CHƯƠNG 67

Cuộc điện thoại vừa rồi là do Cậu năm Tào gọi tới. Cậu năm Tào gọi anh ra ngoài uống rượu, cậu tư Đường đang ở đó.

Thật ra đây cũng là chuyện đặc biệt quan trọng, những cuộc gặp mặt như vậy là chuyện rất bình thường, vì sao vừa rồi anh nhận được điện thoại lại đi gấp như vậy? Bình thường anh cũng chưa từng tích cực như vậy mà?

Lúc đó, tại sao anh phải đi chứ? Đáng lẽ anh phải chờ xem cô thu dọn cục diện thế nào đã!

Hoặc đáng lẽ anh càng nên phối hợp với cô làm gì đó, nói hôm nay là đêm tân hôn của bọn họ!

“Anh ba, anh làm sao vậy? Có chuyện gì mà anh phải suy nghĩ nghiêm túc như vậy, em đã gọi anh mấy lần cũng không thấy anh có phản ứng gì.” Cậu tư Đường thấy anh cầm cốc rượu mãi không động đậy thì cảm thấy đặc biệt kỳ lạ. Bình thường cho dù anh ba có lạnh lùng nhưng tuyệt đối sẽ không đờ người ra như bây giờ. Anh ba suy nghĩ gì mà nhập tâm thế?

Nguyễn Hạo Thần không trả lời anh ta, anh đột nhiên đứng lên và đi ra ngoài.

“Anh ba, anh đi đâu thế?” Cậu tư Đường và Cậu năm Tào giật mình trước hành động đột ngột của anh, gần như cùng lúc lên tiếng.

“Về nhà?” Nguyễn Hạo Thần hiếm có một lần không đi thẳng, vẫn có chút kiên nhẫn trả lời một câu.

“Về nhà? Sớm như vậy, anh về nhà làm gì? Trong nhà cũng đâu có ai chờ anh chứ?” Khóe miệng Cậu năm Tào cong lên. Lúc này mới ra ngoài, còn chưa uống cốc rượu nào đã về à? Hơn nữa bây giờ mới hơn tám giờ, anh ba về nhà sớm như vậy làm gì?

Nguyễn Hạo Thần dừng lại, xoay người nhìn hai người với vẻ mặt đàng hoàng lại nghiêm túc: “Hôm nay, tôi kết hôn rồi.”

“Cái gì? Anh ba, anh nói gì?” Hai người gần như đồng thời kinh ngạc kêu lên thành tiếng, vẻ mặt kinh ngạc khó tin. Giờ phút này, hai người đều nghi ngờ lỗ tai của mình có vấn đề, nghe nhầm rồi.

“Hôm nay, tôi kết hôn rồi.” Hôm nay kiên trì của Nguyễn Hạo Thần hình như rất tốt, còn nhắc lại một lần nữa.

“Anh ba, anh nói thật à?” Lúc này hai người mới ý thức được Nguyễn Hạo Thần không phải đang nói đùa, hình như là nói thật.

“Đúng.” Nguyễn Hạo Thần đáp một tiếng, không đợi hai người lấy lại tinh thần, anh đã rời đi.

“Mẹ kiếp, anh ba kết hôn à? Thật không vậy?” Cậu năm Tào lấy lại tinh thần liền nhảy dựng lên. Tin tức này thật sự quá sốc, trong giây lát anh ta khó có thể tiêu hóa được.

“Chắc là thật.” Giọng nói của cậu tư Đường vọng tới có vẻ xa xăm, thật ra cũng không quá tỉnh táo.

Tin tức vừa rồi đủ để nổ cho bọn họ ngu người.

“Vậy anh ba vừa đi vội vã là trở lại động phòng à?” Khóe miệng Cậu năm Tào giật giật, có phải anh ba quá gấp không?

“Anh ba kết hôn à? Với ai vậy?” Cậu tư Đường hỏi một vấn đề tương đối lý trí.

Cậu năm Tào sửng sốt vài giây, khóe miệng liền giật giật: “Không, không biết có phải là người phụ nữ kia không?”

Không biết có phải là Tô Khiết không? Không, không thể nào. Anh ba chỉ nghi ngờ Tô Khiết , tuyệt đối không có khả năng cưới Tô Khiết được.

Nhưng sau khi Cậu năm Tào lợi dụng quan hệ của mình điều tra ra sự thật, lại hoàn toàn ngây người. Anh ba thật sự cưới Tô Khiết ?

Lúc Nguyễn Hạo Thần trở lại biệt thự, ở đây đặc biệt yên tĩnh. Nguyễn Hạo Thần lên tầng, đi tới ngoài cửa phòng của Tô Khiết và gõ cửa, trong phòng không có bất kỳ âm thanh nào đáp lại.