CHƯƠNG 2290

Hạ Nhiên cũng bị ánh mắt đó làm động lòng, suy nghĩ bay xa, trở nên mất hồn.

“Vậy cháu cảm thấy bao giờ đính hôn thì được?”

Hạ Nhiên sửng sốt, cô nhíu mày, vội vàng kéo áo mẹ, ý bảo bà ấy đừng nói nữa.

Sao có thể hỏi linh tinh thế?

Nhưng ai ngờ Thẩm Trạch Hy chỉ hơi nhíu mày, sau đó lại nói: “Bác gái cảm thấy mùng năm tháng mười được không?”

Bây giờ dương lịch là ngày mười ba tháng mười, âm lịch là tháng chín, cũng không còn bao lâu nữa…

Hạ Nhiên ngạc nhiên, không ngờ anh thật sự trả lời!

“Bác cảm thấy rất ổn, nhưng chưa từng gặp ba mẹ cháu, bây giờ quyết định vội vàng như thế có phải không ổn lắm không?”

Nghe vậy, Thẩm Trạch Hy siết chặt lấy đũa, nhưng anh lấy lại bình tĩnh rất nhanh: “Không sao, gặp anh cả của cháu là được rồi.”

Anh cả như ba, bây giờ anh chỉ để ý đến ý kiến của anh cả và chị dâu thôi!

Hạ Nhiên lén kéo ống tay áo của anh: “Anh không nói đùa chứ, diễn kịch cũng đâu đến mức nhập tâm như thế, sao, sau này anh làm sao tìm đường lui cho mình được?”

“Anh không đùa, em cảm thấy diễn kịch có nhất thiết phải nhập tâm như thế không hả?”

Nghe vậy, trái tim cô không khỏi đập nhanh hơn: “Nhưng anh còn chưa hỏi ý kiến của tôi mà!”

“Còn phải hỏi sao? Em đã thể hiện rất rõ ràng rồi, hoàn toàn không cần hỏi ý em!”

Hạ Nhiên ngơ ngác: “Tôi thể hiện lúc nào? Đừng nói anh bị ảo giác nhé?”

“Vậy sao lúc anh hôn em em lại không tránh ra? Hơn nữa còn mặc cho anh hôn? Nếu là trước kia thì em đã đánh anh rồi!”

Hạ Nhiên cắn môi, dường như khi nãy đúng là như thế thật!

“Đó là vì tôi muốn đuổi Lục Đông Thăng, cho nên anh làm thế với tôi tôi mới không phản kháng, anh không cần suy nghĩ quá nhiều!”

Cô nhất quyết không chịu thừa nhận, cắn răng phản bác.

“Vậy em không muốn gả cho anh sao?” Thẩm Trạch Hy nhìn chằm chằm cô, nghiêm túc hỏi.

“…”

Thẩm Trạch Hy lại nhanh chóng nói: “Nếu em không lập tức phủ nhận thì chứng tỏ em đang suy nghĩ, suy nghĩ là muốn đồng ý, gả cho anh có gì không tốt, đúng không?”

Hạ Nhiên đỡ trán, cảm thấy chủ đề này hơi bất ngờ, cũng không biết sao lại nhắc đến nó nữa!

“Phiền quá, tôi đi nghỉ ngơi một lát.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Cô rời đi, mẹ cô cười khẽ, chứng tỏ cô vẫn có tình cảm, nếu không cáu kỉnh cái gì chứ?

Bà ấy cười khẽ vỗ vai Thẩm Trạch Hy.

Buổi tối, mẹ Hạ Nhiên đi vào phòng, Hạ Nhiên còn chưa ngủ, ngồi đó không biết đang nghĩ gì.

“Trạch Hy là một người đàn ông tốt, con phải giữ cho kỹ, cậu ấy chu đáo, tính tình cũng tốt, bỏ lỡ cậu ấy, con cảm thấy con còn có thể gặp được một người đàn ông như thế nào?”

Hạ Nhiên cũng biết là anh tốt.

“Thừa dịp lúc này có thể giữ trong tay thì phải nhanh chóng giữ lấy cậu ấy, đừng làm ra chuyện khiến bản thân hối hận! Có vài thứ một khi bỏ lỡ là sẽ bỏ lỡ cả đời, mãi mãi không thể quay đầu được nữa, con hiểu không?”