Phó Bản Hoàng Cân Khúc Dương này, tổng cộng có 17 đạo quân, chia làm 3 hướng chính, tiền, trung tả, mỗi đạo quân là 3 vạn quân.

Hoàng Cân Tiền hướng trung tâm tức là vùng bình nguyên do Nghiêm Chình lãnh quân, trong tay hắn có 1 vạn bộ binh cùng 2 vạn kỵ binh.

Hoàng Cân Tả hướng bên trái tức là vùng đồng bằng kia do 2 tướng Hoàng Cân lãnh binh là Trương Khải và Triệu hoành, tất cả có 4 vạn quân bao gồm kỵ binh và cung binh. Một khi lâm vào phục kích của bọn chúng, thì toàn quân bị diệt.

Hoàng Cân Hữu là hướng còn lại do Bùi Nguyên Thiệu cùng Cao Thăng lãnh binh. Có 4 vạn quân bao gồm thương binh, bộ binh cùng cung binh. Bọn chúng sẽ phục kích quân ta tại khe sâu phía trước 3 dặm.

Sau khi vượt qua, chúng ta sẽ tiến đánh trung quân giặc khăn vàng, trung quân có 5 vạn quân, bộ binh, cung binh và kỵ binh, có 3 võ tướng trấn giữ là Trương Yên, Trương Man Thành và Ba Tài.

Cuối Cùng Là Trương Bảo – Đia Công Tướng quân. Trong tay hắn chỉ có 1000 quân thủ tại trại chỉ huy.

Nhiệm Vụ của chúng ta là tiêu diệt Trương Bảo Địa Công Tướng Quân.

Đây là phó bản, nói khó thì khó, mà nói dễ thì cũng dễ, chỉ cần chúng ta biết phương pháp đánh thì chắc chắn sẽ qua.

Hoàng Kỳ Phương vừa di chuyển, vừa giải thích cho bộ hạ nghe.

“ Vậy ở ải dể không phải là chúng ta phải tiêu diệt hết 17 đạo quân sao. Nhưng tại sao ải khó lại chỉ có mình Trương Bảo.” Minh Hương thắc mắc.

“cái này thì mình không biết, chắc là do hệ thống máy chủ muốn thế!” Hoàng Kỳ Phương trả lời một cách tùy ý.

Rừng thưa, cây cối xào xoạt, tư trên cao có thể nhìn thấy tại một cái khe gần đó, có một đám cỏ thật lớn, nhìn rất không quang cảnh xung quanh, nhưng Hoàng Kỳ Phương chỉ điểm, đó chính là nơi phục kích của Bùi Nguyên Thiệu. còn hướng trên đồi cách đó 500m chính là nơi ẩn nấp của Cao Thăng.

Mọi người nhao ngao nhìn, nhưng chẳng cảm nhận được gì mai phục cả, ngay cả A Mã là sát thủ cùng trinh sát vậy mà hắn cũng thật là mù.

Mọi người nhìn Hoàng Kỳ Phương với ánh mắt thực khó hiểu, nhưng bọn họ đều tin nàng, bởi vì lúc đầu tại vùng đồng bằng kia nàng đã nói đúng.

Được rồi, chia 3000 quân rẻ qua hướng bên trái 400m sẽ có một vách đá nhô ra. 3000 quân tranh thủ đánh tan khối đá nhô ra ấy. cẩn thận bị nước cuốn đi.

2000 quân còn lại chuyển sang hướng bên phải. tại đó có rất nhiều tảng đá, tập trung nhân lực mang về đây 300 khối.

Tại một ngã rẽ nàng liền phân phối binh lính đi làm. Đây là nhưng gì nàng đã đọc trên trang chủ, nhưng đó là 1 năm sau khi trò chơi mở ra, lúc này phó bản Hoàng Cân không còn tác dụng nữa.

Lợi dụng địa hình để tấn công, đây chính là một trong điểm đặc sắc và chiến lược trong trò chơi.

Quân Bùi Nguyên Thiệu nấp dưới khe, chỉ cần quân nàng đi qua ắt sẽ lâm vào mai phục, nếu như đi hướng lên đồi sẽ bị Cao Thăng làm thịt.

Nhưng vách đá nhô ra tại vách núi kia chính là một cái mạch nước, chỉ cần dùng vật lý tấn công trong 30 phút thì vách núi sẽ toách ra, tạo một dòng suối lới chảy siết cực mạnh. Sẽ cuốn trôi Bùi Nguyên Thiệu.

