“Khi còn học trong học viện cảnh sát, tôi đã học định luật trao đổi chất, bất cứ khi nào gây án đều lưu lại các dấu vết trực tiếp hoặc gián tiếp tại hiện trường”.

Ra khỏi nhà kho, Tiêu Ngự nhìn Quách Cường khuôn mặt đang thất thần nói.

“Sư phụ, trong kho không có bất cứ dấu vết nào, đây là hiện trường thứ hai nơi vứt bỏ thi thể”.

“Không hổ danh là thiên tài xếp hạng nhất trong kỳ thi tốt nghiệp của học viện cảnh sát”.

Quách Cường cảm thán “ Đối mặt với người như cậu, tôi cảm thấy bản thân đến thế giới này chỉ để học đếm số”.

Không, anh không lợi hại đến thế, anh kiếp trước chỉ là một đặc vụ thông minh, Tiêu Ngự cưới nói “ Sư phụ người quá lời rồi, kinh nghiệm của tôi không đủ, vẫn cần theo người học hỏi thêm”.

Trong lòng nghĩ, đừng coi tôi như đồ ngốc, trò kiểm tra người mới này đối với tôi thật lãng phí thời gian.

Đúng như anh nghĩ.

Quách Cường đem anh đến kho này, không hề nói đây là hiện trường đầu tiên của vụ án, là muốn đánh giá đàn em mới như hắn.

Kết quả đàn em quá hợi hại, làm Quách Cường phải trở mặt.

Mặt nạ chút nữa bị rơi xuống.

Anh ta tức giận sao?

Không, Quách Cường có chút vui mừng.

Tiêu Ngự loại người tài này, phòng an nào cũng thích, tranh nhau giành giật.

Càng là nhân tài, về sau càng dễ có thành tích.

Đội hình sự là một tập thể, bất cứ cá nhân nào đạt được thành tích, mọi người đều được khen ngợi theo.

Dù sao, nếu không phá được án, toàn đội đều bị phê bình….

Quách Cường không trêu đùa nữa.

Anh ta chắc rằng Tiêu Ngự có thể thiếu kinh nghiệm, nhưng khả năng phá án của cậu ấy quá mạnh.

Nếu tiếp tục trêu đùa cậu ấy, nghĩa là đánh vào mặt mũi mình rồi…

……

Hiện trường đầu tiên vụ án: ký túc xá của xưởng.

Một tòa nhà 3 tầng.

Tầng 1 là nhà ăn, tầng 2 là ký túc xá nam, tầng 3 là ký túc xá nữ.

Hiện trường đầu tiên của vụ án là trên sân thượng của tòa nhà.

Ngồi xổm trên sân thượng, nhìn vết máu khắp nơi, Tiêu Ngự nheo mắt lại.

Đây chính là hiện trường rồi.

Trước hết ngươi có thể thấy dấu vết vật lộn trên mặt đất của nạn nhân, một vài dấu chân.

Sau khi quan sát hiện hiện trường và các dấu vết để lại khi nạn nhân ngã xuống.

Bị tấn công từ phía sau?

Bởi vì khi chết, thân thể úp xuống mặt đất.

Đánh giá theo dấu vết trên mặt đất và hướng vết máu phun.

Sau khi ngã xuống, lại chịu hàng loạt cú đánh mạnh.

Mặc dù nạn nhân đã mất khả năng chống trả, điều này cho thấy hung thủ vô cùng tàn nhẫn.

Từ phân tích của chuyên gia tâm lý, hiếm có người bình thường nào làm được đến mức ấy.

Có thể làm một người độc ác tàn bạo, gây ra hành động sát nhân.

Có 5 loại: Tình cảm, hận thù, lợi ích, ghen tị, tham lam.

Vô duyên vô cớ gϊếŧ người?

Không tồn tại, nếu có là người bị thần kinh.

Lặp đi lặp lặp lại, lặp đi lặp lại…

Trong vô thức Tiêu Ngự lâm vào trạng trái vô định.

Thậm chí…. Anh lắc đầu, lắc đầu đầy bất lực.

Hiện trường không có dấu vết nào quá lớn.

Trong lòng Tiêu Ngự nghĩ: Con đường này tôi đi không được, vậy cần suy nghĩ đổi đường, bắt đầu từ hướng khác.

Buổi sáng đi xem mắt, buổi trưa đến sở cảnh sát báo danh, buổi chiều đi đến hiện trường vụ án, về đến đội hình sự đã là 5h chiều

Gọi cuộc điện thoại về nhà báo cáo tình hình, thông báo anh sẽ về muộn.

