441: Ở Một Chỗ Khác


Lâm Thiên không thèm để tâm đến ánh mắt và sắc mặt của cậu chủ nhà họ Thẩm.

Cậu chủ nhà họ Thẩm là cái gì mà Lâm Thiên phải để tâm đến sắc mặt của anh ta?
Đừng nói cậu chủ nhà họ Thẩm, cho dù ba của cậu chủ nhà họ Thẩm có ở đây, thì cũng phải giả làm cháu trai trước mặt Lâm Thiên.

Lâm Thiên nói chuyện lịch sự với anh ta, bởi vì hôm nay là sinh nhật Triệu Linh, Lâm Thiên không muốn gây ra bất kỳ rắc rối nào trong ngày sinh nhật của Triệu Linh.

“Triệu Linh, chúng ta ra nhảy đi.


Lâm Thiên lịch sự đưa tay ra mời Triệu Linh.

Triệu Linh nhìn tay Lâm Thiên, sau ba giây đấu tranh nội tâm.

“Tất nhiên!”
Triệu Linh đặt đôi bàn tay thon thả của mình vào tay Lâm Thiên, nở một nụ cười dịu dàng.

Lâm Thiên nắm tay Triệu Linh bước ra sàn khiêu vũ, bỏ mặc cậu chủ nhà họ Thẩm đứng ngây tại chỗ.


“Tên khốn chết tiệt!”
Cậu chủ nhà họ Thẩm nhìn chằm chằm bóng lưng Lâm Thiên, ánh mắt lóe lên hình viên đạn, nắm đấm kêu răng rắc.

Nếu không phải trong bữa tiệc sinh nhật, có lẽ cậu chủ nhà họ Thẩm đã xông lên đánh cho Lâm Thiên một trận tơi bời.

Rất nhiều người khác cũng đã nhìn thấy cảnh tượng này.

“Thật không thể tin được, Triệu Linh lại chọn khiêu vũ cùng tên đó, chứ không phải cậu chủ nhà họ Thẩm!”
“Đúng vậy, dù sao cậu chủ nhà họ Thẩm cũng được coi là một tài năng trẻ trong hội con nhà giàu, và tên đó, ăn mặc bình thường, có lẽ hoàn cảnh gia đình cũng bình thường, nếu không phải tên đó quen biết Triệu Linh, thì chắc gì đã được bước chân vào những chỗ như thế này.

Nhìn thế nào thì cậu chủ nhà họ Thẩm cũng hơn tên đó gấp vạn lần chứ?”
“Tên đó thật may mắn, may mắn từ đâu ập đến mà có thể quen và được kết bạn với Triệu Linh.


Mọi người tỏ vẻ không hiểu, và cũng rất ghen tị.

Một người đẹp như Triệu Linh, nếu kết đôi với một người tài giỏi như cậu chủ nhà họ Thẩm, thì họ cũng chẳng có ý kiến gì.

Nhưng khi kết đôi với một người tầm thường không biết từ đâu chui ra kia, họ đương nhiên cảm thấy ghen tị.

Lúc này, Lâm Thiên và Triệu Linh đã bước đến sàn nhảy và bắt đầu khiêu vũ.

Ở khoảng cách gần như vậy, khuôn mặt Triệu Linh trước mặt Lâm Thiên càng thêm rõ ràng.

Có rất nhiều người con gái đẹp, khi nhìn gần sẽ phát hiện ra rất nhiều khuyết điểm như làn da kém sắc.

Nhưng, làn da Triệu Linh rất trắng, rất mịn, ngay cả khi nhìn gần thì cũng đẹp không tì vết.

Trên cơ thể Triệu Linh còn tỏa ra hương nước hoa nhẹ nhàng, mùi hương dịu ngọt khiến người ta không thể không hít sâu một hơi.

“Lâm Thiên, anh khiêu vũ với tôi như vậy, bạn gái……bạn gái anh không để bụng chứ?” Triệu Linh cắn môi, cảm xúc có chút hụt hẫng.

“Chắc là không, chúng ta là bạn mà, hơn nữa, hôm nay là sinh nhật cô.

” Lâm Thiên cười lúng túng.

“Đúng rồi, là bạn.

” Triệu Linh gượng cười.

“Triệu Linh, tên cậu chủ nhà họ Thẩm đó muốn theo đuổi cô, cô tính thế nào?” Lâm Thiên hỏi.

