Triệu An Ninh nhìn khuôn mặt đạt được mục tiêu của anh giờ mới biết mình đã bị mắc bẫy của anh, muốn làm chuyện đó với mình mà cô lại không biết chỉ nghĩ đơn sơ nghe lời anh, cô tưởng anh chỉ bảo mình vào cà lưng giúp anh nhưng không ngờ mọi chuyện lại khác.

Thứ đó của anh vẫn đang ***** **** lên cạ vào lưng cô khiến lưng cô rất nhột, còn anh thì ghé tai cô luôn miệng dụ dỗ cô bằng những lời nói ngon ngọt.

“Chúng ta đã lâu chưa làm chuyện vợ chồng rồi nên hôm nay chúng ta..."
Anh chưa nói xong đã bị cô lấy tay che miệng lại ánh mắt không tự nguyện nhìn anh lắc đầu nhưng cái lắc đầu của cô lại làm cho Hoắc Liên Hàn càng muốn làm hơn.

“Nhưng thứ của anh không chịu xuống không phải là do em sao?"
Triệu An Ninh nghe liền tròn mắt nhìn anh, là do anh bảo cô tắm cùng giờ lại bảo do cô nên thứ của anh mới ***** ***, cô phồng má không đáp lời anh mà với khăn tắm để bên cạnh mà đứng dậy thì bị anh kéo lại.

“Em định gây ra chuyện rồi chạy sao?"
Triệu An Ninh cố vùng ra nhưng không thể nào thoát ra khỏi tay anh được, cô cũng đành phải chấp nhận việc vì cô quá ngu ngơ nên mới bị anh lừa.


Triệu An Ninh nhìn anh rồi đưa một ngón tay ra trước mặt anh ý chỉ cô cho phép cùng anh giải quyết nhưng chỉ được một lần rồi thôi, Hoắc Liên Hàn nhìn cô mỉm cười.

“Em cho tôi một lần sao đủ, mà em yên tâm lúc nào thứ của anh hạ xuống thì anh ngừng!"
Nói xong anh bắt đầu hôn cô, dư**g vật của anh đã không chịu nổi mà muốn vào trong cô ngay lập tức.

Hoắc Liên Hàn vừa vừa đưa thứ của mình vào trong cô mặc dù anh đưa vào nhẹ nhàng nhưng cô vẫn thấy đau liền kẽ rên nhẹ.

Anh nhấn mạnh hôn cô xuống dư**ng vật của anh đã nằm trọn vẹn trong cô còn không ngừng chuyển động bên trong, mỗi lần anh chuyển động đều rất nhẹ nhàng với cô.

Triệu An Ninh vòng tay qua lưng anh dựa đầu vào lưng chập chờn nói lạnh.

“Lạnh!!"
Hoắc Liên Hàn vừa nghe cô nói liền phản ứng lại.

“Em vừa nói sao? Nói lại lần nữa đi!"
Triệu An Ninh ngâm mình trong bồn với tư thế bị anh đâm nên rất lạnh, cô cũng không biết tại sao mình lại nói ra từ lạnh nên cô đã thử máy môi nói lại.

“Lạnh!!!"
Hoắc Liên Hàn nghe tiếng cô dù chỉ một từ cũng vui mừng mà hôn lấy cô.


“Vậy chúng ta lên giường, ôm lấy anh!"
Hoắc Liên Hàn ôm cô lên thứ đó của anh không rút ra mà vẫn để trong cô.

Đến giường anh không để cô nằm xuống mà ngồi trên người mình.

“Giờ em tự chuyển động đi."
Cô chưa bao giờ làm tư thế này nên không biết làm sao chỉ đành nhìn anh, Hoắc Liên Hàn cũng phải chịu với cô vợ ngốc của mình nên đã chỉ cho cô.

Cả một buổi tối cô bị anh dày vò đến một hai giờ sáng mới yên giấc mà ngủ.

Triệu An Ninh chìm vào giấc ngủ sâu, trong cơn mơ cô gặp được mẹ mình, cô chạy lại ôm lấy mẹ khóc lóc kể những chuyện mà gia đình họ Triệu đã đối xử với cô, mẹ cô cười hiền lành vuốt ve mái tóc cô ân cần an ủi cô.

Cô dường như có thể cảm nhận được hơi ấm của mẹ nhưng cô không biết người mình đang ôm lại là anh.

Hoắc Liên Hàn cười nhìn cô vợ nhỏ của mình đang ngủ say trong lòng lại ấm áp hơn, cô dường như là một rương kho báu lớn của anh vậy thà hi sinh bản thân cũng không để đồ vô giá của mình bị mất.


“Lại đang mơ về ai mà khuôn mặt vui vẻ vậy?"
Anh chọc nhẹ ngón tay vào má cô cười mỉm nói.

Anh nhớ lại lúc trong phòng tắm có nghe cô nói một chữ “Lạnh" anh liền có hy vọng là cô một ngày nào đó sẽ gọi tên anh và chạy lại ôm anh, lúc đó anh sẽ cưới ấm áp mà ôm cô hôn vào trán cô.

Bên kia gia đình nhà họ Triệu không ngừng xảy ra những cuộc cãi vã, Thừa Húc thấy nhà họ Triệu không còn của cải cũng quay lưng như không có quen biết mà rời đi, Triệu Thanh Kỳ cũng có đến nhà hắn ta nhưng khi người làm thấy cô liền đuổi mà không ra không cho vào, lúc trước cô ta có đến nhà họ hắn ta vài lần được mọi người t rộng nhà đối xử rất tốt xem cô như con dâu nên mới giật chồng sắp cưới của chị mình, giờ cô ta mới nhận ra sự tra nam đó thì đã quá muộn rồi, đứa bé trong bụng cô ta cũng đã từ từ mà lớn lên trong bụng.

Từ khi anh lấy lại công ty cho cô từ tay Triệu Lục, ông ta từ một chủ tịch giàu có giờ trở thành một người không được giới thượng lưu coi trọng, ông ta cứ như vậy hể thấy vợ con liền lên cơn mà mắng.

Mọi thứ dần dần trở nên tốt đẹp hơn, tâm trạng của cô ngày tháng cũng ổn vui vẻ cười đùa không còn như trước nữa, ngày ngày cùng anh ăn cơm cùng anh bí mật hèn hò gắn bó bồi dưỡng tình cảm của hai người, anh giúp cô nói lại mọi thứ của ngày tháng cứ thế trôi qua êm đềm.