Hắn là một đứa trẻ thông mình và đáng tin cậy!

Mọi người nhìn Tiêu Ngự, trong lòng cho đánh giá.

Ở đây có ai ngốc không?

Không nghe ra ám chỉ của Tiêu Ngự?

Sao có thể.

Người ngốc đã không được ngồi đây.

phải biết rằng ngồi trong phòng này đang có lãnh đạo thành phố, ba phó lãnh đạo thành phố, trưởng phòng điều tra hình sự, độ trưởng đội đặc nhiệm…

giống như Triệu trường sơn đội trưởng đội hình sự, trong mắt các quan lớn, giống như “EM TRAI”

Càng không nói đến mới chuyển lên cảnh sát chính thức Tiêu Ngự, họ xem là đồ đệ nhỏ.

Là họ sơ sót bỏ qua tình tiết vụ án?

Chắc chắn Không phải.

Mà là sau khi vụ án xảy ra, đã bắt được nghi phạm,

Sự việc rõ ràng, chứng cứ đầy đủ, nhân chứng vật chứng tất cả đều chỉ về phía nghi phạm.

Câu này không dễ nghe, nếu họ muốn.

Với quyền lực của họ, họ có thể trực tiếp đi các nghi phạm đi giám định và kết tội.

Vì có kinh nghiệm xử lý vụ án nên họ thấy vụ này hơi quá thuận lợi.

Thêm nữa nghi phạm cứng miệng, nhất quyết không nhận tội.

Mới không dám đưa đi kết án, phải xin làm xét nghiệm sinh trắc.

Sau này mới có Tiêu Ngự chỉ ra thời gian không đúng.

Hắn chỉ ra các nghi ngờ từ nghi phạm…

Người đứng đầu văn phòng thành phố, giám đôc cảnh sát quân hàm hai sao, quay đầu phân phó cấp dưới, liếc mắt nhìn những người khác “Mọi người còn ý kiến gì không?”

“Tiều tử không tệ”

Một vị thanh tra lên tiếng “hãy gia nhập đội đặc nhiệm đi”

Những người khác đều gật đầu đồng ý.

Tiêu Ngự mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, lòng lại nghĩ: Đã thành công!

Khi anh cực lực thể hiện bản thân, là để giả vờ thô bỉ sao?

Đương nhiên không phải,

Từ khi bắt đầu bước vào cục cảnh sát thành phố, anh đã bắt đầu lên kế hoạch làm thế nào để tiến vào đội điều tra đặc nhiệm, để tham gia phá vụ án này.

Chỉ như thế mới có thể tự tay tiếp nhận vụ án, nhanh nhất phá án, hoàn thành nhiệm vụ hệ thống giao.

Nhưng sự thâm sâu của các quan lớn như gió thổi dưới vực sâu, một cái nhìn sai hắn có thể mắc sai lầm.

Vẫn tốt, anh không để các quan lớn nhìn ra anh đang nóng lòng muốn tham gia vụ án.

Nhìn năm vị thanh tra áo trắng, Tiêu Ngự thầm nghĩ trong lòng, anh tương lai cũng có thể thành người đàn ông quyền lực như thế.

Kiếp trước lăn lộn ở ngành cảnh sát, lập công vô số lần, đến phút cuối cùng cũng không được mặc chiếc áo trắng này, bảo không ghen tị là giả.

Đặt cho mình mục tiêu!

Kiếp này khoác lên mình bộ áo trắng này.

Đội đặc nhiệm là gì?

Nói trắng là là đội xử lý đội phạm đặc biệt trong phim truyền hình hay thấy.

Từ những đơn vị cảnh sát lựa chọn ra những cảnh sát ưu tú để thành lập đội đặc nhiệm tạm thời.

Nhưng đội đặc nhiệm này không phải là đội đặc nhiệm cố định như trong các phim truyền hình, đây là đội đặc nhiệm do đội điều tra và đội cảnh sát hình sự lập ra tạm thời.

Bởi vì, vốn dĩ không có các loại tội phạm cố định.

phim chỉ là phim, giống như 6 loại tội phạm nghiêm trọng, chúng không tồn tại.

