―― "Mình mời thì nói là không có thời gian, ban tổ chức mời thì nói là không thể chối từ, có ý gì, như thế nào? Chướng mắt lời mời từ mình sao?"

―― "Đi đâu thì cứ lo đi đi, kêu mình làm gì? Anh đi anh tôi đi tôi, làm thế nào cũng phải trói với nhau mới chịu là sao."

―― "Thật là không nên lên xe của anh ta làm gì mà, đi chung với anh ta làm cái gì, đâu phải mình không có thư mời đâu?!"

"Dương Dương, anh đến đây khi nào vậy? Tới sao không chịu nói trước với em một tiếng?"

Địch Lệ Nhiệt Ba cảm thấy mỗi khi cô đối mặt với Dương Dương, kỹ thuật diễn đều đạt tới đỉnh cao.

Nghe thử đi, trong giọng nói khiếp sợ cùng kinh ngạc hạnh phúc, vui mừng khôn xiết, nghẹn ngào gãi đúng chỗ ngứa, quả thực làm người xúc động.

Dương Dương vuốt ve chiếc nhẫn, che giấu hành động đứng trước cửa phòng Nhiệt Ba gõ cửa suốt năm phút đồng hồ, nói: "Hôm nay vừa đến, xem xong show thời trang còn có việc gì ở Paris nữa sao?"


"Hình như... Anh hỏi chi vậy?"

"Rốt cuộc là có việc hay là không?"

"Một chút việc nhỏ, chắc cần ở đến hai ngày."

Dương Dương nhìn sang: "Nếu không có chuyện gì quan trọng, sau khi xem xong show về nước chung với tôi ngay, đừng chạy lung tung."

―― "Mình biết mà, tên khốn nạn này vừa xuất hiện xác định trăm phần trăm không bao giờ có chuyện gì tốt!"

―― "Thật vất vả mới tới Paris, không đi càn quét shopping thì còn làm gì?"

Bên trong xe, tầm mắt tối tăm, Địch Lệ Nhiệt Ba dựa thị giác tuyệt hảo này, quay đầu nghiến răng nghiến lợi nhìn anh, nhưng giọng nói lại ngọt chết người.

"Ông xã, có lẽ em không thể về nước chung với anh được, em đột nhiên nhớ tới có chút chuyện quan trọng muốn đi làm, anh đi về trước đi."

"Chuyện quan trọng?"

Dương Dương nghĩ nghĩ: "Tôi đi chung với cô."


"......"

Khoảng cách đoạn đường từ khách sạn đến thảm đỏ tuần lễ thời trang không tính quá xa, chỉ mười là cùng, nhưng bởi vì một vài người khá dây dưa trên thảm đó, nên thời gian không thể giống như trong lịch trình được.

Chiếc xe ngừng ở cửa vào thảm đỏ cách đó không xa, nhân viên lập tức xuất hiện để điều hành, vô cùng xin lỗi nói: "Thật xin lỗi Dương tiên sinh, phiền quý ngài chờ một lát, một lát thôi."

Ngồi trong xe chờ một thời gian, Địch Lệ Nhiệt Ba nhàm chán nhìn ra ngoài cửa sổ xe.

Ánh đèn bốn phía, toàn bộ nhân viên hội trường loạn nhưng vẫn có trật tự, sắp xếp tổ chức mọi người lần lượt thứ tự đi vào.

"Dương tiên sinh, đến ngài."

Chiếc xe khởi động, chậm rãi ngừng ở cửa thảm đỏ.

Có nhân viên đến kéo ra cửa xe.

Dương Dương từ trên xe khom người bước xuống.


Có người phát sóng trực tiếp tại hiện trường tuần lễ thời trang lên mạng, Dương Dương vừa bước ra cửa xe, trong nháy mắt, sóng nước nổi lên bọt nước không tính là nhỏ.

"Anh chàng đẹp trai này là ai vậy chị em, xuất hiện tưng bừng như vậy tôi không biết còn tưởng là ngôi sao quốc tế nào ấy chứ, nhìn mặt lạ hoắc, có chị em nào biết thông tin về anh chàng đẹp trai này không, xin cho kẻ hèn chút dưa muối được không?!."

