Thời gian dần trôi đi, vào năm học mới. Khoảng thời gian đầu, mọi người đều xa lạ nên chưa nói gì với nhau. Mình toàn ngồi cùng hội bạn cũ. Còn C cũng vậy. Nói chung là hoàn toàn tàng hình trong mắt nhau vậy đó.

Thế rồi theo sự sắp xếp chỗ ngồi của cô giáo chủ nhiệm. Cũ mới gì trộn hết vào nhau, quen hay chưa quen cũng ngồi với nhau hết. Và để sinh tồn trong môi trường toàn người lạ thì chủ động làm quen là việc dễ hiểu. Mọi người ai cũng vậy à.



Nhưng!

Riêng C là vẫn luôn " bất động". C rất ít nói, trầm tính, dường như không muốn bị ai làm phiền ấy. Mỗi lần ai hỏi gì thì C thường trả lời hết sức ngắn gọn. Cũng không rao du với ai. Ra chơi cũng ít khi ra khỏi lớp.

Rất nhiều người đã bảo với mình là " Sao thằng C nó trầm thế nhỉ?", Mình lúc ý cũng hùa theo công nhận.

Thì đúng là C trầm thật mà. Kiểu " cấm dục boy" ý :)))

Tuy nhiên, phải thừa nhận là mình bị thích kiểu người như thế. Xong sau này mới toàn bị ngược tim gan phèo phổi.


Nhưng mà mỗi thế vẫn chưa đủ để mình thích C được đâu, vẫn còn thiếu một bước quan trọng. Đó là truyền thống " gắn ghép nhau" của tụi học sinh quần quèeeee chết tiệt . Aaaaa!!!
______
Wattpad : gii_g9999