Đặng Lâm thống lĩnh 1 vạn 5 hỗn hợp quân chuẫn bị đối chiến Sa Khương 1 vạn quân tại Tam Hạ khẩu, lúc này khí thế như thủy, sĩ khí hừng hực,

1 vạn 5 quân của Đặng Lâm bao gồm:

2000 Đằng Giáp Ngưu của Hoàng Kỳ Phương cùng 5 gia tướng của nàng, Cửu Gia Lệ, Ô Đằng, Ô Mộc, Nguyên Phụng và Triệu Kiều.

1 vạn 3 còn lại là quân của Đặng Lâm, 4000 kỵ binh, 3000 bộ binh, 2500 thương binh, còn lại là cung binh và trang bị công thành.

Có tất cả 15 võ tướng và 1 Thuật sĩ Lạc Lung.

Lạc Hà, Lạc Hạc, Lạc trấn chỉ huy Kỵ Binh. Lạc Hùng, Lạc Lực, Lạc Trác chỉ huy bộ binh, Lạc Cốc, Lạc Chiến, Lạc Cái chỉ huy thương binh. Lạc Sưu, Lạc Bác, Lạc Thương chỉ huy cung binh, còn lại là mưu sĩ, chỉ huy đại cuộc cùng Đặng Lâm.

Quạn khan vàn khí thế hứng hực 4000 kỵ binh Thiếc Kỵ xông lên,khí thế cực kỳ hung hãn.

Lạc ba Lạng mưu sĩ của Đăng Lâm nhìn thế trận, sắc mặt cực kỳ nghiêm túc, tay phải phe phẩy quạt lông Ngỗng khẽ rung lên.

Ngay lập tức trống trận nỗi lên. [ Cổ Vũ] tang 45 khĩ khí có toàn quân. Đây chính là kỹ năng của Lạc Ba Lạng.

Nhận được lệnh trống trận từ bên trong đội hình vọt ra 1000 kỵ binh Lôi Kỵ.

Lôi kỵ binh chủng cấp 3, trang bị thiếc phủ, toàn thân trang bịn màu đen, chiến đấu dũng mãnh, thiện chiến là một trong binh chủng mạnh nhất, đứng thứ 2 sau Voi Chiến.

Lôi Kỵ chính là binh chủng đặc thù của Đặng Lâm, đây chính là con bài chiến lược của hắn. thống lĩnh 1000 kỵ binh này chính là một võ tướng cấp 3 Lạc Hạc. 

“ giết Giết” khí thế xông trời, 1000 kỵ binh lấy tốc độ như tia chớp xông vào 4000 thiếc kỵ, không một chút sợ hãi, không một chút nao núng, một mực quyết tâm tử chiến.

Sa Khương một mặt khinh thường, 4000 đánh với 1000, dung đầu gối cũng nghĩ ra, ai sẽ thắng.

Hắn ở hậu doanh điên cuồng gào rống, các huy đệ giết, giết hết bọn man hoang này, giết sạch đám man rợ này trả thù có các chiến hữu đã hy sinh, giết giết!”

Nhưng tình hình trước mặt lại cho hắn cực kỳ mộng bức, 1000 kỵ binh như hổ vào bầy cừu, 4000 kỵ binh chiến đấu một cách rồi rạc và chậm chạp. 1000 Lôi Kỵ như sói đói, lien tục cắn xé giết chóc. 

Lôi Kỵ lấy 1 địch 2, thậm chí là 3, 4000 thiếc kỵ nhanh chóng giảm đi phâm nửa. Sa Khương mặt đen lại sau có có chút phát xanh.

“ mau mau! Cho thương binh xuất kích!” 

4000 thương binh, đa phần là thiếc thương, và hoàng thương, như nước lũ tràn lên.

Phía bên kia trận hình, Lạc Ba Lạng nét mặt vẫn bình tĩnh, quạt lông ngỗng vậy ba cái, phía sau trống lại nỗi lên lần nữa. lần này trốn trận trầm xuống. sau đó một tiếng cọi hiệu thật lớn vang lên.

Lạc Hạc nhận đươc lệnh liền chỉ huy số kỵ binh còn sót lại rút lui.

Thừa thắng xông lên, 4000 thương binh cùng 2000 kỵ binh còn sót lại xông lên, lần nữa sĩ khí lại tăng, quân khan vàng ồ ạt lao vào.

Lúc này quân khan vàng cách đại quân Đặng Lâm 800 m, lúc này Nguyên Phụng nay lập tức sử dụng kỹ năng [ Thủ hộ] tạo một màng sang màu xanh lên quân, gia tăng lực phòng thủ. 