Hội nghị kết thúc

Khi Tiêu Ngự bị đội trưởng đội đặc nhiệm dẫn đi, Triệu Trường Sơn vẻ mặt ủ rũ.

Vịt nấu chín rồi lại bay mất?

Đội hình sự không dễ dàng tìm thấy một nhân tài, lại bị cuỗm tay trên?

Kết quả, anh ta nhìn thấy Tiêu Ngự trước khi dời đi nháy mắt với mình.

haha…Triệu trường sơn suýt nữa bật cười

Tiểu tử này thật thú vị.

Ngươi là nói với ta, ngươi sẽ không dời đội hình sự.

Lẽ nào, ngươi không muốn thăng chức sao?

Tiêu Ngự sao lại không muốn.

Nhưng kiếp trước bởi vì phá án lợi hợi, thăng chức quá nhanh, bị mọi người cho là quái vật.

Có những lúc không nên ăn quá nhanh, đối với cơ thể không tốt.

Ăn cơm nên ăn từng ngụm từng ngụm một.

Năm nay anh mới 22 tuổi.

Qúa tốt không tốt, đạo lý này Tiêu Ngự hiểu rõ.

Nhưng anh không nghĩ đến,

Một số người sinh ra đã giống đom đóm trong màn đêm.

Ngay cả khi ngươi muốn ẩn mình, Năng lực của ngươi cũng không cho phép?

Một chiếc xe cảnh sát đang đi trên đường.

“Cậu có hứng thú đến biệt đội thực tập không?”

Trong xe, đội trưởng đội đặc nhiệm ngồi cạnh Tiêu Ngự, cười hỏi.

Đến rồi, cuộc sống cuối cùng cũng ra tay với anh, Tiêu Ngự miệng co quắp.

Đây giống như kiếp trước, trong các doanh nghiệp sếp nói chuyện với cấp dưới.

Sếp nói “Tối nay đi ra ngoài chơi, một buổi tối lãng mạn, có ngại không?”

Ngươi nói “Tôi không muốn, trong nhà có vợ con đang đợi, không thể làm việc có lỗi với họ.”

Sếp:” Không, cậu muốn”

Ngươi “....”

“Đội hình sự rất hợp với tôi, với lại tôi kinh nghiệm không đủ, đi tới đội đặc nhiệm, sợ là áp lực quá lớn”.

Tiêu Ngự nói năng uyển chuyển “Vẫn còn, đội hình sự cách nhà tôi rất gần”

“Ah”

Đội trưởng cười và không nói gì nữa.

Nhưng khuôn mặt anh ta rất kỳ quái.

giống như cười đùa, như trêu, lại giống như chế nhạo.

Tiêu Ngự im lặng không nói gì, giống như anh đang lo lắng.

Đây không phải là ngạc nhiên, đây là nguyên tắc, là tín ngưỡng.

Hiểu chủ nghĩa Mác - Leenin chứ?

Không lâu sau, xe cảnh sát của đội đặc nhiệm tiến vào một khu nhà..

Tiêu Ngự đi theo đội trưởng vào một văn phòng của khu nhà.

Trong đó, tám cảnh sát hình sự đang họp.

Tám người họ đều là thành viên của đội đặc nhiệm này.

”Đội trưởng”

Mọi người đứng dậy, mỉm cười với độ trưởng và tò mò nhìn Tiêu Ngự.

Không xem không được.

Đây là một anh chàng cao lớn đẹp trai.

Thân cao, da trắng, mắt đen sáng như sao, môi đỏ, ngũ quan tinh tế.

Nếu như trên người anh ta không mặc đồng phục cảnh sát, lại tưởng là ngôi sao nổi tiếng.

“Vị này là đồng chí Tiêu Ngự”

Đội trưởng nói tiếp “Thành phố quyết định từ hôm nay đồng chí Tiêu Ngữ sẽ ra nhập đội điều tra đặc nhiệm”

tám đặc nhiệm:???

một thằng nhóc trẻ ranh, vẫn là cảnh sát thực tập, lại cùng nhóm với bọn họ.

Trò đùa quốc tế gì đây?