"Cho nè, những chị em không biết là ai thì để chị đây phổ cập khoa học một chút, đây là ông chủ của Nhất Phẩm Lan Đình, Dương Dương, chính là Nhất Phẩm Lan Đình một bộ phòng bằng mua năm căn biệt thự."

"Dương Dương cũng tham gia tuần lễ thời trang, tại sao trước đó một chút tin tức cũng không có?"

"Chồng của bổn tiểu thư thật là đẹp trai mà!!! Mẹ ơi, con của mẹ tìm đượ người tình trong mộng rồi nè!!!"
"Đàn ông mặt suit thật là quá quyến rũ! Quá đẹp trai!"

"Dương Dương! Đừng nói là trong xe còn có người đó nha? Chờ mong diện kiến dung nhan, không biết người đó có phải là Hứa Vi Nhân không nữa?!"

"Khẳng định là Hứa Vi Nhân, thông tin trên trang Weibo của Hứa Vi Nhân nói cô ta đã đến tuần lễ thời trang, vợ chồng ẩn hôn thật tuyệt vời!"

Nhưng mà tại hiện trường thảm đỏ, thực tế tình huống là, Dương Dương đứng ở trước cửa xe, vô cùng lịch sự, hơi cúi người, giơ tay về phía cửa xe chờ đợi người trong xe.

Địch Lệ Nhiệt Ba ở bên trong xe nhìn bàn tay đang hướng về phía cô, hít một hơi thật sâu.

Giơ tay, đem tay đặt ở trong lòng bàn tay Dương Dương.

"Ra tới!!!"

"Hứa Vi Nhân! Nhất định là Hứa Vi Nhân! Đây là tình yêu thần thoại nha, tôi quá hâm mộ"

"Đây có tính là công khai không? Tôi chưa từng nghe chút tin tức nào nói Dương Dương sẽ đến tham gia tuần lễ thời trang, vị trí chỗ ngồi cũng không thấy tên, khẳng định là đột ngột đếnn, trời ơi, tôi cũng muốn có được tình yêu lãng mạn như vậy!"
Nhưng mà giây tiếp theo, người xuất hiện lại là gương mặt mỉm cười của Địch Lệ Nhiệt Ba, kéo Dương Dương cánh tay, cùng nhau tay trong tay bước vào thảm đỏ.

Hiện trường không có ảnh hưởng gì, đối với người nước ngoài mà nói, gương mặt của người Châu Á đều giống nhau.

Nhưng ở trong mắt fans tới nói, quả thực là nổ tung nồi.

"Địch Lệ Nhiệt Ba???? Tôi nhớ thứ tự bước lên thảm đỏ của Địch Lệ Nhiệt Ba là ở sau cùng mà, tại sao hiện tại lại ra tới? Còn đi chung với Dương Dương?"

"Đây là tình huống gì??? Dương Dương và Địch Lệ Nhiệt Ba cùng nhau dắt tay bước lên thảm đỏ??? Là tôi đang nằm mơ sao?"

"Ai có thể nói cho tôi, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra? Không phải nói Dương Dương đã kết hôn rồi sao? Đối tượng kết hôn là Hứa Vi Nhân? Tôi nhớ rõ Hứa Vi Nhân cũng đến tham gia tuần lễ thời trang, Tại sao không đi chung với Dương Dương?"
"Không phải có người từng nói sau lưng Địch Lệ Nhiệt Ba có kim chủ sao? Kim chủ chính là Dương Dương?"

"Chẳng lẽ Địch Lệ Nhiệt Ba không biết xấu hổ đến như vậy, làm trò trước mặt chính thất thông đồng Dương Dương?"

"Chị em lầu trên, nói Địch Lệ Nhiệt Ba không biết xấu hổ kia, phiền cô động não một chút được không? Dương Dương là loại người dễ bị chơi đến xoay vòng sao? Tôi dám khẳng định, vợ của Dương Dương không phải Hứa Vi Nhân, nhưng anh ta có thể dắt tay Địch Lệ Nhiệt Ba cùng nhau bước lên thảm đỏ, quan hệ khẳng định không bình thường, đến nỗi cụ thể là quan hệ gì, mọi người tự hiểu nha..."

"Đậu má nó, cốt truyện này có chút nguy hiểm à..."