Đặng Lâm đứng ở trung tâm đội hình. Bàn tay khẽ cầm thanh Tinh Kiếm màu lục vùng lên.

[ thiên Mệnh] một hư ảnh đế vương lại hiện lên, hư ảnh này có đôi nét giống như hư ảnh của Hoàng Kỳ Phương, nhưng có phẩn nhỏ hơn đồng thời vị đế vương này mang khí chất của một văn nhân, còn của Hoàng Kỳ Phương là một sát vương.

[Thiên Mệnh] gia tăng 75 Sĩ khí, đồng thời giảm quân địch 20 sĩ khí.

Lúc này đại quân lại hiện ra hư ảnh một lá cờ cực lớn đây chính la kỹ năng của Triệu Kiều [ Hiệu Triệu]

[Hiệu triệu] tang 60 sĩ khí đồng thời tạo hiệu ứng hội tâm, toàn quân một trí.

3 đại chiêu vừa tung ra. Lúc này quân khan vàng còn cách đại quân 500m. Đăng Lâm quát lớn ‘ Cung Binh chuẫn bị!”

“ bắn!” “ phốc phốc! phốc”

[Tiễn vũ] kích thích toàn diện cung binh xuất kích, gia tăng 120% sát thương.

Đây chính là kỹ năng của Lạc Bác.

4000 cung binh bắt đồng nhất, lực sát thương là không tưởng được, 2000 kỵ binh công lên hang đầu chỉ còn vỏn vẹn 2 300 tên, phí sau đám thương binh cũng tử thương vô số.

Nhưng tên đã lên cung sao không bắn, số quân còn lại như nước lũ tràn đê không lúc nào nao núng tràn lên.

Ngay lập tứ Lạc Lung thi triển kỹ năng [ Hỏa Long] một con rồng lửa hiện lên điên cuồng tàn sát lúc này quân 2 bên chỉ còn cách nhau 100m.

“ giết!” Đặng Lâm quát lớn.

Ấm Ầm ngay lập tức Cửu Gia Lệ cùng Ô Đằng thống lĩnh quân sĩ của mình xông lên, thương binh nào gì chống lại Voi Chiến, hơn nữa Ô Đằng thi triển kỹ năng quân đoàn [Man Ngưu] làm sao đám thương binh còn sót lại có khả năng sống sót.

Mắt nhìn đám quân của Hoàng Kỳ Phương xông lên trước, tiêu diệt quân khăn vàng, long Đặng Lâm có chút xót xa, đây chính là điểm chiên công a, chiến tích a, võ hồn a.

Không cam lòng nhìn chiến tích bay đi, Đặng Lâm liền ra lệnh cho bộ binh xông lên càng quét.

Binh bại như núi đổ quân khăn vàng tử thương vô số, phía sau nhìn binh bại, Sa Khương sắc mặt tái mét, không nhịn được mà phun một ngụm máu thật to, bất tỉnh ngay tại chỗ.

Quân khăn vàng liền lui quân, thế như Đặng Lâm không có thừa thắng xông lên mà duy trì đội hình, càn quét những gì còng sót gì lại trên chiến trường, trang bị, chiến mã, vũ khí….

…………………………………………………………………………………………………………

Bên kia mặt trần Hoàng Kỳ Phương liên tục lãnh quân di chuyển liên tiếp 3 ngày, đến cuối ngày thứ 3, đội quân đã áp sát thành Hà Bi, nhưng không có tiến công mà ẩn nấp trong rừng rậm. 

A Mã, Sát Nhất, Sát Nhị nhanh chóng phát huy đặc tính binh chủng của mình, trong thời giàn ngắn liền quan sát được địa hình thành Hà Bi.

Quân thủ thành hiện tại chỉ còn 3 vạn quân, 2 ngày trước Sa Khương bại tướng trờ lại thành Hà Bi sau đó dẫn 1 vạn quân trong đó có 4000 kỵ binh hướng về Tam Hạ Khẩu mà đi.

Vừa mới sang ngày hôm nay, một tên vỏ tướng lại nhập thành, báo cáo tình hình tại Tam Hạ Khẩu.

Nàng tin chắc, tên Tiên Lâm kia đã thành công, có lẽ ít nhất trong 2 ngày tới Hạ Bi trấn sẽ chi viện binh cho Sa Khương. Lúc này thủ quân trong trấn còn lạu không quá 2 vạn.

Nếu theo kế hoạch này trong vòng 4 5 ngày nữa quân thủ thành sẽ giảm đi còn không quá 1 vạn đến lúc đó nàng sẽ hcho công thành.

Trong tình hình hiện tại nên án binh bất động, hi vọng phía bên kia Thanh Ngọc sẽ thuận lợi. Hoàng Kỳ Phương trong ruột có chút sốt sắng.