Trong lúc này đội hình khăn vàng sẽ loạn, Cao thăng trên núi sẽ nhanh chóng lui xuống cứu giúp Bùi Nguyên Thiệu, lúc này sẽ tạo một lỗ hổng lớn trong phòng ngự.

Đơi lúc Cao Thăng dẫn binh ngang qua mép núi. Lúc này 2000 quân còn lại nèm đá xuống chặn đứng đường lui của hắn, trước mặt là đa, phía sau là nước, hắn sẽ không chạy đâu được, lúc này quân ta nhanh chóng vượt qua vùng mai phục.

Đây chính là sách lược vượt ải, mà biết nao triệu lân vượt phó bản, người chơi mới đúc kết ra được.

Một chiến lược cực kỳ hoàn hảo, sau 40 phút, mọi người vượt qua mai phục mà không tốn một binh một tốt, mọi người cùng thủ hạ bái phục nàng sát đất.

Đi qua vùng rừng núi, cuối cùng bọn họ cũng đến được Trung Quân Khăn Vàng. Quân khăn vàng đã dựng hẳn thế trận để chào đón bọn họ, từ phía xa xa có thể cờ xí của Trương Yên, Ba Tài và Trương Man thành. 4 vạn quân nằm chắn trước một vùng bình nguyên rộng lớn.

4 vạn quân, không phải là một con số nhỏ, nó gấp đôi tổng số quân nàng có, nếu đánh giáp là cà, khả năng thắng của nàng là vô vọng, 5000 đấu với 40.000, dùng đầu gối cũng biết kết quả.

Nhưng vùng bình nguyên này trước đây là một vùng đồng bằng rộng lớn, nhưng vì hạn hán nên trở nên khô cằn. rìa bên trái bình nguyên có một dòng suối chảy ngay, nhưng do không có nước nên khô cạn, dần dần bị quên lãng. Nhưng đề tìm ra được con suối đó là điều cực kỳ khó khăn, hầu như là không thể. Nhưng vừa này nàng vừa mới cho quân lính khai thông dòng chảy, hiện tại chỉ cần đi theo dòng nước là có thể vòng qua 4 vạn quân khăn vàng. Một cách thần không biết quỉ không hay.

ải cuối cùng Trương Bảo Địa Công Tướng quân, là em trai của Trương Giác tự xưng là Thiên Công tướng quân.

Trương Bảo đang ở tại trại chỉ huy, được thủ vệ bởi 1000 bộ binh cùng thương binh, chỉ cần một báo động, trong khoảng thời gian ngắn nhất Trương Yên cùng Ba Tài sẽ xông vào cứu Trương Bảo, đại khái là 10 phút sau khi báo động.

Vì thế đánh trực tiếp vào là không xong, nhưng nàng mang theo 4 tên sát thủ, A Mã, sát nhất, sát nhị, sát tam và sát tứ. cộng thêm nàng nữa là 5 người. ải cuối thật sự chỉ cần 3 người là qua ải thuận lợi vượt phó bản, nhưng nàng mang theo 5 người là để hướng dẫn, vì lần sau bọn họ sẽ tự đi. Mà không cần tới nàng.

Trại Trương Bảo chia làm 3 khu, khu 1 chính là từ cổng vào, có tất cả 4 trạm gác và 16 tên đi tuần, trạm thứ 2 là khu trung tâm, nơi đây tập trung 56 tên, trong đó có một tên trung cấp võ tướng, cuối cùng là trại Trương Bảo 4 tên thủ vệ, nhưng đều là lính cấp 4 Thánh Thương bảo vệ cực kỳ cẩn mật.

Đơi đến lúc trời tối cả khu trại chỉ còn những ánh lửa bập bùng, đến lúc này chính là thời cơ hành động, 5 tên sát thủ như một ẩn giả len lẻn vào khu trại.

Tất cả lính canh đều hành động theo một qui luật nhất định, chỉ cần tìm khẻ hở, thì sẽ vượt qua mà không thể nào phát hiện được.

Để vượt qua những trạm gác, yêu cầu cần phải có nhiều kỹ năng phối hợp với nhau giữa những sát thủ, đầu tiên là đánh lạc hướng. chỉ cẩn một viên đá nhỏ, hay làm tắt đèn, hay một âm thanh cũng làm cho bọn lính gách chú ý.

Bởi vì bọn lính đều là lính cấp 3 không phải là võ tướng nên mức độ thông minh rất thấp, lợi dụng những điểm này, 5 người thuận lợi vượ qua trạm gác đầu tiên.