"Đừng nói nhảm nữa, Địch Lệ Nhiệt Ba thật sự rất xinh đẹp, cái váy này mặc trên người cô ta thật quá tuyệt đẹp! ―― Đến từ group chó liếm sắc đẹp!"
"Địch Lệ Nhiệt Ba buông chồng tôi ra!!!"

Địch Lệ Nhiệt Ba kéo tay Dương Dương, vừa bước lên thảm đỏ đã bị ánh đèn lóe tắt vờn quanh, thể hiện công thức hoá mỉm cười, phối hợp nhiếp ảnh gia.

Thảm đỏ không phải lần đầu tiên đi, nhưng trong ấn tượng, đây vẫn là lần đầu tiên cô tay trong tay đi chung với Dương Dương.

―― "Xong rồi xong rồi, có chút khẩn trương làm sao bây giờ."

Đi hai bước dừng một hồi, để nhiếp ảnh gia chụp xong lại tiếp tục đi đến phía trước.

Toàn bộ thảm đỏ ước chừng đi đến một nửa, Địch Lệ Nhiệt Ba vẫn đứng ở tại chỗ không nhúc nhích.

Cô mỉm cười mà túm chặt cánh tay Dương Dương, thấp giọng xem như không có việc gì, nói: "Dương Dương, em tiêu rồi."

Dương Dương thấp giọng dò hỏi: "Làm sao vậy?"

Địch Lệ Nhiệt Ba khóc không ra nước mắt: "Gót giày bên phải bị vướng lên thảm rồi."
Bước lên thảm đỏ chuyện lớn như vậy, sao còn có thể vướng gót giày kia chứ?

―― "Đừng khẩn trương, việc nhỏ mà thôi, Địch Lệ Nhiệt Ba, chuyện lớn nhỏ gì mày cũng từng trải qua rồi, chút việc nhỏ này đừng vội vàng, đừng hoảng hốt!"

―― "Thử dùng thêm chút lực xem xem."

―― "A! Một tuần lễ thời trang lớn như vậy tại sao lại có loại sai lầm này được?!"

Địch Lệ Nhiệt Ba dưới chân dùng sức, muốn rút gót cao ra khỏi khe hở, nhưng hai người bọn họ đã đứng khá lâu, mà gót giày cao gót quá mức thon dài, lún đến quá sâu, trong chốc một vẫn gỡ không ra.

Cô liếc mắt xung quanh, nhân viên không phải đang duy trì trật tự, chính là đang ngăn cản nhiếp ảnh gia tiến vào quá sâu, MC thì đứng quá xa, nhìn không thấy.

Ánh đèn tại hiện trường chiếu xuống, Dương Dương thấy biểu tình Địch Lệ Nhiệt Ba càng ngày càng gấp gáp.
Không để ý cũng không nghĩ nhiều, buông ra tay Địch Lệ Nhiệt Ba đang kéo cánh tay mình ra, bước đến trước mặt Địch Lệ Nhiệt Ba, ở trong ánh mắt nghi hoặc khó hiểu của Địch Lệ Nhiệt Ba chậm rãi quỳ một đầu gối, ngồi xổm xuống.

" Trời, trời, trời.....!!! Đây là cầu hôn sao?"

"Trường hợp này mà cầu hôn?! Tổng giám đốc Dương à, đầu óc của anh bị nước vào hả???"

"Trời ơi! Tập trung ánh mắt của toàn thế giới nha, một trường hợp cầu hôn sang chảnh không thể sang chảnh hơn!!! Lãng mạn chết người mà? Tôi ghen tỵ quá đi à!"

Địch Lệ Nhiệt Ba giật mình, sắc mặt lúc xanh, lúc đỏ.

"Anh làm gì vậy?"

Dương Dương nhấc làn váy của cô lên, một tay nắm mắt cá chân của cô, thấp giọng nói: "Đừng ồn."

"......"

Địch Lệ Nhiệt Ba nhìn quanh bốn phía, âm thanh camera rắc rắc cùng ánh đèn lóe tắt không ngừng vang lên.
Cô cũng coi như đã trải qua không ít sóng to gió lớn, nhưng tụ tập tầm mắt nhiều như vậy, cũng không biết sao, tim đập như sấm, bang bang vang lên không ngừng.

