Tại cửa trung tâm giải trí.

Lâm Thiên tiến đến bên tai Thạch Hàn nhỏ giọng nói:

“Thạch Hàn, để tôi đi gặp ông chủ Thiên Mạnh này là được, đầu tiên anh hãy lấy thân phận khách để tiến vào trung tâm giải trí, tìm hiểu xem cha Triệu Linh đang bị giam giữ ở nơi nào.”

“Được, Lâm Thiên.” Thạch Hàn gật gật đầu.

Ngay sau đó, Thạch Hàn một mình tiến vào bên trong trung tâm giải trí.

Lâm Thiên chờ không bao lâu đã có một người đàn ông mặc tây trang mang giày da đi tới trước mặt Lâm Thiên.

“Anh chính là chủ tịch Lâm đúng không, tôi mang các người đi gặp ông chủ Thiên Mạnh.” Người đàn ông mặc tây trang gương mặt mang theo tươi cười nói.

Lâm Thiên ở dưới sự dẫn dắt của người đàn ông này, một đường đi vào văn phòng chủ tịch trên lầu.

Một đường đi tới, có rất nhiều vệ sĩ mang kính râm đang gác ở các con đường, thậm chí tới trước cửa văn phòng còn đứng bốn tên vệ sĩ.

Nhưng mà đối với Lâm Thiên mà nói, những vệ sĩ đó cũng chỉ là thùng rỗng kêu to.

Sau khi cửa mở ra, hiện lên trước mắt chính là một người đàn ông có bộ râu quai nón đang dựa vào ghế chủ tịch trước bàn làm việc, bắt chéo chân, hút xì gà, vô cùng có khí thế.

Phía sau người đàn ông râu quai nón này còn có bốn tên vệ sĩ cường tráng đang đứng, bên hông bọn họ phình phình lên, chứng tỏ bọn họ đều mang vũ khí.

Lâm Thiên phỏng đoán, người đàn ông râu quai nón này hẳn là là ông chủ Thiên Mạnh.

“Ây da, ngài chính là chủ tịch Lâm đấy sao? Thật không nghĩ tới, đường đường là chủ tịch tập đoàn Vân Thiên, hóa ra lại là một người trẻ tuổi như thế, thật là khiến cho tôi cảm thấy ngoài ý muốn.” Ông chủ Thiên Mạnh cười đứng dậy.

Ông chủ Thiên Mạnh nhìn phía sau Lâm Thiên thế mà lại không mang một người vệ sĩ nào, tươi cười trên mặt anh ta càng thêm sâu, anh ta không thể không bội phục Lâm Thiên, gan thế mà lại rất lớn, dám tiến đến một mình, anh không sợ có đến mà không có về hay sao?

“Ngài chính là ông chủ Thiên Mạnh đúng không, cha vợ tôi đang ở nơi nào.” Lâm Thiên bình tĩnh nhìn ông chủ Thiên Mạnh mà nói.

“Chủ tịch Lâm yên tâm, cha vợ của ngài hiện tại rất an toàn, chỉ cần ngài đem tiền ông ấy còn thiếu ra, tôi sẽ giao người ngay lập tức, còn về giá cả, dựa theo những gì tôi đã nói trong điện thoại, giảm giá hai mươi phần trăm, bốn trăm trăm triệu, tôi nghĩ con số này đối với chủ tịch Lâm mà nói tuyệt đối có thể lấy ra được.” Ông chủ Thiên Mạnh cười nói.

“Bốn trăm triệu đối với tôi mà nói quả thật không tính là gì, nhưng Lâm Thiên tôi không thích làm nhất chính là xem tiền như rác, bởi vì như thế cho nên lúc này đây một đồng tiền tôi cũng không mang.” Lâm Thiên cũng nở một nụ cười.

“Một đồng tiền không mang?” Ông chủ Thiên Mạnh sau khi nghe được lời này, tức khắc sắc mặt trầm xuống.