………………………………………………………………………………………………………….

Trên tuyến đường song Hồng, 3 chiến thuyền, mỗi thuyền chứa 1000 quân, do Sĩ Hoàn làm thống lĩnh, kết bên là Thanh Ngọc ngự tỷ quan sát.

Mục tiêu của đội quân thứ 3 nay, mục đích là nghi binh, phân tán lực lượng của Hà Bi trấn, nên khí thế di chuyển rất là phô trương, gần như là bạo lộ hành tung, cờ, trống, kèn hiệu hẳn hoi.

Vì là nghi binh hấp dẫn quân chủ lực của địch nên đây chính là đội quân yếu nhất về mặt số lượng cũng như mức độ tinh nhuệ. 3000 quân Thủy Bộ nhưng chỉ có một mình Sĩ Hoàn là võ tướng mà thôi.

Hiện tại Vươn Lên công hội phân bố lực lượng như sau.

Hoàng Minh thống lĩnh 3000 quân trong đó có 1000 kỵ binh trực tiếp phòng thủ và phát triển 2 trấn Hằng Hà và Ô Ma trấn. không ngừng luyện binh soát quái cũng như tiêu diệt các mối nguy hại xung quanh, kể cả tấn công thôn trang của người chơi khác gần đó, nhưng phải lấy danh nghĩa của quân khăn vàng.

Hoàng Quang Hải chủ trì đại cuộc tại Hoàng Gia trấn. Hoàng Gia trấn nằm ở tận cùng khu vực lãnh địa, tiếp giáp với thung Lung Nàng tiên thuộc phạm vi thế lực của Tiên Lâm, nên nơi đây là cái nôi sản xuất lương thực và tài vật, đặc biệt là Gỗ và quặng đồng, quặng thiếc.

Minh Hương chỉ huy và phá triển Diệt Hùng Trấn, đây là trấn duy nhất có thiên phú về thủy quân, quân số tối đa tại quân doanh là 8000, nhưng vây công Hà Bi trấn chỉ có 3000 thôi, vì Diệt Hùng trấn đang gặp nạn, không chỉ riêng sơn tặc, giặc khăn vàng, mà còn Hài tặc. tại trung tâm Yên Lập hồ có một hòn đảo rộng lớn, diện tích hơn 20 km2, nơi đây đang đóng trú một hạm đội hải tặc cấp 3, có 8000 quân đóng trú. Chính vì vật 5000 quân còn lại đề phòng thủ Diệt Hùng trấn nhằm khi bất trắc.

Tiểu Hà quản lý Vô Ưu thôn cùng Bạch Lang thôn. Đây chính là 2 thôn trấn chiến lược của Hoàng Kỳ Phương, nơi đây không chỉ là biểu tượng mà còn là nơi tập trung quyền lực tối cao. Hằng Hà, Ô Ma có thể bỏ, nhưng Vô Ưu thì không.

Tất cả các mặt trận hầu như trên dầu sôi thế nhưng có một nhân vật khác thì đang hạnh phúc bên tình yêu.

……………………………………………………………………………………………………………..

Mỗi ngày như một ngày Hung Phong à không Nguyễn Du Phong thức dậy vào lúc 5 giờ sang, bắt đầu một ngày dài tràn đầy tiếng cuồi.

Cứ đúng 5 giờ sáng là cô nàng hang xóm kiêm luôn quán xóm đến rủ hắn chạy bộ tập thề dục buổi sáng, ngày đầu thì hắn có chút dậy không nổi, thế nhưng ngày thứ 2, ngày thứ ba là Nguyên Du Phong ngày càng háo hức, hắn mong sao cho trời mau sáng để cô nàng Nhã Phương.

Cùng tập thề dục, cùng ăn sáng, cùng mua sắp chuẩn bị hang hóa, cùng mở tiệm, cùng dọn tiệm cùng về nhà, tất cả mọi chuyện đối với hắn là một niềm vui. Hắn chỉ tiếc hận một điều là sao Nhã Phương không cùng về một nhà với hắn.

Hiện tại Nhã Phương cùng Nguyễn Du Phong đã kinh doanh thành một tiệm chuyên bán những thức ăn vặt cực kỳ mới lại, không phải pizza không phải thức ăn Nhật, củng không phải thức ăn Hàn, mà thức ăn Việt xưa: Cá Viên Chiên, Bánh Trán trộn, bánh trán nướng nem và đặc biệt trà sữa trân châu. 

Những món ăn mới lại, lại phù hợp với giới trẻ, công việc làm ăn của hai người bọn họ ngày càng phát triển.