Về đến nhà Bạch Ngân Hy vẫn còn ngủ say ko biết trời trăng mây gió gì. Lưu Trạch Uyên bồng cô xuống xe lên phòng. Đặt lên giường ngay ngắn rồi anh và Lưu Trạch Nguyên mới thay phiên nhau đi tắm. Ngủ được một lúc lâu vô trở mình tỉnh giấc

- Ưʍ.....

- Thức dậy rồi?

- Hưʍ...về nhà rồi? Em muốn đi tắm...

- Đồ anh để sẳn trong phòng tắm, vào tắm đi

      Bạch Ngân Hy gật gật rồi đi vào trong tắm rửa sạch sẽ rồi đẩy cửa lảo đảo bước ra ngoài chân nam đá chân chiêu.

- Ôi ôi cẩn thận...

     Lưu Trạch Uyên chạy đến đỡ cô quay về giường. Anh ghim máy sấy, kiên nhẫn sấy tóc cho cô. Anh đứng bên cạnh giường, Bạch Ngân Hy ôm chặt eo anh như thằn lằn ôm cột đình

- Ngấm rượu rồi?

- Có lẽ vậy. Lúc nãy uống cũng khá nhiều đó.

- Mấy chai rượu đó nồng độ đều rất cao.


- Em ko có say. Em còn tỉnh, em chỉ hơi chóng mặt chút thôi.

- Vậy em nói coi anh là ai?_ Lưu Trạch Uyên nheo nheo đôi mắt xanh nhìn cô.

- Phu quân...Lưu đại luật sư.....anh xem thường em.

- Anh nào dám xem thường phu nhân, anh xem trọng em, em chịu ko?

        Lưu Trạch Uyên cúi xuống hôn lên cái cổ xinh đẹp của cô mấy cái. Cô đẩy anh ra. Nhào đến chỗ Lưu Trạch Nguyên rồi mới quay lại mắng anh

- Lưu manh, đừng ỷ đẹp trai thì giở trò lưu manh với em...

       Anh nghe xong thì cố nhịn cười lại lấn át hỏi tiếp.

- Thế em nói xem, anh đẹp chỗ nào?

      Bạch Ngân Hy mơ mơ màng màng nhìn người đàn ông đang kê sát mặt đối mặt với mình. Ngón tay ko tự chủ đưa lên sờ sóng mũi của anh.

- Mắt lam mài kiếm, mũi cao thanh tú....

        Lưu Trạch Nguyên ngồi kế bên cố nén cười lại nhìn Bạch Ngân Hy má đỏ môi hồng, tóc tai loạn ý hai mắt vì say rượu mà lờ đờ. Lưu Trạch Uyên cũng buồn cười trong bụng anh hôn cái chóc lên môi cô, cô lại bĩu môi mắng lên


- A ăn gian...đồ luật sư lưu manh...anh...ưʍ...

        Bạch Ngân Hy bị anh đè xuống giường hôn sâu, nuốt hết lời nói ngông nghênh của cô vào trong. Bạch Ngân Hy tay đập đập xuống giường mấy cái rồi với tay níu áo tắm của Lưu Trạch Nguyên ngồi gần đó cầu cứu nhưng anh chỉ nghiên đầu xem trò vui. Tay cô huơ loạn khi Lưu Trạch Uyên bắt đầu sờ soạn khắp cơ thể rồi xoa nắn bầu ngực lớn, cô nắm trúng dây áo tắm kéo một cái...áo tắm của Lưu Trạch Nguyên bung ra, anh nheo mắt lại nguy hiểm nhìn cô. Hôn một lúc thì Lưu Trạch Uyên buông cô ra hơi thở anh ngày càng nặng nề cậu nhỏ bên dưới đã cương lên.

- Ưʍ...ha...anh ức hiếp em...Ko được ức hiếp em...cái đồ lưu manh này....

- Nhưng anh cứ thích ức hiếp em...làm sao bây giờ?

