muốn dẫn dắt Tô Khiết nói là lời nói có lợi với bà.

Đối với cách làm của Lưu Vân lúc này, rất nhiều người ném sang ánh mắt khinh bỉ, bà như vậy là công khai ức hiếp người thật thà sao?

Hơn nữa, Lưu Vân hỏi vấn đề này với Tô Khiết trước mặt mọi người, mặc kệ Tô Khiết nói là thật hay giả, thì đều rất bất lợi với cô ấy.

Rất nhiều người bắt đầu đồng tình với Tô Khiết

“Rõ ràng lão yêu bà này lừa gạt cô cả Tô , lấy tính tình đơn thuần của cô cả Tô , nhất định cô ấy sẽ trúng bẫy, vấn đề này mặc kệ cô cả Tô trả lời thế nào cũng sai.” Lúc này trên mặt Cậu năm Tào tăng thêm mấy phần tức giận.

Nguyễn Hạo Thần thoáng nhìn Tô Khiết , dường như trong khẽ lóe lên mấy phần ý cười, anh cảm giác, câu trả lời tiếp theo của cô sẽ khiến tất cả mọi người bất ngờ

“Thím Hai, thật xin lỗi, cháu không lợi hại như thím Hai, thật ra cho đến bây giờ cháu cũng không nhìn ra video này là thật hay giả, vì vậy, cháu không thể nói dối.” Hai mắt Tô Khiết khẽ chớp chớp, sợ hãi nhìn Lưu Vân , trong giọng nói còn mang theo một chút áy náy.

Nghe thấy lời này của Tô Khiết , mọi người đều sửng sốt, ai cũng không nghĩ Tô Khiết sẽ trả lời như vậy, mà trả lời như vật quả thật vừa vặn.

Rất nhiều người nhìn về phía Tô Khiết , muốn xem Tô Khiết là vô tình hay cố ý nói vậy.

Nhưng mà vẻ mặt Tô Khiết vẫn rất chân thành, chân thành khiến không ai có thể hoài nghi.

“Phụt…” Trên lầu, Cậu năm Tào bật cười thành tiếng: “Anh ba, đột nhiên em cảm thấy cô cả Tô này thật đáng yêu.”

Ánh mắt sắc lạnh của Nguyễn Hạo Thần đột nhiên bắn về phía cậu ta, rét lạnh khủng bố.

“Em lại nói sai sao?” Cơ thể Cậu năm Tào theo bản năng rụt lại, ánh mắt vừa rồi của anh ba thật đáng sợ.

“Tô Khiết , là cô, là cháu vu cáo hãm hại tôi.” Lưu Vân tỉnh táo lại, rõ ràng trên mặt càng thêm tức giận, nhớ đến lời Tô Khiết vừa nói, đột nhiên bà hiểu rõ một điều, chuyện này là Tô Khiết làm, là Tô Khiết hãm hại bà.

“Ý của thím Hai là cháu mở video không đứng đắn của mình cho mọi người xem? Rồi sau đó vu oan giá họa cho thím Hai?” Tô Khiết nhìn bà, chớp mắt một cái, biểu cảm kia muốn bao nhiêu vô tội thì có bấy nhiêu vô tội.

Nghe thấy Tô Khiết nói câu này, có mấy người không nhịn được bật cười thành tiếng, coi như kẻ ngu cũng khó lòng nào phát video kiểu này của mình cho người khác xem.

“Đằng sau, video đằng sau là giả, cho đến bây giờ tôi chưa từng nói những lời kia, video đằng sau là giả.” Rõ ràng Lưu Vân không ngờ được Tô Khiết sẽ nói như vậy, trong giọng nói tức giận pha thêm mấy phần ác độc.

“Ý của thím hai là, video phía trước là thật sao?” Tô Khiết lại chớp mắt, vẻ mặt ngây thơ khiến cho người khác không có lòng đề phòng.

“Đương nhiên, video phía trước đương nhiên là thật rồi.” Lúc này Lưu Vân vừa tức và sốt ruột, căn bản không suy nghĩ nhiều, chỉ là theo bản năng nói ra suy nghĩ chân thật nhất trong lòng mình để trả lời câu hỏi của Tô Khiết .