"Anh đừng... Anh đứng lên, gọi nhân viên lại làm thì tốt rồi."

Dương Dương một tay cầm mắt cá chân của cô, bàn tay ấm áp, xúc cảm mạnh mẽ nắm chặt, lực độ làm cô không thể tránh thoát.

"Đừng vội vàng, thời gian trễ một chút cũng không sao."

Cũng thật là kỳ quái, hiện trường thảm đỏ ồn ào ầm ĩ như vậy, nhưng Địch Lệ Nhiệt Ba lại nghe rõ ràng giọng nói trầm thấp đầy nam tính quyến rũ của Dương Dương.

Cô không muốn thừa nhận rồi lại không thể không thừa nhận, tại một giây lúc này đây, Dương Dương cho cô cảm giác vô cùng an toàn.

Anh gỡ chân phải của cô ra khỏi chiếc giày dính chặt vào khe hở thảm đỏ kia, đặt lên trên khủy chân đang quỳ của anh, rồi Dương Dương hơi cúi đầu, tay dùng sức, rút gót giày từ trong thảm sâu ra tới, cầm lấy chân cô, sau đó nhẹ nhàng mang giày vào giúp cô.
"Được rồi." Dương Dương đứng dậy, giống như không có việc gì.

Nhiệt Ba rốt cuộc tỉnh hồn, mỉm cười, ôm lấy cánh tay Dương Dương, tiếp tục đi về phía trước.

"Có chút ngọt nha, chuyện như thế nào vậy bà con?"

"Thì ra quỳ một gối xuống đất không phải cầu hôn, tôi nói mà, tổng giám đốc Dương làm sao có thể làm chuyện này tại trường hợp này nha."

"A a a a tổng giám đốc Dương bạn trai lực max!!! Quá dịu dàng ấm áp, quá ngọt! Là đối tượng mà tôi vẫn luôn mơ ước!"

"Tôi có thể khẳng định, người vợ ẩn hôn của Dương Dương nhất định là Địch Lệ Nhiệt Ba! Không phải tôi phát sóng trực tiếp ăn phân!"

"Cũng không cần phát sóng trực tiếp đâu chị em, cô có thể tự trốn tự ăn."

"Một người đàn ông có thể hành động như vậy trước mặt một người con gái, nếu hai người không phải vợ chồng, vậy đủ để chứng minh nhân phẩm Dương Dương có vấn đề."
"Mấy người một câu một chữ đều dính tới cụm từ vợ chồng làm gì, Dương Dương thừa nhận sao, nếu vậy vợ anh ta chắc là toàn bộ giống cái trên đời này rồi? Địch Lệ Nhiệt Ba là người nào, các chị em đều đã quên? Con đó nó xứng đôi với Dương Dương sao?"

Mặc kệ làn đạn phát sóng trực tiếp trước như thế nào gió bão mưa máu, sau màn hình là hiện trường thảm đỏ, Địch Lệ Nhiệt Ba ôm cánh tay Dương Dương đã đi đến cuối thảm đỏ.

MC là một người đẹp nước ngoài có thân hình gợi cảm nóng bỏng, Địch Lệ Nhiệt Ba và Dương Dương bước trên thảm đỏ đã được nhân viên thông báo cho cô nửa tiếng trước.

Dương Dương không thích bị người khác hỏi vấn đề tư nhân, MC cũng là được nhắc nhở.

"Đây là lần đầu tiên Dương tiên sinh tham gia tuần lễ thời trang của chúng tôi, hi vọng đêm nay ngài có thể trải qua một đêm hạnh phúc vui vẻ cùng với Hứa Vi Nhân tiểu thư, một người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ..."
Ngay lúc MC vừa nói ra cái tên này, màn hình phát sóng trực tiếp lại lần nữa cao trào.

"MC vừa gọi tên Hứa Vi Nhân!!! Nói sai rồi hay là người ngay từ đầu bước trên thảm đỏ cùng Dương Dương chính là Hứa Vi Nhân?"

"Tuyệt đối không phải nói sai, người ngay từ đầu bước trên thảm đỏ cùng Dương Dương khẳng định chính là Hứa Vi Nhân, khẳng định Địch Lệ Nhiệt Ba dùng thủ đoạn cướp đoạt lấy!"