       Cô lùi lại phía sau bò qua ôm lấy Lưu Trạch Nguyên


- Nelson...Nelson...

       Tay cô mang theo chút hơi lạnh vừa chạm vào cơ ngực anh, một luồng điện đã xông thẳng lên não địa phương bên dưới cũng dựng thẳng lên, anh hít một ngụm khí lạnh. Lưu Trạch Uyên bên cạnh cười tà lại tiếp tục dụ dỗ.

- Ngân Nhi em nói xem Nelson chỗ nào đẹp?

- Không nói...anh lừa em...em ko nói.

- Anh ko có lừa em...em núp ở đó anh làm sao lừa được em nữa...

- Không ....

- Vậy thì anh cho em xem cơ bụng của anh, dạo này anh tập gym cơ bụng đẹp hơn Nelson rồi.

- Không....Nelson đẹp hơn anh...anh ko được lừa em

      Bạch Ngân Hy vừa nói tay vừa di chuyển xuống phía bụng của Lưu Trạch Nguyên để kiểm tra tay cô di chuyển đến đâu dây thần kinh ở đó liền rung rinh. Lưu Trạch Nguyên bắt cái tay nghịch loạn lại, xoay người đè cô xuống giường, nhìn chằm chằm vào mắt cô. Bạch Ngân Hy "A" một tiếng thấy anh cứ nhìn cô ko hề động đậy lại long lanh mắt nhìn anh. Mắt cô rất đẹp long lanh như chứa cả dãy ngân hà trong đó soi được cả hình ảnh phản chiếu gương mặt anh. Anh nhỏ giọng thủ thỉ ngọt ngào hỏi cô
- Yêu anh không?

     Bạch Ngân Hy chớp chớp mắt rồi mặt ửng hồng đến mang tai vòng tay qua cổ anh

- Yêu anh.......yêu anh.........yêu anh....

      Lưu Trạch Nguyên cười mãn nguyện cúi xuống quấn lấy môi cô, lưỡi anh như rắn nước mạnh mẽ len vào bên trong càn quấy, một tay anh ôm lấy khuông mặt xinh đẹp ngón tay mơn trớn vành tai cô, một tay vuốt  một bên tay áo rớt khỏi vai gầy làm lộ ra mảng da thịt vô cùng quyến rũ.

     Lưu Trạch Uyên khóe môi càng nhếch cao hơn. Anh mở cửa đi xuống lầu lấy dầu oliu và chai rượu vang đắt tiền rồi gỏ cửa phòng Đường Hi căn dặn

- Sáng mai 10h quay về trang viên.

- Dạ_ Đường Hi đang nói chuyện với Tam Mộc qua điện thoại, cách lớp cửa vâng dạ.

       Ở trên lầu 2 người kia đã thoát y từ lâu và bước sang giai đoạn dạo đầu. Lưu Trạch Uyên đi vào khóa chốt cửa cẩn thận rồi đặt 2 cái chai một lớn một nhỏ trong tay xuống giường. Cởi đồ.
- Ưʍ.........Trạch Nguyên...em ngứa...

- Ngứa chỗ nào?

- Không biết....

    

       Bạch Ngân Hy mơ mơ màng màng thật sự ko biết chỗ nào ngứa vì toàn thân cô đều ngứa đều muốn được chạm vào, hai đầu gối cô co lại cố ma sát đùi trong vào nhau để giảm cảm giác ngứa ngáy. Lưu Trạch Nguyên nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên bụng dưới của cô rồi lại trêu

 

- Em ko nói......làm sao anh biết chỗ nào?

     Bạch Ngân Hy xấu hổ càng uốn éo eo bụng hơn nhưng tuyệt nhiên ko dám mở miệng nói một lời. Lưu Trạch Uyên leo lên chiếc giường kingsize lại gần chỗ cô nằm đưa tay xoa bầu nhũ trắng nõn dựng đứng lại hỏi

- Chỗ này có ngứa ko...?