“Anh ta không phải mẫu người tôi thích.

” Triệu Linh lắc đầu.

“Không dễ gì gặp được người mình thực sự thích, chúc cô sớm tìm được nửa kia của mình.

” Lâm Thiên nói.

“Tôi đã tìm được rồi.

” Triệu Linh ngẩng đầu nhìn Lâm Thiên một cách nghiêm túc.

“Ố? Không biết cậu chủ nào may mắn vậy.

” Lâm Thiên cười hỏi.

“Không nói anh biết.

” Triệu Linh cười tinh nghịch.

……
Ở một chỗ khác.

Cậu chủ nhà họ Thẩm ngồi trên sô pha, uống cạn ly rượu, anh ta nhìn Lâm Thiên và Triệu Linh vừa khiêu vũ, vừa cười đùa vui vẻ, vẻ mặt anh ta càng thêm khó coi.

“Cậu chủ nhà họ Thẩm, tên đó dám cướp người phụ nữ của anh, anh nên dạy cho anh ta một bài học.

” Anh chàng tóc tím ngồi cạnh nói.

“Đúng vậy, một tên nhãi ranh không biết chui từ đâu ra, dám trà trộn vào hội chúng ta cướp phụ nữ, mặt mũi, thể diện anh Thẩm và chúng ta biết để đâu?”
Mấy người ngồi cạnh đấy cũng lần lượt len tiếng.

“Nếu như hôm nay không phải tiệc sinh nhật của Triệu Linh, thì tôi đã cho anh ta biết tay rồi.

” Cậu chủ nhà họ Thẩm lạnh lùng nói.

Vừa nói xong, cậu chủ nhà họ Thẩm lại uống thêm một ngụm rượu, lúc này, anh ta không còn tâm trí để khiêu vũ nữa.


Anh ta hạ quyết tâm, bằng bất cứ giá nào, hôm nay, anh ta cũng phải khiến Lâm Thiên mất mặt, nhất là trước mặt Triệu Linh.

Khoảng mười phút sau, Lâm Thiên và Triệu Linh rời sàn nhảy và tìm một chỗ để ngồi.

“Triệu Linh, lại đây uống rượu đi.

” Vài cô gái gọi Triệu Linh.

“Lâm Thiên, anh ở đây nhé, tôi đi tiếp khách.

” Triệu Linh nói.

Hôm nay là sinh nhật Triệu Linh, cô ấy là nhân vật chính, đi tiếp khách cũng là điều đương nhiên.

“Cô đi đi, không cần lo lắng cho tôi.

” Lâm Thiên cười, gật đầu.

Ở một chỗ khác.

“Cậu chủ nhà họ Thẩm, nghe nói anh được đai đen Taewondo, thân thủ chắc giỏi lắm nhỉ.

” Anh chàng tóc tím nói.

“Cũng tạm thôi, có một lần đánh nhau với một tên lưu manh, cũng đã dễ dàng hạ gục hắn.

” Cậu chủ nhà họ Thẩm tự hào nói.

“Cậu chủ nhà họ Thẩm, hội con nhà giàu chúng ta, có người thân thủ giỏi như vậy đúng là hiếm có đó.



442: “Ting Ting!”


“Đùa kiểu gì vậy, cậu chủ nhà họ Thẩm văn võ song toàn, là nhân tài của Kim Đô chúng ta đấy!”

Rất nhiều cậu ấm cô chiêu xung quanh mở miệng nịnh nọt.

Mặc dù nhà họ Thẩm không bì được với Nhà họ Triệu, nhưng cũng được coi là một gia tộc có tiếng ở Kim Đô, và cậu chủ nhà họ Thẩm cũng tài giỏi hơn nhiều cậu ấm cô chiêu ở đây.

Điều này cũng đúng, cậu chủ nhà họ Thẩm mới có đủ tư cách để theo đuổi Triệu Linh, ngược lại rất nhiều cậu ấm cô chiêu bình thường ở đây, cho dù nhan sắc ngang hàng Triệu Linh cũng không dám theo đuổi Triệu Linh, bởi vì họ không đủ tư cách!

“Cậu chủ nhà họ Thẩm, bên kia có máy kiểm tra sức mạnh, hay là anh qua đó thử xem, để chúng tôi mở rộng tầm mặt.” Anh chàng tóc tím chỉ về hướng cách đó không xa.