"Địch Lệ Nhiệt Ba cũng quá âm hiểm? Vì nổi tiếng thủ đoạn bỉ ổi nào cũng sử dụng!"

Nhưng những làn đạn mới vừa phát ra tới, MC nói cũng chưa hết câu, mí mắt Dương Dương nhảy nhảy, cắt ngang lời nữ MC, nói: "Tôi nghĩ thông tin của các vị nhầm lẫn rồi, quý cô này chính là Địch Lệ Nhiệt Ba tiểu thư."

MC xấu hổ cười: "Thật là vô cùng xin lỗi, quý cô... Địch Lệ Nhiệt Ba tiểu thư, hy vọng hai người có thể vượt qua một đêm tốt đẹp."
Trên màn hình, làn đạn thực xấu hổ.

Chậm rãi đi vào hậu trường, Nhiệt Ba nhẹ nhàng thở ra.

Đang đi đến là một người phụ nữ trang điểm tinh xảo, mỉm cười bắt tay với Dương Dương.

"Dương tiên sinh, ngài có thể tới tham dự, là vinh hạnh của em."

Dương Dương hơi hơi gật đầu, không kiêu ngạo không khoa trương cũng nắm lại.

"Phu nhân, đã lâu không gặp."

"Quý cô này là...?"

Amanda mỉm cười nhìn bạn gái Dương Dương mang đến, tò mò hỏi: "Trước lúc tới ngài cũng chưa thông báo cho em rằng ngài có bạn nữ đồng hành."

"Đây là phu nhân của tôi, Địch Lệ Nhiệt Ba."

Amanda giật mình, sắc mặt lập tức thay đổi.

Dương Dương giới thiệu cho Địch Lệ Nhiệt Ba: "Quý bà này chính là Amanda, là người phụ trách tuần lễ thời trang."

"Chào phu nhân, nghe danh tiếng đã lâu đến nay mới có cơ hội gặp."
Amanda tiếc hận cùng có chút ghen tỵ, bắt tay có lệ Địch Lệ Nhiệt Ba.

"Mấy năm không thấy, không ngờ Dương tiên sinh đã lấy một quý phu nhân xinh đẹp như vậy, thật là một người đàn ông may mắn."

Địch Lệ Nhiệt Ba liếc mắt nhìn Dương Dương, mỉm cười thay câu nói của Amanda.

"Được rồi, quý ngài va quý cô, vị trí chỗ ngồi tôi đã sắp xếp ổn thỏa cho hai ngài, hưởng thụ thị giác bữa tiệc tưng bừng đêm nay đi, tôi bận, xin phép rời đi trước."

Amanda rời đi ngay.

Bên trong đã tới không ít người, mấy người tụ thành nhóm không phải nói chuyện phiếm chính là chụp ảnh chung.

Dương Dương từ trước đến nay không thích khoa trương, không quá nhiều người quen biết anh, tên của anh cũng không có trong danh sách khách mời, chỉ biết hai người là đối tượng vừa rồi Amanda thân mật chào hỏi qua, không biết chi tiết cũng không dám tùy tiện lại gần làm quen.
Cách đó không xa, Hàn Kiêu đang nói chuyện cùng một nam diễn viên đã từng hợp tác chung trong một bộ điện ảnh của Hollywood, đưa mắt qua thì thấy Nhiệt Ba, ngẩn ra. Sau đó ánh mắt dừng lại ở trên người Dương Dương.

"Hàn? Làm sao vậy?"

Hàn Kiêu xin lỗi nam diễn viên đang đứng đối diện mình, cười nói: "Thật xin lỗi, tôi đến gặp chào hỏi người quen."

Nói xong, xin lỗi rời đi.

Tuy rằng chần chờ, nhưng vẫn đi tới phía Địch Lệ Nhiệt Ba.

"Nhiệt Ba."

Hàn Kiêu nhìn Dương Dương: "Dương tiên sinh cũng tới?"

"Ban tổ chức quá nhiệt tình, không thể chối từ."

Nói xong, anh nhìn Địch Lệ Nhiệt Ba: "Có thể giúp anh lấy một ly rượu lại đây không? Anh muốn uống một ly cùng Hàn tiên sinh đây."