Tai khu thứ 2 thì khó hơn, 56 tên đang ngồi uống rượu, hầu như không có một góc chết nào cả, nhưng điểm mấu chốt chính là bọn chúng đang uống rượu, mà cách đó không xa là nhà bếp.

Ngay sau đó A Mã, Sát Nhất liền đi về hướng nhà bếp.

Nhà bếp xây dựng rất đơn sơ, bên trong có 3 tên đầu bếp đang nấu ăn, và một cái vại rượu lớn, cứ mỗi 30 phút thì sẽ có một tên lính đi vào mang rượu qua. Chỉ cần một gói thuốc mê bỏ vào bình rượu là được.

Nhưng cửa ải cuối cùng mới thực sự là khó. 4 tên trung trướng binh chủng cấp 4, Thánh Thương. Cho dù 10 tên sát thủ cấp 3 cũng không thể làm gì được 1 tên trong số đó.

Nhưng cường công không phải là vấn đế ưu tiên hàng đầu trong phó bản này. Mà là phải dùng trí.

Đặc trưng của Quân Khăn Vàng là tham lam, tùy theo cấp độ sức mạnh mà mức độ tham lam sẽ nhiều hay ít, cũng như bọn chúng sẽ tham lam cái gì. Bọn từ võ tướng trở xuống, tham tiền, rượu. Trung Tướng trở lên tham hoàng kim, trang bị.

Sát nhất cùng sát nhị phân biệt 2 hướng khác nhau, cách nơi trại trương Bảo 50m, đây là tầm nhìn chuẩn của 4 tên thánh thương. Gần như một lúc cả 2 quăng ra 2 món trang bị màu lục và 2 thỏi vàng.

Lúc đầu 4 tên trung tướng làm ngơ, nhưng sau 5 phút ánh mắt bọn chúng trở nên lấm la lấm lét, nhay như cắt 4 tên liền lao ra 2 hướng nhặt trang bị cùng vàng.

Ngay tại thời điểm này A Mã tiến vào trong trại, trong chớp mắt liền tất kích nhất sát Trương Bảo đang nằm ngủ trên giường.

Ngay lúc A Mã chặt đầu Trương Bảo xuống, hệ thống ngay lập tức thông bao trên sever Asia.

Chúc mừng người chơi Ma Kỳ đã dẫn dắt thành công đội quân của mình thành công vượt ải khó Hoàng Cân – Khúc Dương, tiêu diệt Trương Bảo- Địa Công Tướng quân. Đạt mức vượt ải 5 sao, nhận thưởng 100 vàng, 400 uy danh, Khuyết Kiếm, Vũ Khúc Giáp, trang bị hoàng trang.

Liên tiếp 3 lần thông báo hiện lên. Trong khoảng khắc này cả cụm sever Asia dường như im lặng.

Trấn Gia thế đang chỉ huy 5 vạn quân bước vào Hoàng Cân- Khúc Dương khó. Hắn đang ảo tưởng với lực lượng quân đội hùng hậu, thì sẽ trong thời gian ngắn giải quyết cái phó bảng này, nhưng ảo tưởng chưa thành thì một cái thông báo đập vào mặt, hắn có chút đứng không vững.

Giống như một dạng đánh máu chó, cả 5 vạn quân lao xuống đồng bằng, nhưng chưa kịp bao xa, cả đội quân bị Nghiêm Chính mai phục, dùng hỏa công thiêu trụi 3 vạn quân, 2 vạn quân còn lại bị kỵ binh của hắn giết tới không còn một manh giáp, 5 vạn quân chỉ quá 30 phút toàn diệt.

Một lần nữa, đi vào vùng bình nguyên quân đội của hắn lại bị Trương Khải và Triệu Hoành tập kích, 5 vạn quân không sống một tên.

Và cửa thứ ba đương nhiên là bị Bùi Nguyên Thiệu cùng Cao Thăng cho không còn một manh giáp.

Gian na tốn 15 vạn lương thực mà không được trò trống gì hết, Trưởng trấn Gia Thế, Gia Thế Cuồng Hào, gầm lên như một mãnh thú. Ma Kỳ, Vô Ưu trấn, thật ra các ngươi là ai. Là ai là ai.

Không chĩ riên Gia thế mà, Vô Song, Hán Thất, Cường Hào, Vũ Thế, Thiên Sinh,….. tất cả thế lực lớn tại Trung Quốc đều gầm lên như thế. Trong vòng 1 ngày bọn họ tổn thất vô cùng thảm trọng.