CHƯƠNG 70

Sở dĩ cô do dự là vì cô biết Cậu năm Tào là Cục trưởng Cục Công An thành phố A. Cậu năm Tào và Nguyễn Hạo Thần có quan hệ không tầm thường, cô đi nhất định sẽ gặp phải cậu năm Tào . Cô sợ sẽ gây ra rắc rối không cần thiết.

Nhưng anh khóa trước đã mở miệng, cô không có cách nào từ chối.

Theo thói quen nhiều năm, thời gian của Tô Khiết từ trước đến nay đều được tính bằng giây bằng phút.

“Cô là Mrs Đường?” Tới giờ hẹn, địa điểm giao hẹn, lúc Cậu năm Tào gặp cô đã hoàn toàn choáng váng. Đây là người anh cả tìm tới à?

Còn trẻ như vậy? Quan trọng là người này cũng quá xinh đẹp đi.

Một người phụ nữ như vậy lại là chuyên gia tâm lý học tội phạm à!! Nghe nói còn là một người không ai sánh kịp đấy!!

“Đúng.” Lúc này dáng vẻ bề ngoài của Tô Khiết đã hoàn toàn thay đổi, trên mặt không có tàn nhang, cũng không đeo kính, hơn nữa cô dùng kính áp tròng, buộc tóc, thay quần áo, tóc còn được xử lý đặc biệt biến thành màu vàng, đây hoàn toàn là hình dáng làm việc của cô khi còn ở nước M.

“Thẩm vấn theo đúng quy định, giống như bình thường.” Không đợi Cậu năm Tào lại nói chuyện, Tô Khiết đã mở miệng. Cô sợ về sau gặp phải rắc rối không cần thiết nên cố ý thay đổi giọng điệu của cô.

Lời nói của cô ngắn gọn, quyết đoán, giọng nói không cao lại có một khí thế làm cho không ai có thể chống lại.

“Hả? À, được.” Cậu năm Tào lấy lại tinh thần, gần như không có do dự nào đã lập tức bố trí xong tất cả.

Cậu năm Tào nhìn vào phòng thẩm vấn, Lưu Đại Lộ đang thẩm vấn hoàn toàn bình thường, còn người phụ nữ kia lại không nói một câu nào, vẫn chỉ ngồi ở đó.

Nếu không phải người phụ nữ này là do anh cả tìm tới, cậu ta thật sự rất nghi ngờ năng lực của cô.

Nhưng người phụ nữ này thật sự quá đẹp, cậu ta tự nhận mình đã gặp qua vô số người đẹp nhưng không ai có thể so sánh được với cô.

Cậu năm Tào cầm điện thoại di động lên chụp bóng lưng của cô, sau đó gửi vào trong diễn đàn của nhóm sáu người bọn họ.

Sau đó Cậu năm Tào nhắn một câu: “Tôi đã từng thấy người phụ nữ đẹp nhất, có một không hai.”

“Cắt, với một bóng lưng mà cậu định lừa ai hả?”

“Gửi ảnh chụp chính diện qua đây.”

“Đúng, có ảnh mới có chân tướng.”

Sau đó, trong diễn đàn lần lượt có mấy tin nhắn.

Liên tục có mấy tiếng báo tin tức vang lên, Nguyễn Hạo Thần cầm điện thoại di động lên, mở ra.

Trong nháy mắt khi nhìn thấy bóng lưng kia, tròng mắt của anh đột nhiên co lại. Bóng lưng này? Anh nhớ nó giống hệt với người phụ nữ năm năm trước. Nói chính xác thì anh nhớ kỹ không phải là bóng lưng, mà là vẻ khoa trương và đắc ý của cô.

Lúc đó, anh xuyên qua khe cửa sắp đóng lại nên không nhìn thấy rõ bóng lưng, nhưng anh vẫn nhớ rõ ràng vẻ khoa trương và đắc ý này.

Trong bức ảnh do lão năm vừa đăng lên, vẻ khoa trương này giống hệt với người phụ nữ năm năm trước. Đó là một khí thế tản ra từ bên trong, không ai có thể bắt chước được.

Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng đứng dậy, đi ra ngoài, đồng thời gọi một cuộc điện thoại.