Ông chủ Thiên Mạnh hít một ngụm xì gà, sau đó lạnh giọng nói: “Chủ tịch Lâm, ngài nói như vậy, chính là không muốn mang cha vợ của mình đi có đúng không.”

Ông chủ Thiên Mạnh cũng không sợ Lâm Thiên chơi chiêu trò gì, thứ nhất người vẫn còn ở trong tay anh ta, thứ hai, nơi này là địa bàn anh ta, người bên ngoài tất cả đều là người của anh ta!

Lúc này, người đàn ông mặc tây trang bên cạnh đi đến bên tai ông chủ Thiên Mạnh nhỏ giọng nói:

“Ông chủ Thiên Mạnh, đây chính là con cá lớn, cá lớn chủ động tới cửa, không hung hăng thu lấy một món hời lớn thì làm sao được? Không bằng thiết kế một bố cục khác, lại bẫy anh ấy thêm một món tiền, đến lúc đó hợp với việc cha vợ anh ấy thiếu tiền, để cho anh cùng trả, nếu anh ấy không đưa, cứ đem anh ấy bắt lấy, không được để cho anh ấy rời đi, đến lúc đó anh ấy không muốn đưa cũng phải đưa!”

Ông chủ Thiên Mạnh sau khi nghe thấy lời nói này, tức khắc trước mắt sáng ngời, trên mặt lần nữa nở nụ cười.

Ngay sau đó, ông chủ Thiên Mạnh ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Thiên rồi cười nói: “Chủ tịch Lâm, nếu ngài không muốn đưa tiền, vậy thì chúng ta đổi sang chơi một trò chơi, chúng ta tới chơi một ván như thế nào, nếu ngài thắng, tôi sẽ đem cha vợ ngài thả ra, để cho ngài rời đi.”

“Thế nếu tôi thua thì sao.” Lâm Thiên cũng mang theo một nụ cười mà nói.

“Nếu ngài thua, tiền chuộc bốn trăm triệu sẽ biến thành tám trăm triệu, tương đương với việc chúng ta lấy bốn trăm triệu ra chơi một chút, tôi nghĩ đó là người thân chủ tịch Lâm, ngài khẳng định sẽ không dám không chơi.” Ông chủ Thiên Mạnh cười nói.

“Vậy ngài nói xem, chơi như thế nào.” Lâm Thiên tươi cười đáp.

Những lời người đàn ông mặc tây mới vừa nói với ông chủ Thiên Mạnh tất nhiên đều rơi vào trong tai Lâm Thiên, tuy rằng thanh âm người đàn ông mặc tây trang phát ra rất nhỏ, người thường căn bản không có khả năng nghe được, nhưng Lâm Thiên là người thường sao? Hiển nhiên không phải.

“Chủ tịch Lâm, ngài có nhìn thấy luân bàn phía sau tôi không? Trên đó có tổng cộng có ba mươi bảy con số, chờ lát nữa tôi chuyển động luân bàn, nếu cuối cùng kim đồng hồ ngừng ở trên con số lẻ thì ngài sẽ thắng, nhưng nếu như ngừng ở trên con số chẵn thì tôi sẽ thắng.” Ông chủ Thiên Mạnh chỉ vào một cái bàn ở phía sau anh ta.

Loại luân bàn này, là một loại trò chơi tương đối đơn giản.

“Trò chơi này rất thú vị, cũng rất đơn giản, chủ tịch Lâm sẽ không phải không dám đấy chứ?” Ông chủ Thiên Mạnh nói.

“Có gì là không dám?” Khóe miệng Lâm Thiên hiện ra một nụ cười.

Ông chủ Thiên Mạnh vừa nghe Lâm Thiên nói như vậy, ngay tức khắc anh ta mặt mày hớn hở, anh ta sợ chính là Lâm Thiên không dám.