Địch Lệ Nhiệt Ba nghe lời, đi đến bàn tiệc, lấy một ly rượu.

Hàn Kiêu lễ phép mỉm cười: "Vừa rồi là Dương tiên sinh đi chung với Nhiệt Ba bước lên thảm đỏ? Vừa rồi hình như tôi có nghe nói giữa đường xảy ra chút việc thì phải?"
"Không phải chuyện gì lớn, gót giày Nhiệt Ba dính vào khe hở của thảm thôi"

Ánh mắt Dương Dương đi theo bóng dáng Địch Lệ Nhiệt Ba, nhàn nhạt cười nói: "Cô ấy chính là như vậy, suốt ngày lỗ mãng hấp tấp, không ở bên cạnh, tôi thật đúng là không yên tâm chút nào."

"......"

Hàn Kiêu muốn nói lại thôi: "Có chuyện này không biết có nên hỏi hay không?."

"Mời Hàn tiên sinh nói."

"Thật ra chuyện này tôi đã muốn hỏi thật lâu, nhưng không biết có mạo phạm đến ngài đây hay không?"

Ánh mắt của anh đặt ở trên chiếc nhẫn nằm ở ngón áp út của Dương Dương.

"Nghe nói Dương tiên sinh đã kết hôn, hơn nữa thấy chiếc nhẫn kim cương trên tay Dương tiên sinh, xác thật là đã kết hôn, nhưng hôm nay, hành vi của Dương tiên sinh đối với Nhiệt Ba như vậy, có phải đã đi quá giới hạn cho phép rồi hay không?"
Dương Dương mặt không cảm xúc, nói: "Quá sao? Nhiệt Ba rất tốt, đáng giá."

"Vậy Dương tiên sinh có nghĩ tới cảm thụ của vợ mình sao?"

Địch Lệ Nhiệt Ba nâng hai ly champagne lại đây, đưa cho Dương Dương một ly, đưa cho Hàn Kiêu một ly.

Hai người hoàn toàn im lặng không nói lời nào.

Không khí hình như có chút không thích hợp.

Địch Lệ Nhiệt Ba mỉm cười đánh vỡ im lặng: "Các ngươi đang nói chuyện cái gì?"

Dương Dương tiếp nhận, một tay ôm Địch Lệ Nhiệt Ba, biểu thị công khai quyền sở hữu.

"Hàn tiên sinh hình như có chút hiểu lầm về mối quan hệ giữa hai chúng ta, cho nên anh đang cố giải thích cho Hàn tiên sinh hiểu."

"Hiểu lầm?"

"Chuyện là thế này..."

Dương Dương lạnh lùng nhìn Hàn Kiêu, đáy mắt toát ra mùi thuốc nổ: "Hôm nay chính thức hướng Hàn tiên sinh giới thiệu một chút, vị này chính là phu nhân của tôi, Địch Lệ Nhiệt Ba tiểu thư. Tôi kính Hàn tiên sinh một ly."
Ý cười đáy mắt Hàn Kiêu dần dần biến mất, bưng champagne đờ đẫn ở trước mắt, một lúc lâu mới hồi phục tinh thần lại, thoáng lui ra sau một bước.

Địch Lệ Nhiệt Ba đồng dạng cũng ngẩn ra, bản thân cô cũng không dự đoán được Dương Dương cứ như vậy giới thiệu quan hệ giữa hai người bọn họ cho Hàn Kiêu biết.

Dương Dương uống một hớp, giữ nguyên nét mặt nhìn Hàn Kiêu: "Hàn tiên sinh không uống?"

Hàn Kiêu im lặng nhìn Địch Lệ Nhiệt Ba.

"Anh Hàn, anh không sao chứ?"

Nghe giọng Địch Lệ Nhiệt Ba chứa sự quan tâm, thì anh đã hiểu ra, Địch Lệ Nhiệt Ba không có một chút tình ý nào đối với anh, cũng là thật sự chỉ đối xử với anh như một người bạn, từ bắt đầu đến bây giờ, chỉ có mình anh miên man suy tưởng mà thôi.

"Thật xin lỗi."

