CHƯƠNG 2288

“Không thể nào! Anh hiểu tính cách của tôi mà, hơn nữa đã lâu như thế rồi, nếu ngày thứ hai hay ngày thứ ba sau khi chia tay anh nói những lời này, tôi sẽ tha thứ cho anh, dù sao đây là gánh nặng của tôi, không có lý do gì bảo anh gánh giúp tôi cả, nhưng đã lâu như thế rồi, tôi không chấp nhận được nữa!”

“Lúc trước chúng ta từng vui vẻ như thế, anh mắc sai lầm, nhưng anh đã nhanh chóng hiểu ra, anh muốn theo đuổi em! Anh chỉ muốn thông báo với em thôi, làm thế nào là quyền của anh.”

Hạ Nhiên không nói gì, vì cô cảm thấy chuyện này cũng không cần thiết để nói, vì chắc chắn cô sẽ không quay đầu!

Lục Đông Thăng vẫn còn đang độc thoại: “Chúng ta yêu nhau lâu như thế, có lẽ em cũng biết chúng ta hiểu nhau nhất, chúng ta đã ở bên nhau lâu đến vậy rồi, không phải sao?”

Cho dù anh ta nói gì, Hạ Nhiên cũng không để tâm, cô chỉ tuỳ tiện nghe mà thôi.

“Cho nên chúng ta vẫn nên làm lành đi, anh Thẩm đúng là giàu có, nhưng em cảm thấy hai người thật sự hợp nhau sao? Còn nữa, gia đình của anh ta có thể chấp nhận em sao? Nghĩ thực tế đi, em đã không còn là một cô gái ngây thơ nữa rồi…”

Hạ Nhiên còn chưa đáp lời thì một giọng nói trầm ấm đã vang lên: “Anh không phải tôi, sao anh hiểu rõ thế?”

Cô quay đầu nhìn lại, là Thẩm Trạch Hy.

Sau khi nói xong, anh nhìn về phía cô: “Có phải em thiếu đòn không?”

Hạ Nhiên cạn lời, có thể thấy là anh đang rất tức giận.

“Còn ngồi ở đó làm gì? Đợi tôi bế em hả?” Anh lạnh lùng nói, giọng nói vô cùng không kiêng nể gì.

Một giây sau đó, Hạ Nhiên đứng phắt dậy.

“Cô ấy đúng là bạn gái anh, nhưng anh cũng không thể quát cô ấy như thế!”

“Chuyện của tôi vẫn chưa đến lượt người khác nhúng tay vào, tôi đi đón em, mà em lại lén hẹn gặp đàn ông ở đây, lời xin lỗi và thành ý của em đâu?” Giọng điệu của anh thật sự hơi khó nghe, giống như đàn ông vừa bắt gặp vợ ngoại tình vậy.

Hạ Nhiên mím môi, nói thật, cô rất thích nhìn thấy anh ghen thế này, khiến cô thấy rất vui.

Cô đi tới, nhón chân lên hôn nhẹ vào mặt anh, sau đó nhanh chóng lùi lại.

Thẩm Trạch Hy không ngờ cô sẽ có hành động như thế, đầu tiên anh hơi sửng sốt, sau đó thì ôm lấy eo cô bắt đầu hôn sâu.

Lục Đông Thăng đứng nhìn cảnh này, lồ ng ngực cũng trở nên phập phồng, giống như bị mắc nghẹn thứ gì đó.

Hạ Nhiên đờ đẫn mở mắt, nhưng Thẩm Trạch Hy lại trừng cô một cái với ý cảnh cáo, ánh mắt kia như đang lặng lẽ bảo cô nhắm mắt lại.

Cô sững sờ nhắm mắt, người đàn ông hôn mạnh lên môi cô, thấy cô ngoan ngoãn như vậy thì tâm trạng lập tức vui vẻ.

Lục Đông Thăng đứng một bên như pho tượng, anh ta chưa từng nhìn thấy Hạ Nhiên thế này! Không ngờ hai người họ lại không hề kiêng dè gì trước mặt anh ta…

Đến khi hôn đủ rồi, Thẩm Trạch Hy mới buông ra, gằn từ chữ với anh ta: “Bây giờ anh nghe cho kỹ, chỉ cần cô ấy muốn, tôi sẽ lập tức biến cô ấy thành vợ chưa cưới của tôi, anh cho rằng anh còn có cơ hội sao?”

Hạ Nhiên chớp mắt, cô nâng cằm nhìn anh: “Anh là đang trút giận giúp tôi hay thật sự nghĩ như thế?”

Nghe vậy, Thẩm Trạch Hy cảm thấy rất buồn cười, như nghe thấy truyện cười buồn cười nhất vậy: “Tại sao anh phải trút giận giúp em?”

Nếu đây không phải giúp cô trút giận, thì chứng tỏ…