Ở một nơi không xa trong phòng khách, quả nhiên có một chiếc máy kiểm tra sức mạnh, ngày trước, ông cụ Triệu cũng từng luyện tập đấm bốc, nên đặt một cái máy kiểm tra sức mạnh ở phòng khách.

“Không thành vấn đề!” Cậu chủ nhà họ Thẩm cười, đứng lên.

Có dịp thể hiện khả năng của mình, cậu chủ nhà họ Thẩm làm sao có thể bỏ qua được chứ?

Sau đó, cậu chủ nhà họ Thẩm đi thẳng đến chỗ chiếc máy kiểm tra sức mạnh.

Rât nhiều người chạy theo hóng hớt.

Chiếc máy kiểm tra sức mạnh này rất tiện sử dụng, chỉ cần dùng tay đập mạnh vào sẽ hiển thị chỉ số giá trị sức mạnh.

Cậu chủ nhà họ Thẩm cắm nguồn điện.

“Tôi sẽ thử trước xem sao!”

Anh chàng tóc tím xung phong, tỏ vẻ rất mới lạ.

“Ting Ting!”

Cùng với âm thanh ting ting của máy kiểm tra sức mạnh, chỉ số giá trị trên màn hình liên tục tăng.

Cuối cùng, dừng lại ở ba mười kilogram.

“Ba mươi kilogram, cậu chủ Dương, nắm đấm của cậu yếu quá.” Cậu chủ nhà họ Thẩm cười nói.

“Hi hi, bình thường tôi không tập gym, chỉ ăn với chơi, như vậy cũng bình thường mà.” Anh chàng tóc tím cười trừ.

“Cậu chủ nhà họ Thẩm, anh làm mẫu cho chúng tôi coi.”

“Đúng rồi, cậu chủ nhà họ Thẩm, anh làm mẫu trước đi!”

Mọi người xung quanh lần lượt lên tiếng, họ đều đang rất mong đợi màn biểu diễn của cậu chủ nhà họ Thẩm.

“Không thành vấn đề. Hôm nay, tôi sẽ cho mọi người mở rộng tầm mắt.” Cậu chủ nhà họ Thẩm cười nói.

Sau đó, cậu chủ nhà họ Thẩm làm vài động tasc khởi động đơn giản, rồi đạp tay vào máy kiểm tra sức mạnh.

“Binh!”

Một âm thanh vang lên.

Tiếp theo đó.

“Ting ting!”

Tiếng máy kiểm tra sức mạnh vang lên, chỉ số giá trị trên màn hình tăng vọt.

Máy kiểm tra có thể hiển thị con số có ba chữ số.

Chỉ số giá trị không ngừng tăng lên, phút chốc đã lên con số có ba chữ số.

Chữ số đầu tiên là một, chữ số thứ hai vẫn đang tăng.

Cuối cùng, từ từ dừng lại.

Một trăm tám mươi ba kilogram.

“Cái quái quỷ gì, một nắm đấm một trăm tám mươi ba kilogram, anh Thẩm thật lợi hại!”

“Wow, một trăm tám mươi ba kilogram, lợi hại, lợi hại!”



Mọi người xung quanh đều tỏ ra kinh ngạc.

Lần trước, anh chàng tóc tím đạt ba mươi kilogram, lần này cậu chủ nhà họ Thẩm đạt một trăm tám mươi ba kilogram, chênh lệch lớn như vậy khiến mọi người ai cũng phải kinh ngạc.

Một người trưởng thành bình thường, tùy theo thể chất của từng người, một cú đấm có thể đạt một trăm kilogram.

Một cú đấm của cậu chủ nhà họ Thẩm đạt một trăm tám mươi ba kilogram, đúng là mạnh hơn người thường.

“Hơn một trăm kilogram có đáng để khoe khoang không?” Một giọng nói bất cần đột nhiên vang lên.

Mọi người đều nhìn về phía âm thanh phát ra, người đó chính là Lâm Thiên.

“Anh bạn, ý anh là gì?” Cậu chủ nhà họ Thẩm cau mày nhìn Lâm Thiên.

Lâm Thiên cầm ly rượu vang đỏ trên tay, nhấp một ngụm, rồi bình thản nói.

“Ý của tôi rất đơn giản, một chút sức lực yếu ớt của cậu mà đòi đem ra khoe mẽ, đúng là mất mặt.”

Lâm Thiên vừa dứt lời, tất cả mọi người dường như tỏ ra tức giận.

