Hai người tạm biệt nhau vào buổi tối như thường lệ, rồi mỗi người một phòng riêng đóng cửa và đi ngủ.

Mở miệng một tiếng là gọi chị mà chỉ biết giấu giếm, hễ có chuyện lại đêm rắc rối lên người Uyển Ninh, Luc Mạn Y cảm thấy vô cùng áy náy.

Nghĩ đến sẽ có ngày nói ra sự thật, đã sợ hãi tột cùng, chỉ đành hy vọng mọi thứ sẽ được suông sẻ.

Đúng mười giờ, có người lại bắt đầu hành động...!
Lục Mạn Y nhón chân, nhẹ nhàng bước từng bước không hề phát ra một tiếng động nào trên tay còn cầm theo một chiếc túi xách nhỏ vừa đủ để điện thoại, một chiếc thẻ và hai thỏi son nhỏ.

Tay còn lại cầm thêm một đôi cao gót vì sợ mang vào sẽ phát ra âm thanh đánh thức mọi người trong nhà.

Nhưng mà phía lại có vệ sĩ gác đêm thì làm sao? Ha tính luôn cả việc này, thế nên Lục Mạn Y đã trộm chìa khóa xe của A Ninh và giả làm cô để được ra ngoài.

Trốn nhà đi chơi quả nhiên như tàu qua núi, thật sự quá kích thích.

Kế hoạch coi như đã hoàn thành xong gần hết nhưng đến bước cuối cùng thì...!

“ LỤC MẠN YYYYYY! Tiểu thư đang định đi đâu thế nhỉ?” Thôi toang.

Còn gì nữa đâu mà khóc với sầu.

“ Hì hì! Chị Uyển Ninh à, nghe em giải thích...” Đúng vậy! Cô đã bị phát hiện, Tô Uyên Ninh đã nhận ra ý đồ của cô từ sớm, thảo nào hôm nay người cuồng công việc như Mạn Y lại tự rời bỏ công việc để về sớm nghỉ ngơi.

Hóa ra lại là thế này...!Tình thế như này không biết không hay cười đây, Mạn Y à!
Chốn bình yên giữa thành phố hoa lệ, một con chiến mã hạng sang Pagani Huayra Imola như một cơn gió lướt nhanh trên con đường quốc lộ trống vắng, được biết đó à một trong những mẫu Pagani đắt nhất thế giới vơi số lượng giới hạn chỉ có 5 chiếc.

Mà người sở hữu được nó chính là anh trai của Lục Mạn Y anh đã đặt mua nó từ lâu nhưng vẫn chưa có dịp dùng đến, nay người ngồi trong xe không ai khác ngoài Lục Mạn Y và Tô Uyển Ninh.

Đột nhiên chiếc xe giảm tốc độ, đánh lái đi vào một con hẻm rồi dừng hẳn trước cửa của một quán bar.

Hôm nay cô lại đên King một lần nữa,lần này còn dẫn theo một cô gái khác khiến người đó khá là bất ngờ.

Đêm nay các chị sẽ cosplay thành những bad girl chính hiệu cho mấy cưng thấy!
Hai người họ cùng đi vào trong, cả hai đều diện lên mình môt chiếc váy body nóng bỏng, chỉ đủ che đi những thứ khiến con người ta đỏ mặt.

Lục Mạn Y suốt chặn đường luôn lãi nhãi bên tai Uyển Ninh một câu: “ Chị nhất định không được báo chuyện này về bên đó đấy nhé.”
Cô dẫn đường, hai người đi vào một căn phòng phía dưới hầm rượu, người bên trong đã có mặt chỉ chờ cô đến.

“ Cô tới rồi.” Người đàn ông lên tiếng, bỗng nhiên có chút tò mò, hắn đánh mắt sang phái bên cạnh hắn hỏi thêm: “ Đây là?”
“ À! Giới thiệu với anh đây là người chị em của tôi Tô Uyển Ninh cũng là vị thư kí bên cạnh mà tôi đã nhắc đến với anh.

Có gì không ổn mong anh thứ lỗi.”
“ Không sao, không sao.

Hai cô ngồi xuống đi.


Tô tiểu thư lần đầu đến đây cứ tự nhiên, tôi là Phong Nguyệt, ông chủ của nơi này.”
Mới đầu Tô Uyển Ninh cứ nghĩ Mạn Y tuổi trẻ ham chơi, lắm trò nên mới chốn ra khỏi nhà để đi.

Nào ngờ đến đây chỉ để gặp một tên đàn ông mà cô ấy lại không hề biết đến một lần, thực sự khiến Uyển Ninh rất tò mò về quan hệ của cả hai: “ Hai người quen nhau từ lúc nào vậy? “
Thật ra Tô Uyên Ninh khắc khe đến vậy chỉ vì muốn tốt cho cô, trong lòng cô sợ hãi, hi vọng bi kịch sẽ không xảy ra lần nữa.

Càng đứng trên cao sẽ càng nguy hiểm, bị bao người rắp tâm hãm hại đến đường cùng.

Hiện giờ ngẫm lại, biến cố mười năm trước ở Lục gia thật quá đau lòng.

“ Chuyện này...” Lục Mạn Y hít một hơi thật sâu.

Một tuần trước...!
“ Hàn tổng, tôi có một chuyện muốn nhờ anh giúp đỡ.” Trước khi rời đi cô còn một chuyện chưa thể giải quyết đành nhờ đến tay Hàn Thiên Ngạo.

“ Tôi sẵn lòng giúp em vô điều kiện.” Nghe câu trả lời này từ anh thật có mấy phần khiến người khác động tâm.

“ Tôi biết anh là người hiểu rõ đất nước này hơn ai hết vì thế tôi muốn anh liên lạc giúp một người.”
“ Người?”
“ Phải là chủ của quán bar mà tối hôm ấy chúng ta xảy ra việc ấy.


Tên là Phong Nguyệt, tầm 29 tuổi.”
Lục Mạn Y nhìn anh với một ánh mắt tràn đầy sự mong đợi.

Không cần suy nghĩ điều gì: “ Được! Tôi giúp em.

Nhưng mà...” Tiến sát tới, chèn ép người con gái dưới lòng ngực mình, một tay khỏe mạnh chống lên sofa, một tay giữ lấy chiếc eo nhỏ đẩy cả thân hình mảnh mai kia của cô ưỡn về phía trước.

Hơi thở đầy nam tính tỏa ra, khuôn mặt có chút ma mị, giọng nói khàn đặc nói tiếp “ Em nói xem, việc ấy giữa hai chúng ta là gì nhỉ?”
Lục Mạn Y đỏ hết cả mặt, trực tiếp đem ánh mắt phẫn nộ gián lên ngừoi anh, thật muốn giết người mà.

“ Gì nhỉ? Tôi quên mất rồi.” Lại tiếp tục dùng chiêu não cá vàng.

Hàn Thiên Ngạo chiều theo ý cô, giả giọng ấm ức: “ Em khiến tôi đau lòng đấy!” Nhưng đáng tiếc anh không thể nào dễ dàng bỏ qua cho cô như vậy được “ Hay là tôi giúp em nhớ lại nhé!”
2Q==.