Hắn thân cao chín thước, thể trạng thô kệch.

Lúc này mặc áo giáp bằng bạc đúc thành, thắt đai lưng chín châu ngọc quý khảm mãng văn, chân mang trường ngoa hoa văn thú màu tím sẫm, sau lưng khoác áo choàng màu xanh đen thêu mãng văn hắc kim.

Dưới ánh mặt trời tháng tư tháng năm hừng hực.

Tào Doãn Côn khí thế hùng hổ đứng trước chính sảnh Chiêu Dương Cung, hiển nhiên như một Tướng quân vừa rời khỏi từ chiến trường chém gϊếŧ tới.

''Là người này....ngài chọn làm vị hôn phu cho tiểu nữ?''

Quốc vương Khố Nạp trừng to mắt, đánh giá từ trên xuống dưới.

''Phải''

Trong lòng thoáng có chú thoảng, nhưng vấn đề không lớn, Triệu Nguyên Cấp nhanh chóng bình tĩnh lại, yên lặng theo dõi biến đổi.

Chỉ thấy Quốc vương Khố Nạp đứng lên đi tới trước mặt Tào Doãn Côn, trước tiên dùng bàn tay béo mập sờ mó áo giáp, sau đó lại đập hai cái lên người Tào Doãn Côn.

Cũng không chút dùng sức, đã cảm thấy mu bàn tay đau như kim châm muối xát, có lẽ dưới ngân giáp kia chưa biết chừng là bao nhiêu khối cơ bắp hung mãnh.

Xoa hai tay, Quốc vương Khố Nạp lui về sau mấy bước, lần nữa tỉ mỉ dò xét, cuối cùng đột nhiên cười to.

''Được!''

''Không tệ!''

''Quả nhiên là dũng sĩ hiếm thấy''

Quốc vương Khố Nạp cởi mở nở nụ cười, nhìn ra được ông ta thật sự hài lòng.

''Trước kia người Khố Nạp chúng ta luôn nói, nam nhân Trung Nguyên bình thường da mịn thịt mềm, tay trói gà không chặt, như đàn bà yếu đuối''

''Lúc ấy lão phu cũng cho là như vậy''

''Hiện tại xem ra, truyền ngôn không hẳn đều là thật, Đại Cảnh triều vẫn có nam nhi đầu đội trời chân đạp đất mà''

Vừa nói, vừa cao hứng uống vào một chén rượu lớn.

Triệu Nguyên Cấp thở phào, nhưng vẫn thăm dò: ''Quốc vương không hỏi xem, thanh niên này danh tự là gì, gia thế như thế nào sao?''

''Nhìn hắn một thân áo giáp lạnh thấu xương thế này, có lẽ có giá trị không nhỏ, huống chi hai nước thông gia, Hoàng đế bệ hạ dù sao cũng sẽ không bạc đãi Công chúa, điểm này bổn Quân tuyệt đối yên tâm''

''Đó là tất nhiên, nếu Công chúa đến Đại Cảnh triều, đó chính là con dâu của Đại Cảnh triều, trẫm sẽ đích thân ban thưởng người nhà các nàng'' Triệu Nguyên Cấp nói chuyện đương nhiên.

''Vậy không phải xong rồi sao?''

Khố Nạp buông tay, ý là căn bản không lo.

Trong lòng Triệu Nguyên Cấp cười lạnh, vẻ mặt lại nhiệt tình.

...

Chuyện đại hôn cuối cùng cũng định xong.

Xem náo nhiệt luận võ chọn rể đủ rồi, dân chúng lại bắt đầu chờ đợi đại hôn náo nhiệt.

Công chúa xinh đẹp và tên đần họ Tào lấy nhau, đúng là có bát quái đếm không hết.

Tất cả mọi người đang ngẩng đầu chờ đợi, cũng nhiệt liệt thảo luận, Tào gia có khi nào vì nhu tử ngốc mà cả họ được nhờ hay không.

Tiết Đoan Ngọ tới gần.

Tào phủ ở thành nam vốn trước cửa có thể giăng lưới bắt chim, nay đứng đầy xe ngựa.

Tất cả người quen, không quen, hàng xóm láng giềng, thậm chí họ hàng xa bắn đại bác cũng không tới, tất cả đều có đến.

Lấy danh nghĩa đẹp đẽ là: Đến chúc mừng, thực tế là muốn đến xem náo nhiệt chiếm lợi.

Hai ông bà lão Tào gia ngày đêm tiếp đón, mệt mỏi mắt trợn trắng, còn Tào công tử...lúc này bị một đám bạn xấu ngày thường không ưa hắn vây quanh.

''Này, Tào đần, ngươi gặp Công chúa chưa?''

''Gặp rồi'' Tào công tử ngu ngơ gật đầu.

''Vậy ngươi sắp cưới thiếu phụ à?''

''Ngươi biết cưới thiếu phụ thì phải làm gì không? Muốn các ca ca đưa ngươi đi lãnh hội một chút không?''

''Lãnh hội cái gì?''

Tào công tử biết cưới vợ, nhưng sâu hơn thì hắn không biết.

Trước đó, cũng không ai cảm thấy hứng thú với sinh hoạt ban đêm của một kẻ đầu óc không dùng được.

Về phần những nơi như thanh lâu kỹ viện, nhị lão Tào gia tỏ ý: Không có bạc, không có khả năng.

Còn bây giờ, rất khác.

''Đi đi đi, đêm nay các ca ca sẽ dạy ngươi, cưới thiếu phụ thì phải làm gì''

...

Đêm đó, Tào Doãn Côn đi theo bạn xấu tới thanh lâu, cũng thật sự tìm vài nữ tử pháo hoa, tiến hành diễn luyện súng thật đạn thật.

Quá trình không thể miêu tả, nhưng tóm lại.

Tào Doãn Côn ngu ngơ ngốc ngốc đã mở ra được cánh cửa thế giới mới, đồng thời hắn rất thích, vô cùng thích thế giới mới này.

Thích đến mấy hôm sau, hắn đề ở trong 'thế giới mới' làm không biết mệt.

Vừa vặn có nhiều bạn xấu, có lòng kết giao tình càng nhiều, ai mà để ý đến tiền đồ trước mắt.

''Thế nào? Các ca ca không có lừa ngươi đúng không?'' bạn xấu Giáp cười thô bỉ.

''Đúng vậy đó, ngươi thấy thế nào?'' bạn xấu không có ý tốt.

''Tốt lắm!'' Tào Doãn Côn gật gật đầu.

''Vậy chờ ngươi cưới Công chúa kia, phải kể với các ca một chút, đồ tốt là phải chia cho huynh đệ!''

Một người khác biểu hiện bỉ ổi, thậm chí còn có ý đồ với Tào Doãn Côn.

Tào Doãn Côn lại ngu ngơ gật đầu.

''Được!''