“Chết tiệt, thằng nhãi này dám khiêu khích một cách trắng trợn như vậy!”

“Ý tên đó là đang khinh bỉ cậu chủ nhà họ Thẩm sao? Cậu chủ nhà họ Thẩm là cao thủ đai đen Taewondo đó!”

……

Cậu chủ nhà họ Thẩm nheo mắt nhìn Lâm Thiên, gian dữ nói:

“Anh bạn, anh đang muốn khiêu khích tôi, đúng không?”

Chuyện đeo mặt dây chuyền cho Triệu Linh, rồi đến khiêu vũ cùng Triệu Linh, cũng đã khiến cậu chủ nhà họ Thẩm rất tức giận, nhưng anh ta không tìm được cơ hội hay lý do để tính sổ với Lâm Thiên.

Cậu chủ nhà họ Thẩm không ngờ rằng, ngược lại Lâm Thiên lại dám khiêu khích anh ta, điều này khiến cậu chủ nhà họ Thẩm càng thêm tức giận.

“Xin lỗi, tôi không phải đang khiếu khích, tôi chỉ nói sự thật.” Lâm Thiên nhẹ nhàng nói.


443: Thật Vậy Sao?


“Thật vậy sao? Anh nói sức lực của tôi yếu ớt, mất mặt, có bản lĩnh thì anh thử xem, nếu anh có thể vượt qua tôi, thì tôi sẽ viết ngược tên Thẩm Trí!” Cậu chủ nhà họ Thẩm lớn tiếng, âm thanh vang khắp cả bữa tiệc.

“Xin lỗi, trong mắt tôi anh không xứng đáng làm đối thủ, việc gì phải phí sức cơ chứ?” Lâm Thiên bình tĩnh nói.

“Hừm, anh thật biết viện lý do đấy, nếu không có khả năng thì cứ nói thẳng, hay là anh sợ nên không dám nói thẳng? cậu chủ nhà họ Thẩm chế nhạo.

“Đúng đấy, ở đấy mà chế nhạo người khác, mình thì cũng đâu có bản lĩnh năng lực gì, đúng là nực cười.”

“Haizzz, thật không hiểu nổi thằng nhãi này chui từ đâu ra, khoe mẽ là giỏi, để anh ta thử, thử xong rồi còn dám lớn giọng không!”

“Loại người này cũng chỉ được cái nói mồm, cho anh ta thử, chắc chắn không có tài cán gì.”

……

Mọi người xung quanh mỗi người một câu, tất cả đều là những lời chế nhạo.

“Xem ra, tôi không thử thì cũng không được.” Lâm Thiên lắc đầu cười.

Sau đó, Lâm Thiên uống cạn ly rượu trên tay, rồi đứng lên.

“Được rồi, hôm nay tôi sẽ để tên của anh phải viết ngược.” Lâm Thiên vừa nói vừa đi đến chỗ chiếc máy kiểm tra sức mạnh.

Cậu chủ nhà họ Thẩm vừa rồi nói rất lớn, đã thu hút cả đám người phía xa đến xem, vây thành một vòng.

Tất cả mọi người đều biết cậu chủ nhà họ Thẩm muốn theo đuổi Triệu Linh, mà trước đây quan hệ giữa Triệu Linh và Lâm Thiên rất thân thiết, bây giờ cậu chủ nhà họ Thẩm gây sự với Lâm Thiên, mọi người tất nhiên tự hiểu có kịch hay để xem.

Ngay cả Triệu Linh cũng qua xem.

Lúc này, Lâm Thiên đã đi tới khu vực phía trước máy kiểm tra sức mạnh.

Triệu Linh bước nhanh tới, kéo tay Lâm Thiên, lo lắng nói: “Đừng so đo với anh ta, anh ta được đai đen Taewondo đấy, anh không giỏi cái này.”

Triệu Linh vốn không biết chuyện Lâm Thiên tu luyện, vì vậy cô ấy sợ Lâm Thiên bị mất mặt.

Mọi người đứng xem cảnh này đều ngầm thở dài, không ngờ Triệu Linh lại quan tâm đến thằng nhãi kia như vậy, điều này khiến mọi người đều ghen tị, đặc biệt là cậu chủ nhà họ Thẩm, vừa ghen vừa tức!

“Không sao đâu Triệu Linh, hôm nay là sinh nhật cô, chúng tôi chỉ chơi cho vui thôi.” Lâm Thiên nhìn Triệu Linh cười nói.

