Chương 2073

Về đến phòng bệnh, Âu Dương Tư gọi điện thoại cho cô, rốt cuộc là có chuyện gì khiến cô quên ăn quên ngủ như thế, ngay cả Huyền Diệp cũng bỏ ở nhà không quan tâm?

Trần Diễm An không cho anh ta biết sự thật, chỉ trả lời qua loa để lừa anh ta.

Nếu không để anh ta biết sự thật, chắc chắn anh ta sẽ dẫn theo Huyền Diệp chạy cả đêm đến đây, đã muộn thế này rồi, hơn nữa bệnh cũng không nghiêm trọng, hoàn toàn không cần phải lo lắng.

Cúp điện thoại, không lâu sau đó cô đã ngủ say.

Sáng hôm sau.

Trần Diễm An dậy rất muộn.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Cuối cùng trời cũng sáng, ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu vào, rọi lên cơ thể, đem lại cảm giác ấm áp.

Bác sĩ đến kiểm tra sức khoẻ, nói cô hồi phục rất tốt, vấn đề không quá nghiêm trọng.

Trần Diễm An cười khẽ, vẫn đang xem bản vẽ thiết kế.

Khoảng thời gian này vừa khéo đến mùa xuân, bây giờ phải thiết kế trang sức mùa xuân và mùa hè, cho nên rất bận rộn.

Bác sĩ cũng đang rảnh rỗi nên nói đến tình trạng của Quý Hướng Không, sốt rất cao, suýt chuyển thành viêm phổi, may là đưa đến bệnh viện kịp thời.

Phát sốt, Trần Diễm An hơi dừng bút, cô ngẩng đầu nhìn bác sĩ, sau đó cẩn thận nhớ lại, mới nhớ ra hôm qua Quý Hướng Không đã đưa áo bành tô cho cô, chỉ mặc áo sơ mi trắng đứng trong gió cả một ngày.

“Bây giờ tình hình thế nào?”

“Hồi phục rất tốt, người trẻ tuổi đề kháng cao, hơn nữa cơ thể còn khoẻ mạnh, cho nên bây giờ đã không còn vấn đề gì nữa, chỉ đợi mấy vết thương trên người lành lại thôi.”

Nghe vậy, Trần Diễm An yên tâm gật đầu, tiếp tục xem bản vẽ thiết kế trong tay, thầm nghĩ buổi chiều sẽ xuất viện.

Ổ một phòng bệnh khác, Quý Hướng Không vẫn đang nằm trên giường bệnh, trong phòng không có ai khác cả, anh thấy hơi nhàm chán, bèn gọi điện thoại cho Thẩm Hoài Dương.

Thẩm Hoài Dương không đi đến công ty mà đang ở nhà họ Thẩm, qua điện thoại, có thể nghe thấy tiếng cười và tiếng hô của trẻ con.

“Tôi cảm thấy có lẽ cô ấy không còn tình cảm gì với tôi nữa rồi, từ tối qua đến bây giờ, tôi cũng chưa từng thấy cô ấy xuất hiện trong phòng bệnh của tôi”.

Quý Hướng Không nâng mắt, lạnh nhạt nhìn ra ngoài cửa sổ.

Thật ra không chỉ phụ nữ cần tâm sự chuyện tình cảm của mình với bạn bè, mà cả đàn ông cũng thế.

Ai cũng có lúc buồn bực không vui, dù là phụ nữ hay đàn ông cũng đều giống nhau.

“Vậy ư?” Thẩm Hoài Dương ngẫm nghĩ, cảm thấy bây giờ anh đang bị bệnh, vẫn nên an ủi đôi câu: “Có lẽ tình trạng của cô ấy cũng hơi nghiêm trọng.”

“Không phải, mẹ tôi và bác sĩ đều nói cô ấy rất khoẻ, cũng không bị thương ở đâu, có thể xuống giường đi lại, thậm chí muốn chạy nhảy cũng không thành vấn đề.” Quý Hướng Không vô cùng chán nản.

Nghe vậy, Thẩm Hoài Dương từ từ day trán, lại nói: “Dù rất đồng cảm với những gì cậu gặp phải, nhưng không thể không nói thật một câu, trước khi cậu làm tài xế cho Trần Diễm An, người ta vẫn đang sống yên ổn.”