Còn về vấn đề thắng thua, ông chủ Thiên Mạnh không hề lo lắng chút nào, bởi vì luân bàn đã được đặc chế, anh ta có thể khống chế kết quả cuối cùng của luân bàn!

“Mau, đi viết giấy biên nhận, nếu như tôi thua, tiền cha vợ của ngài nợ sẽ được xóa bỏ toàn bộ, nếu như ngài thua, ngài phải đưa cho tôi tám trăm triệu không được thiếu một đồng!” Ông chủ Thiên Mạnh vừa nói, vừa lấy giấy bút ra.

Ông chủ Thiên Mạnh tính đến vô cùng tốt, nhưng Lâm Thiên là loại người ngu xuẩn như cha Triệu Linh hay sao? Hiển nhiên không phải!

Muốn chơi thủ đoạn với Lâm Thiên anh? Lâm Thiên có thể chơi anh ta tới táng gia bại sản!

“Chờ một chút.” Lâm Thiên lại xua tay.

“Làm sao vậy chủ tịch Lâm, ngài sẽ không đổi ý đấy chứ.” Ông chủ Thiên Mạnh nghi hoặc nhìn Lâm Thiên.

“Không, tôi chỉ là cảm thấy chơi cược quá nhỏ không thú vị, thêm một chút đi, ngài cũng biết tôi rất có tiền, bốn trăm triệu này đối với tôi mà nói không lực hấp dẫn.” Lâm Thiên đạm mạc buông tay.

Ông chủ Thiên Mạnh nghe được Lâm Thiên nói như vậy, trên mặt anh ta nở ra nụ cười một lần nữa.

Ông chủ Thiên Mạnh vốn đang sợ, bốn trăm triệu quá nhiều sẽ khiến cho Lâm Thiên không dám chơi với anh ta, anh ta lại không nghĩ tới Lâm Thiên thế nhưng còn ngại quá ít.

“Vậy chủ tịch Lâm ngài nghĩ muốn thêm bao nhiêu thì được đây?” Ông chủ Thiên Mạnh cười dò hỏi.

“Như vậy đi, nếu tôi thua ngài, tôi sẽ đưa cho ngài hai tỷ, nếu ngài thua, đem cha vợ tôi thả ra, cộng thêm trung tâm giải trí này của ngài đều sẽ thuộc về tôi! Ngài có dám chơi với tôi hay không?” Lâm Thiên cười hỏi.

Anh ta nghĩ muốn bẫy tiền của Lâm Thiên anh, như vậy Lâm Thiên anh sẽ đem anh ta hố đếm táng gia bại sản!

“Hai… Hai tỷ!”

Ông chủ Thiên Mạnh và mấy tên thuộc hạ ở đây sau khi nghe thấy con số này đều nhịn không được mà hung hăng mà nuốt xuống một ngụm nước bọt.

Đây là một con số kh ủng bố cỡ nào cơ chứ!

“Như thế nào? Ông chủ Thiên Mạnh ngài sẽ không phải không dám đấy chứ?” Lâm Thiên cười nói.

“Ha ha, tôi làm sao mà lại không dám!”

Ông chủ Thiên Mạnh cười ha ha, luân bàn này có thiết kế cơ quan, có thể chuyển tới con số anh ta muốn, kể từ đó, ông chủ Thiên Mạnh chắc chắn mình có thể thắng trăm phần trăm, cho dù chơi ở mức lớn như thế anh ta cũng không sợ!

Ngay sau đó, ông chủ Thiên Mạnh lập tức lấy giấy bút ra, vội vàng viết xuống giấy hiệp nghị.

“Chủ tịch Lâm, mức cược hai tỷ, ngài ký tên là được.” Ông chủ Thiên Mạnh cười tủm tỉm đem bút đưa cho Lâm Thiên.

Lâm Thiên cũng không do dự, lập tức nhận bút ký tên, sau đó đem một phần trong đó giao cho ông chủ Thiên Mạnh, một phần khác mình giữ lại.