Sau đó, Lâm Thiên nhìn về hướng chiếc máy kiểm tra sức mạnh.

Chỉ số giá trị cực đại trên màn hình hiển thị chín trăm chín mươi chín kilogram.

“Cao nhất chỉ đạt chín trăm chín mươi chín kilogram? Thấp quá, chẳng thú vị gì cả, không đủ để tôi chơi.” Lâm Thiên lắc đầu.

“Cái gì? Không đủ cho anh sao? Ha ha!”

Tất cả những người có mặt, bao gồm cả cậu chủ nhà họ Thẩm đều phá lên cười.

“Ha ha, tên nhãi này thật biết bốc phét, nhà vô địch quyền anh Tyson cao nhất cũng chỉ có thể đạt tám trăm kilogram, vậy mà anh nói giới hạn chín trăm chín mươi chín kilogram không đủ cho anh sao? Nắm đấm của anh còn mạnh hơn cả Tyson sao?” Cậu chủ nhà họ Thẩm cười nói.

Đối với cậu chủ nhà họ Thẩm, thật khó để tìm được cơ hội chế nhạo Lâm Thiên, nên nếu có cơ hội thì chắc chắn anh ta không thể bỏ qua.

“Nhà vô địch quyền anh Tyson? Xin lỗi, tôi không xem ông ta là đối thủ của tôi, nếu ông ta ở trước mặt tôi, có thể tôi có thể hạ gục ông ta chỉ với một nắm đấm.” Lâm Thiên lắc đầu, cười một cách lạnh lùng.

Lâm Thiên là một tu sĩ Hư Đan Cảnh, nếu đấu với nhà vô địch quyền anh Tyson, chắc chắn cũng không thành vấn đề.

Nếu bạn hỏi, tu sĩ giỏi như vậy, tại sao không chơi quyền anh?



Rất đơn giản, rất hiếm tu sĩ nào đạt đến cấp bậc Hư Đan Cảnh trở lên, cách họ kiếm tiền không phải qua đánh đấm, và họ cũng không việc gì phải đả động chân tay, quá tầm thường.

Hơn nữa, mục đích cả đời của người tu luyện là đạt đến cảnh giới cao hơn, mục đích hoàn toàn khác nhau.

Cũng như bạn hỏi, tại sao những người chơi Liên minh huyền thoại chuyên nghiệp hàng đầu lại không chơi game ở các quán nét, cùng một đạo lý.

“Cái gì? Anh không coi nhà vô địch quyền anh Tyson là đối thủ? Lại còn hạ gục chỉ với một cú đấm? Ha ha!”

……

Mọi người lại phá lên cười.

Trong mắt họ, nhà vô địch quyền anh Tyson là người như thế nào? Ít nhất trong giới quyền anh, ông ấy là nhân vật được mọi người kính trọng. Anh ta còn nói rằng có thể hạ gục ông ấy chỉ bằng một cú đấm, đấy không phải một trò cười sao?

“Anh bạn, tôi quen biết không ít cao thủ Taewondo, nhưng không ai dám khoe khoang như anh, đây là lần đầu tiên bắt gặp, đừng nhiều lời nữa, mau thử máy kiểm tra sức mạnh đi, khi có kết quả rồi, để xem anh còn khoe mẽ như thế nào.” Cậu chủ nhà họ Thẩm cười nói.

Bây giờ, cậu chủ nhà họ Thẩm chỉ chờ có kết quả để có thể giễu cợt Lâm Thiên.

Lâm Thiên bước tới máy kiểm tra sức mạnh, nhưng anh không thử sức ngay lập tức.

“Cậu chủ nhà họ Thẩm, anh vừa nói, nếu tôi vượt qua anh, anh sẽ viết ngược tên anh đúng không?” Lâm Thiên xác nhận lại với cậu chủ nhà họ Thẩm.

“Đúng vậy, chỉ cần anh vượt qua tôi, đừng nói là viết ngược tên, mà kể từ nay về sau tôi sẽ gọi anh là ba.” Cậu chủ nhà họ Thẩm cười nói.

“Là anh tự nói nhé, nhớ đấy.” Lâm Thiên nở một nụ cười tinh quái.

“Tất nhiên, Thẩm Trí tôi nói được làm được, còn tất cả mọi người ở đây chứng kiến nữa.” Cậu chủ nhà họ Thẩm nói.