CHƯƠNG 2297

Cô đưa hai tay lên ôm mặt, cảm thấy trước mắt tối om, không có một tia sáng!

Thẩm Trạch Hy còn khẽ cười mở cửa xe giúp cô: “Bảo bối, đi làm vui vẻ.”

Sau khi để lại một câu như vậy, anh lập tức khởi động xe, đạp chân ga dưới chân, xe biến mất không thấy bóng dáng, chỉ còn Hạ Nhiên với hai mắt đã biến thành màu đen đứng nguyên tại chỗ.

Tóm lại, làm thì vẫn phải đi, dù đứng chỗ này bao lâu cũng không giải quyết được gì, giơ đầu ra cũng là một đao mà rụt đầu vào cũng là một đao, nếu đã như vậy, vẫn nên đi vào thôi.

Cắn răng một cái, cô đi vào trong, cố gắng khiến bản thân không chớp mắt nhìn thẳng về phía trước.

Nhưng cô không nhìn người khác cũng không có nghĩa người khác không nhìn cô, dọc đường đi vào, biết bao ánh mắt rơi trên người cô, thi nhau nhìn cô chằm chằm.

Không ngờ cảnh sát Hạ này cũng thật cởi mở, vậy mà có thể làm ra loại chuyện như vậy ngay trước cửa cục cảnh sát!

Hạ Nhiên cảm thấy hai má nóng bừng giống như bị nướng chín, trên mặt duy trì vẻ cứng ngắc không dao động, mặt dày chút, dày thêm chút.

Cô tự thôi miên bản thân.

Trở lại văn phòng, cô quả thật cảm thấy mình như bị lột một lớp da, chỉ bị đám phụ nữ kia nhìn chằm chằm đã trở thành như vậy rồi!

Còn cả Thẩm Trạch Hy nữa, anh nhất định phải chọn nơi như vậy sao?

Cô cũng thế, vậy mà còn bị anh dụ dỗ mê mẩn, nhất thời quên đẩy anh ra, nếu không sự việc cũng không phát triển đến nước này!

Vừa nghĩ đến ánh mắt của đám người ngoài văn phòng, Hạ Nhiên lại đau đầu, đau như sắp nổ tung, đau nhói lên từng cơn.

Nhưng tâm trạng của Thẩm Trạch Hy thì rất tốt, cực kỳ tốt, trên mặt mang theo tươi cười, hệt như gió xuân, vô cùng đắc ý!

Khó khăn lắm mới xong việc, Hạ Nhiên cảm thấy mình như mất đi nửa cái mạng, đặc biệt là còn bị lãnh đạo gọi đến văn phòng dạy dỗ một trận.

Người trẻ tuổi nói chuyện yêu đương thì có thể hiểu được, đó là điều rất bình thường, hơn nữa hôn nhau ở nơi nào cũng được. Nhưng dù sao đây cũng là cục cảnh sát, không ít lãnh đạo và dân chúng lui tới, nhìn thấy chuyện này sẽ rất lúng túng, dặn cô sau này phải kiềm chế, phải nhẫn nhịn.

Mặt Hạ Nhiên đỏ như sắp rỉ ra máu, vẫn luôn cúi đầu, cho dù lãnh đạo nói gì, cô đều ngoan ngoãn gật đầu.

Khó khăn lắm mới ra khỏi văn phòng lãnh đạo, trong lòng cô thầm mắng anh té tát.

Đã chọn xong ngày cho lễ đính hôn, ngay tại mấy hôm sau, là một mình Diệp Giai Nhi ôm hết mọi việc, thời gian chớp mắt trôi qua, nhoáng cái đã đến lễ đính hôn.

Hạ Nhiên mặc váy dài màu trắng, rất đơn giản hào phóng, nhưng cũng rất tinh tế trưởng thành, có thể cảm nhận được sự cao quý trong đó, Thẩm Trạch Hy mặc âu phục màu đen, phẳng phiu không một nếp nhăn…

Hai người cùng đi mời rượu, chỉ là đa phần rượu đều là Thẩm Trạch Hy uống, rượu của Hạ Nhiên cũng là anh chặn giúp.

Hạ Nhiên cảm thấy thỉnh thoảng vẫn có thể uống chút rượu, dù sao hôm nay cũng là ngày vui như vậy.

Thẩm Trạch Hy lại không đồng ý, không muốn cô uống say bí tỉ, bọn họ còn sắp trải qua một đêm vô cùng tuyệt vời, anh cũng không muốn chăm sóc cho một con mèo say…