Kết quả bị mẹ anh mắng một trận.

Nói cái gì: Con với con gái dì Châu xem mắt, không nói chuyện được đến hai câu con liền đi theo cô gái khác? Con làm thế mẹ con làm sao giải thích với dì Châu? Thằng con ngốc này, mẹ đợi con về nhà, mẹ phải dạy dỗ con một trận…

Tiêu Ngự mồ hôi đầy đầu, kết thúc cuộc gọi với mẹ anh.

Trước đây, anh nghĩ rằng hổ mẹ là sinh vật dữ dằn nhất thế giới.

Sau khi xuyên không anh mới phát hiện hắn sai rồi, đã sai thật rồi.

Khi Hổ mẹ nâng cấp thành mẹ anh, anh mới nhận thức rõ sự tàn ác thực sự.

Gia đình hắn có tổng cộng 4 nhân vật, cấp bậc như sau:

Mẹ, kala, Bố, Anh.anh

Kala lại là một con chó.

Từ đây có thể nhận thấy.

Kala là con ruột, bố anh là được lượm về, còn hắn là được bốt điện thoại tặng đến.

Hoàn hảo!

…………………….

Đội hình sự.

Tiêu Ngự đang ngồi trên ghế xem một tập hồ sơ vụ án, trong đó có vụ án gϊếŧ người trong kho.

So với điều tra trực tiếp tại hiện trường, Tiêu Ngự vẫn thích bóc tách từng chi tiết trên hồ sơ vụ án.

Nghiên cứu kỹ từng chi tiết nhỏ nhặt, sau đó mới đi đến quyết định.

Gọi là tìm kiếm manh mối, nhưng thực tế gọi bằng hai từ “ suy luận”.

Điều quan trọng nhất trong Suy luận là thực hiện phép trừ.

Liệt kê từng manh mối ra rồi sắp xếp lại.

Nếu không nó sẽ như trái bông, ngày càng hỗn loạn.

Lúc này, Tiêu Ngự đang đọc báo cáo khám nghiệm tử thi.

“Hộp sọ của nạn nhân bị đánh bảy lần bằng một vật nghi là kim loại, làm hộp sọ bị vỡ nát…”

Khi xem xét hồ sơ, tay Tiêu Ngự vô thức vươn lên, đánh vào không khí.

Đánh 1 lần, 2 lần…cho đến 7 lần.

Nhắm mắt, Tiêu Ngự định thần lại, chắc chắn.

Chỉ có 1 hung thủ gϊếŧ chết nạn nhân, chưa rõ có đồng phạm hay không.

Thời gian vụ án diễn ra, nhà máy đang trong kỳ nghỉ phép năm, chỉ có mười mấy công nhân không về quê ăn tết.

Trong đó có hai nữ nhân viên, cũng là nghi phạm chính trong vụ án này.

Tại sao hai nữ nhân viên này bị tình nghi lớn nhất?

Suy luận từ thời điểm tử vong của nạn nhân, cách đây 4 ngày vào gần cuối đêm.

Thời điểm đó trong ký túc xá chỉ có hai nhân viên nữ, các nhân viên khác đang làm trong nhà máy, ít có khả năng gây án.

Mâu thuẫn là thông qua khám nghiệm, nạn nhân bị đánh vào sọ bằng một hung khí kim loại nặng, người phụ nữ bình thường rất khó làm được.

Chưa nói đến, bình thường phụ nữ rất hiếm khi có tâm lý sẵn sang phạm tội.

Tuy nhiên vẫn có những sát nhân là phụ nữ, hoạc tham gia chủ động, gián tiếp… Nhưng không nhiều.

Có chuyên gia đã làm nghiên cứu thông qua các vụ án, tỷ lệ phạm tội ở 2 giới là 9:1, đây là số liệu thực.

Sát nhân nữ dùng hung khí kim loại lại càng ít.

Nói cách khác, phụ nữ chỉ đơn giản là dùng các hung khí cùn để gây án.

Đây không phải là thế mạnh của phụ nữ!

Đương nhiên mẹ anh là ngoại lệ.

Lúc còn bé anh đã chứng kiến mẹ và bố luyện võ, mẹ tinh thông 18 loại võ thuật, thành thục các loại vũ khí khác nhau.

Chỉ cần một phút quật ngã bố trên mặt đất.

Vô cùng tàn bạo!