- Ân...có.....

        Anh cúi xuống ngậm lấy một bên mút vào. Lưu Trạch Nguyên bên dưới mở chân cô thành hình chữ M vuốt một đường từ đùi đến cô bé đầy đặn cố tình ấn vào hạt châu đỏ hồng
- Thế chỗ này?

- A......ha....em muốn...ân...anh...ngô....anh chạm vào em đi....a....em muốn....

          Anh mơn trớn an ủi mật huyệt của cô lâu lâu lại ấn vào viên châu làm cô nỉ non rên lên, rồi anh đưa một ngón tay vào trong, u huyệt như cá thiếu mồi hút chặt như nam châm, anh đưa đẩy ngón tay ra vào trơn tru một chút liền đẩy 2 ngón tay vào , Bạch Ngân Hy nhíu mi tâm lại kêu lên

- Đau...ân....anh đừng....ha...đau em.....

       Lưu Trạch Uyên bên trên thấy cô mi tâm nhíu chặt ko khỏi xót xa, anh hôn lên trán cô, ngón tay vuốt nhẹ hai chân mày giãn ra thủ thỉ vào tai cô

- Ngoan...có muốn uống rượu không?

      Bạch Ngân Hy nhìn anh lắc lắc đầu. Anh cười tà hôn lên môi cô tay với lấy chai rượu. Chai rượu chỉ còn một nữa, anh mở nắp ra mùi rượu thơm ngát bay lên. Lưu Trạch Nguyên nhìn cậu em đang đổ rượu lên người nữ nhân dưới thân, màu rượu đỏ sẫm lan tỏa trên da trắng nõn mịn màng, đúng là kíƈɦ ŧɦíƈɦ thị giác. Bạch Ngân Hy bị rượu lạnh chạm vào da, cổ họng ưm a mấy tiếng đều bị nam nhân nuốt hết vào bụng.
      Lưu Trạch Uyên hôn cô một hồi vừa buông môi cô ra liền dời xuống liếʍ ɭáρ rượu trên người mỹ nhân. Anh vi vu từng tất da thịt cô ko bỏ sót một giọt rượu nào, vừa liếm vừa ngậm rồi mút nhẹ. Bạch Ngân Hy bên dưới mật huyệt từ lâu đã hết đau thay vào đó là thoải mái thỏa mãn, nam nhân bên dưới vừa nới lỏng lối vào vừa gãi gãi trong thành u huyệt nam nhân bên trên vừa liếʍ ʍúŧ da thịt vừa xoa nắn nhũ hoa Bạch Ngân Hy triệt để bị dày vò.

- A....ha...a...ân....

     Lưu Trạch Nguyên vỗ lên lưng Lưu Trạch Uyên một cái rồi rút tay bên trong huyệt ra đặt cự vật lên trên hạt châu tùy hứng ma sát

Cự long nóng bỏng chạm vào nơi mẫn cảm làm cho cô muốn nhiều hơn nữa....triệt để tỉnh rượu nhưng lại say tình

- Ân....a....anh đừng chạm...a...anh đừng....

- Anh thế nào...hửm
- A...ngô...anh vào trong đi...a...ân....anh... lấp đầy em...

        Anh hôn lên đầu gối cô đặt cự vật trước miệng huyệt đẩy một cái lút cán vào trong. Anh thỏa mãn rên lên nhưng cô thì lại đau chảy nước mắt.

- Á....đau....ân...anh đừng động...đau...

       Lưu Trạch Uyên hôn lên mắt rưng rưng  rồi lưu manh nói

- Là em kêu lấp đầy em mà....anh ấy lấp đầy miệng dưới còn anh lấp đầy miệng trên được không?

      Nói xong anh đưa cậu nhỏ đến bên môi cô chọt chọt tay bắt lấy vú cô dày vò. Lưu Trạch Nguyên bên dưới nhẹ nhàng động đậy nhưng miệng thì châm chọc anh ta

- Cậu đúng là lưu manh giả danh tri thức.