Hàn Kiêu ngửa đầu, uống một hơi cạn sạch ly champagne: "Là tôi mạo phạm."
Nói xong, anh cười xin lỗi, sạch sẽ lưu loát xoay người rời đi.

Địch Lệ Nhiệt Ba nhìn bóng dáng Hàn Kiêu, rốt cuộc đã rõ tại sao không khí lại không thích hợp.

―― "Dương Dương cho rằng giữa mình và Hàn Kiêu có cái gì? Cho nên mới..."

―― "Nhưng Hàn Kiêu là gay nha! Giữa mình và anh ta có thể xảy ra chuyện gì được kia chứ?"

―― "Dương Dương có phải nghĩ quá nhiều rồi hay không?"

Gay? Dương Dương cười lạnh.

Đàn ông hiểu biết đàn ông nhất, cặp mắt Hàn Kiêu nhìn về phía Địch Lệ Nhiệt Ba, trong lòng anh quá hiểu trong đầu Hàn Kiêu nghĩ đến cái gì.

Thích cùng du͙ƈ vọиɠ chiếm đoạt.

"Em đang trách anh nói chuyện này cho Hàn Kiêu biết?"

"Cũng không phải." Sau khi Địch Lệ Nhiệt Ba phản ứng lại tình huống này, có hơi phiền não.

―― "Không đúng, tại sao Hàn Kiêu lại có phản ứng như vậy?"
―― "Không phải anh ta là gay sao? Thân là bạn bè không nên chúc phúc mình sao? Tại sao phản ứng lại giống như..."

"Anh ta thích em."

"?"

Dương Dương đảo đảo lắc lắc ly champagne, mặt không cảm xúc nói: "Đàn ông hiểu biết đàn ông nhất, anh nhìn ra được, anh ta thích em."

"Nhưng anh ta là..." Địch Lệ Nhiệt Ba đột nhiên im miệng.

Cô đã quên, chuyện Hàn Kiêu là gay, chỉ là do cô và An Nhã căn cứ vào những lời đồn đãi vớ vẩn thảo luận ra tới kết quả, chỉ vì có lần cô đã từng nhìn thấy Hàn Kiêu và Lạc Kiệt ôm nhau trong phòn nghỉ ngơi, trừ lần đó ra, không có hành động nào chứng minh thực tế rằng Hàn Kiêu là gay.

―― "Cho nên... Hàn Kiêu thật sự thích mình?"

―― "Trong khoảng thời gian này mình tạo nghiệt gì vậy trời? Mình dấu diếm thân phận là người đã kết hôn, làm một người đàn ông độc thân hiểu lầm..."
"Địch Lệ Nhiệt Ba, cô nhớ kỹ, cô là người phụ nữ đã có chồng, tôi không hy vọng sau này ở bất kỳ trường hợp nào từ trên báo đài truyền thông cũng như internet đọc thông tin cô dính scandal với đàn ông khác ngoài tôi."

"......"

Địch Lệ Nhiệt Ba rất muốn nói hai câu, nhưng Dương Dương nói xác thật không sai, thật sự không thể nào phản bác.

Càng ngày càng có nhiều người bước lên thảm đỏ đi vào trong show thời trang.

Nhiệt Ba và Dương Dương được nhân viên dẫn đường vào vị trí ngồi.

Vị trí ghế của Dương Dương còn rất không tồi, dãy ghế đầu, khoảng cách vị trí Hàn Kiêu và cô chỉ cách có ba cái ghế.

―― "Đợi Hàn Kiêu ngồi xuống phải giải thích một chút."

―― "Hàn Kiêu từng giúp mình không ít chuyện, giờ thì tốt rồi, bạn bè cũng làm không được."

―― "Phụ nữ đã kết hôn không có tư cách có được anh bạn đẹp trai nào, mình muốn ly hôn, hu hu hu"
Nhiệt Ba rơi lệ đầy mặt.

Dương Dương bình tĩnh chuyên chú xem biểu diễn thời trang, đáy lòng lại rất là bất mãn.

Giúp cô không ít chuyện?

Hàn Kiêu có thể dẫn cô bước lên thảm đỏ?

Anh ta có thể dẫn cô ngồi hàng ghế đầu?

Không phải chỉ có mình tôi có thể làm hay sao?

Con vợ mê trai ngu muội!!

Hết chương 53