CHƯƠNG 651

Còn Tô Tình, làm sao bà ta có thể đồng ý để Thẩm Hải Băng cứu Dương Tuyết được chứ?

Trong lòng bà ta, Dương Tuyết chính là một người đàn bà đê tiện, hận thù đối với bà ta không khác gì mối thù giết ba mẹ, bà ta chỉ hận không thể giết chết người phụ nữ đó.

Không chỉ cướp mất chồng của bà ta, hơn nữa mình còn nuôi con gái giúp cho bà ta mấy chục năm, cục tức này cho dù là người nào cũng sẽ nuốt không nổi, huống hồ chi bà ta là Tô Tình.

Thẩm Hải Băng bước xuống từ trên cầu thang, vẫn còn đang nói chuyện điện thoại, là của Thẩm Thiên Canh gọi tới.

Chỉ nghe có vài câu, Tô Tình cũng biết Thẩm Thiên Canh gọi đến là vì cái gì, ngoại trừ tủy ra thì ông ta còn có chuyện cần thiết nào cần nói nữa?

Đợi Thẩm Hải Băng cúp điện thoại đi xuống lầu, Tô Tình ngăn cản hướng đi của cô ta: “Cô định hiến tủy cho bà ta?”

“Chị dâu, tình hình hiện tại vẫn còn chưa phát triển đến mức đó đâu, vẫn còn chưa làm xét nghiệm, cũng không đại biểu tủy của em và bà ấy phù hợp nhau.”

Hai ngày nay, cho dù là anh cả hay là chị dâu, chỉ cần vừa mới nhìn thấy cô ta thì đều hỏi những câu hỏi giống y như nhau.

Từ nước Mỹ trở về thành phố S cũng chỉ mới có hai ngày, lại bị hai người thay phiên ép hỏi như thế, ngay cả thời gian thở cũng không có, cứ luôn cảm thấy đầu óc hỗn loạn, rối rắm, cứ vang lên ong ong.

“Nếu như phù hợp thì sao?” Tô Tình tiếp tục hỏi, bộ dạng như là không có được đáp án thì sẽ không bỏ qua.

Thẩm Hải Băng thật sự bất đắc dĩ: “Chị dâu, chuyện này cũng phải chờ sau khi xét nghiệm tủy xong thì mới nói tiếp.”

“Được, vậy thì chúng ta cứ nói trường hợp xấu đi.” Tô Tình ngồi đối diện cô ta, trực tiếp mở miệng nói: “Nếu như tủy phù hợp, cô dự định làm phẫu thuật ghép tủy, vậy thì sau này chúng ta đoạn tuyệt quan hệ. Hơn nữa, cô cũng đừng nghĩ mình có thể ở bên cạnh Hoài Dương, đó là chuyện không thể nào.”

Ý tứ trong lời nói đã rất rõ ràng, làm sao Thẩm Hải Băng có thể không hiểu được chứ?

Khẽ mấp máy môi, cô ta vẫn là không nói tiếng nào, vẫn còn chưa xét nghiệm tủy, bây giờ có nói cái gì cũng là quá sớm.

Nhưng mà nếu như tủy phù hợp, vậy thì tất nhiên cô ta sẽ bị kẹt ở chính giữa, không biết lựa chọn như thế nào, nghĩ lại đã thấy vô cùng đau đầu, cô ta đứng dậy trở về phòng tiếp tục ngủ.

Chung cư.

Huyên Huyên đòi ăn cơm, Diệp Giai Nhi muốn đi siêu thị ở dưới lầu, nghe vậy, Thẩm Hoài Dương đang ngồi trong thư phòng lập tức tắt máy vi tính muốn đi cùng với cô.

Cũng không thể để một mình Huyên Huyên ở nhà, kết quả là một nhà ba người đều đi xuống siêu thị ở dưới lầu, chỉ vì để mua một ký tôm.

Huyên Huyên được ôm ngồi trong xe hàng, hai cánh tay giang ra, cười khanh khách giống như là một con chim nhỏ.

Trên người Thẩm Hoài Dương mặc áo thun cổ chữ v, ở phía dưới thì mặc quần dài màu xám thoải mái, mang đôi dép lê bằng vải bông vô cùng tùy ý.

Chỉ có điều dù ăn mặc như vậy cũng không hề làm tổn hại sự ưu nhã và nét tuấn mỹ của anh, giá trị nhan sắc vẫn cao như cũ, Diệp Giai Nhi vội vàng mua thức ăn, chọn đồ ăn.

Lúc đi ngang qua khu đồ lót, Diệp Giai Nhi dừng chân lại. Cũng không biết là do mang thai cho nên ngực mới lớn, hay là vì cái gì đó, đồ lót trước kia cô mua có hơi nhỏ, mặc không vừa, đã chật lắm rồi, mặc vào không thoải mái.

Ngón tay tinh tế chọn áo lót, chọn một hồi, dày quá thì cô không muốn, màu nhạt quá cô lại không chịu, trông có vẻ hơi cũ.