“Ha ha!”

Ông chủ Thiên Mạnh sau khi tiếp nhận chứng từ, nụ cười trên mặt như muốn nở hoa, có chữ ký ở đây, anh ta cũng không sợ Lâm Thiên chơi chiêu gì, hơn nữa nơi này còn là địa bàn anh ta, anh ta cũng đã dự định trước.

Nghĩ đến việc sắp có hai tỷ về tay, ông chủ Thiên Mạnh vui vẻ đến mức cảm thấy choáng váng đầu óc, con số này đối với ông chủ Thiên Mạnh mà nói chính là con số trên trời, khi anh ta có được nhiều tiền như vậy, thậm chí anh ta có thể trở thành nhà giàu số một ở Áo Đấu!

Lâm Thiên lại nhìn về phía luân bàn rồi nói: “Ông chủ Thiên Mạnh, tôi cảm thấy đánh cuộc số lẻ số chẵn quá không có tính khiêu chiến, như vậy đi, chúng ta lại chơi lớn.”

“Chủ tịch Lâm, ngài nghĩ muốn chơi như thế?” Ông chủ Thiên Mạnh lộ ra nghi hoặc hỏi.

Lâm Thiên cười lắc đầu nói: “Nếu như kim đồng hồ chuyển tới không thì tính tôi thắng, nếu chuyển tới con số khác thì tính ngài thắng, ngài thấy như thế nào?”

Ông chủ Thiên Mạnh và thuộc hạ bên người anh ta sau khi nghe được Lâm Thiên nói ra lời này đều kinh ngạc một chút, bọn họ thậm chí lại hoài nghi có phải mình đang nghe lầm hay không.

“Chủ tịch Lâm, ngài không phải đang nói giỡn đấy chứ, nếu nói như vậy, xác suất ngài thắng chỉ có một trên ba mươi tám phần, mà xác suất tôi thắng là ba mươi bảy trên ba mươi tám phần, việc này đối với ngài mà nói là vô cùng không công bằng.” Ông chủ Thiên Mạnh nói.

“Tôi đương nhiên không nói giỡn, chơi như vậy mới càng thú vị không phải sao?” Lâm Thiên cười nói.

“Được thôi, nếu chủ tịch Lâm đã có yêu cầu đặc thù như vậy, tôi đây cũng chỉ có thể cố mà làm đáp ứng.” Ông chủ Thiên Mạnh cười nói.

Khi ông chủ Thiên Mạnh nói chuyện đồng thời trong lòng còn cười thầm nói: ‘Xem ra bản thân đã đánh giá cao anh ấy rồi, lại là một kẻ ngốc’.

Ông chủ Thiên Mạnh mở trung tâm giải trí nhiều năm như vậy, còn chưa bao giờ gặp được khách có loại yêu cầu này!

Ngay sau đó, ông chủ Thiên Mạnh trở về trước chỗ ngồi của anh ta, dựa vào ghế chủ tịch, hút xì gà nói:

“Chủ tịch Lâm, vì yếu tố công bằng để cho ngài đi dạo bàn đi.”

“Được thôi!”

Lâm Thiên cũng không khách khí, đi thẳng đến trước đ ĩa quay, sau đó vô cùng tùy ý dùng một chút lực, luân bàn tức khắc xoay tròn.

Ông chủ Thiên Mạnh thấy thế, lập tức từ trong ngăn kéo lấy ra một cái điều khiển từ xa, trộm ấn một chút, sau đó mặt đầy tươi cười chờ đợi kết quả.

Tuy rằng dựa theo quy định của Lâm Thiên, xác suất thắng của anh chỉ có ba mươi bảy trên ba mươi tám phần, nhưng anh ta vì phòng ngừa xảy ra việc ngoài ý muốn, vẫn cần phải sử dụng thủ đoạn gian lận.