Chương 1107

Anh xem từng bình luận dưới bài đăng của tài khoản chính thức của tập đoàn Hạ Thị đăng tải.

“Hạ Thiên Tường lại sắp đính hôn sao? Lần này có phải lại là sói đến không?”

“Con sói đã đến quá nhiều lần đến nỗi không còn ai tin nữa.”

“Lần đính hôn này tuyên bố rất lãng mạn rất thẩm mỹ, so với lời thông báo chính thức mấy lần trước thì trông đẹp hơn nhiều, tôi thích thông tin tuyên bố lần này: “Cùng thích +1.”

“Wow wow wow, góc nghiêng quá đẹp, nam nữ tôi đều yêu, phải làm sao đây?”

“Nam là Hạ Thiên Tường, vậy nữ là ai? Sao nhìn không ra.”

Ngón tay thon dài mảnh khảnh lướt qua từng cái một, khóe miệng cũng lặng lẽ gợi lên đường cong.

Điện thoại di động reo lên ngay lúc này.

Tiếng chuông của điện thoại đột ngột vang lên làm cho Hạ Thiên Tường hơi giật mình, khi nhìn thấy số điện thoại của Lục Diễm Chi, mặt anh trầm như nước.

Cảm giác lúc này chính là, cuộc gọi này của Lục Diễm Chi chắc chắn gọi đến vì bài đăng mà anh đang xem.

Tài khoản chính thức của tập đoàn Hạ Thị đăng bài trên diễn đàn lớn nhất thành phố T, truyền đến tai Lục Diễm Chi cũng là chuyện bình thường.

Nếu không truyền được mới không bình thường.

Không thể không nói, cô gái nhỏ đã thêm phiền cho anh mà.

Nhưng mà, mặc kệ cô gây thêm bao nhiêu phiền phức, chỗ của anh đều là binh tới tướng chặn, nước đến đất ngăn.

Đầu ngón tay nhấn một cái, anh vẫn bắt máy.

“Chuyện gì?”

“Thiên Tường, bài viết kia không phải do con đăng, đúng không?” Lục Diễm Chi vừa mở miệng đã hỏi thẳng vào bài đăng trên diễn đàn.

“Là con đăng.” Đúng, Hạ Thiên Tường không hề do dự mà thẳng thắn thừa nhận là mình đăng, Tô Nhược Hân đăng cũng có nghĩa là anh đăng, cho nên anh không cảm thấy câu trả lời này có vấn đề gì.

“Mẹ không tin, con tuyệt đối không đăng mấy lời văn vở như vậy. Thiên Tường, có phải bây giờ con đang ở cùng cô ta không?”

“Đúng vậy.” Hạ Thiên Tường không phủ nhận, anh và Tô Nhược Hân thoải mái ở cùng nhau, anh không cần phải phủ nhận.

Đây cũng không phải là làm chuyện gì đáng xấu hổ, sao phải phủ nhận.

“Thiên Tường, con và cô ta, không hợp đâu.”

Giọng nói của Lục Diễm Chỉ lập tức trở nên lạnh lẽo: “Diễm Tinh có cái gì không tốt, mẹ đã mời người tính bát tự của con bé, nó là người phù hợp nhất với con, được coi là cô gái có bát tự hợp với con nhất trong thành phố T.”

“Cô ta đến nhà chúng ta chỉ có một lần, Thiên Hương và mẹ cùng xảy ra chuyện mà mẹ còn cảm thấy bát tự của cô ta rất hợp với con sao?” Giọng nói Hạ Thiên Tường lạnh lùng nhắc nhẹ chuyện trước đây.

“Đó là mẹ và Thiên Hương xảy ra chuyện, không phải con”

“Nhưng hai người xảy ra chuyện, không phải cũng giống như con xảy ra chuyện sao?”

“Thiên Tường, không giống nhau.” Dù thế nào Lục Diễm Chi cũng không chấp nhận chuyện bát tự của Mai Diễm Tinh và Hạ Thiên Tường không hợp.

“Mẹ, lúc trước con và Tô Nhược Hân mặc áo liệm nằm cùng một chỗ. Khi đó, mẹ lại cho rằng bát tự của cô ấy hợp với con nhất.”