     Lưu Trạch Uyên cười ra một tiếng. Lại ngậm lấy vành tai cô thỏ thẻ dụ dỗ

- Bảo bối...an ủi anh...có được không....

      Bạch Ngân Hy như bị thôi miên "Ân....a" một tiếng rồi gật nhẹ đầu. Lưu Trạch Uyên thẳng lưng đưa cự long đến, cô đưa cái lưỡi mềm mại ra liếm một ít dịch tiết trên đầu khấc rồi liếm dọc thân gậy ngậm 2 viên tinh hoàn vào miệng mút. Anh lấy cái gối kê đầu cô cho đỡ mỏi rồi đưa tay vuốt lại tóc cô gọn gàng. Bạch Ngân Hy u huyệt đã thả lỏng ra, cô dùng chân quắp lấy eo Lưu Trạch Nguyên mông hơi nhổm lên âm thầm động đậy.
- Em đúng là ko biết sống chết...

     Lưu Trạch Nguyên vỗ lên đùi cô một cái thật kiêu rồi đưa đẩy kiện eo. Bạch Ngân Hy thỏa mãn cơn khát, trong miệng bị cự long của Lưu Trạch Uyên lấp đầy chỉ có thể ưm a trong cổ họng tạo nên độ rung nhẹ nhẹ lên gậy thịt làm anh càng suиɠ sướиɠ hơn.

- Hưʍ...a...bảo bối thật tuyệt...

     

         Anh hùa theo Lưu Trạch Nguyên đẩy phân thân vào sâu trong vòm miệng cô cùng nhịp với anh trai. Bên dưới Lưu Trạch Nguyên ngày càng đẩy nhanh tốc độ hơn mạnh mẽ ra vào làm Bạch Ngân Hy thở ko thông ú ớ trong họng nước mắt chảy ra khóe mắt và chóp mũi ửng đỏ. Tay cô vịn lấy xương chậu của Lưu Trạch Uyên muốn ngăn cản anh động thân. Anh thấy cô hơi khó chịu liền rút phân thân ra ngoài để cô khôi phục hơi thở

- Ân....ha...a....a....nhẹ....a....anh.....a....anh chậm lại....ưʍ....ha....
        Lưu Trạch Nguyên động chậm lại tay vuốt ve đùi cô

- Sao thế, khó chịu à...?

- Ưʍ....ko...a...ko phải....ha...ân...em khó thở...

       Lưu Trạch Uyên nhìn lên điều hòa đang tắt, anh bước xuống giường mở điều hòa chỉnh 28°C rồi quay trở lại, xoa xoa đầu cô cưng chiều.

- Nào đổi tư thế. Doggy em sẽ dễ thở hơn.

       Nghe ông anh nói xong Lưu Trạch Uyên cười cười trả lời

- Nhị ca, anh nghĩ làm loại chuyện này có thể dễ thở sao?

        Bạch Ngân Hy vừa quỳ bò lên vừa ấm ức chề môi nhìn anh, nam nhân phía sau ko để cho cô ấm ức quá lâu liền thúc cự vật đi vào động như vũ bão

- A....a....a....á.....ân....sâu quá...a....anh nhẹ lại

        Lưu Trạch Uyên cũng quỳ gối lên, đưa phân thân đến trước mặt cô thừa cơ hội cô đang mở miệng rêи ɾỉ liền nhét đầu khấc vào trong. Cô nhịn lại tiếng kêu đưa lưỡi giảo hoạt liếm cho anh. Phía sau bị dập bạch bạch bạch tới, va chạm quá rõ ràng làm cô ko tự chủ được răng cạ vào thân gậy của anh làm cho Lưu Trạch Uyên sướng đến to thêm một vòng phân thân cương lên cứng ngắt, anh giữ đầu cô đẩy đẩy mấy cái liền rút ra ngoài bắn lên grap giường. Rồi lại cuối xuống nồng nhiệt hôn cô