Anh Long nghe những lời Lâm Thiên nói, ông ta vô cùng khát khao, trước đây ông ta không dám nghĩ tới kế hoạch lớn như vậy, nhưng có Lâm Thiên ở đây, ông ta biết, đây là chuyện không phải không có khả năng.

Lâm Thiên lại nhìn về phía Trần Hạo: "Đúng rồi Trần Hạo, cậu là đàn em của Hoàng Long à? Sao cậu lại đi trên con đường này rồi?” “Lâm Thiên, tôi...!Haizz, một lời khó nói hết.” Trần Hạo lắc đầu.

“Người anh em, cho dù trước đây cậu trải qua chuyện gì, từ hôm nay trở đi, mọi chuyện đều kết thúc rồi, sau này cậu đừng làm lưu manh nữa, tới tập đoàn Tỉnh Xuyên của tôi, tôi sắp xếp công việc cho cậu” Lâm Thiên vỗ bả vai Trần Hạo.

Trần Hạo là bạn tốt của Lâm Thiên, cho dù đã nhiều năm không gặp, nhưng phần tình nghĩa này vẫn còn.

Hơn nữa hiện giờ Lâm Thiên đang phát đạt, chuyện trong phạm vi năng lực, tất nhiên là nguyện ý kéo bạn tốt của mình.

"Lâm Thiên, bằng cấp của tôi thấp, không có bản lĩnh gì, không thích hợp tới công ty làm việc, hơn nữa.

Tôi muốn báo thù cho bạn gái tôi." Trần Hạo cúi đầu nói.

“Báo thù cho bạn gái cậu? Trần Hạo, có chuyện gìthế?” Lâm Thiên cảm thấy rất nghi ngờ.

Lúc này, Trần Ánh Tuyết ở bên cạnh vội vàng mở miệng nói: “Anh Lâm Thiên, bạn gái của anh trai em, ban đầu làm nhân viên bất động sản ở tập đoàn Hùng Dũng, kết quả...!Kết quả bị tên súc sinh Khương Hùng Dũng kia hủy hoại, chị dâu không còn mặt mũi sống nữa, cuối cùng nhảy lầu tự sát.”
Lâm Thiên nghe tới đó, sắc mặt cũng trở nên âm u: “Tên khốn nạn Khương Hùng Dũng này, con mẹ nó đúng là không phải người.

Trần Hạo gật đầu: "Em gái nói không sai, từ đó về sau, tôi đã đi theo con đường này, chỉ vì có một ngày, có thể giết chết tên Khương Hùng Dũng, báo thù cho cô ấy
Nói xong lời cuối cùng, trong đôi mắt Trần Hạo dấy lên lửa giận.

“Cho nên anh Lâm, tôi không muốn công việc an ổn, tôi muốn tiếp tục làm lưu manh” Trần Hạo ngẩng đầu nhìn Lâm Thiên.

“Trần Hạo, tôi nói thật với cậu, nói cho cậu hay, tôi cũng có mối thù rất lớn đối với Khương Hùng Dũng, cho nên tôi tôn trọng lựa chọn của cậu.” Lâm Thiên nói.


Ngay sau đó, Lâm Thiên nhìn về phía Trần Hạo và anh Long: “Chúng ta muốn làm lớn thì phải thành lập một công ty vệ sĩ Tỉnh Xuyên trước.

Tôi sẽ làm tổng giám đốc, Hoàng Long và Trần Hạo sẽ là phó tổng giám đốc, không thành vấn đề chứ?” "Không thành vấn đề." Anh Long và Trần Hạo cùng đáp.

“Phương diện tài chính thì không cần lo lắng, sau khi công ty thành lập, tôi sẽ chuyển ba trăm năm mươi tỷ vào tài khoản trước.

Lâm Thiên nói.

"Ba...!Ba trăm năm mươi tỷ?" Anh Long và Trần Hạo đều kinh hãi mở to mắt.

Đối với bọn họ mà nói, đây tuyệt đối là một con số trên trời.

Cho dù là anh Long, thu nhập một năm của ông ta, trừ đi tiền trả cho ba trăm đàn em, số tiền tới tay mình, miễn cưỡng được ba trăm năm mươi triệu.

Đối với anh Long mà nói, đây là con số mà cả đời ông ta không có được.

Trong lòng anh Long càng thêm kiên định với ý nghĩ đi theo Lâm Thiên, có cái đùi to như vậy, lo gì tương lai?
Đôi mắt Trần Hạo cũng rất kiên định, anh ta biết, có
Lâm Thiên, anh ta có hy vọng báo được thù.

“Cầm khoản tiền này, chiêu mộ người, củng cố thực lực của bản thân, phát triển quyền lực, trước đó sẽ chiếm giữ những thế lực nhỏ, giải quyết hết." Lâm Thiên nói.

Lâm Thiên biết, muốn dựa vào thực lực của mình thu thập Khương Hùng Dũng, tất phải có thể lực và đội ngũ của riêng mình.

Hơn nữa ba trăm năm mươi tỷ đối với Lâm Thiên mà nói, thực sự không tính là gì.

“Ông chủ, cậu yên tâm đi, có tài chính ba trăm năm mươi tỷ, không sợ không lớn mạnh được." Anh Long thề son sắt nói.


Thế lực của anh Long, vì sao lúc trước khó phát triển lớn hơn? Nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là tiền.

“Yên tâm, ba trăm năm mươi tỷ chỉ là mở đầu, sau này không cần lo tới phương diện tài chính, tôi chỉ có một yêu cầu, chúng ta không thể ỷ mạnh hiếp yếu, không được làm chuyện mất hết nhân tính, người nào vi phạm chém tay, nghiêm trọng thì trực tiếp chém đầu" Làm Thiên nói, “Đã rõ, tôi sẽ nghiêm khắc tuân thủ quy định này." Anh Long trả lời.

Trần Hạo cũng nói: "Anh Thiên, tính cách của tôi trước đây anh cũng biết rồi đấy, tôi cũng ghét nhất loại người mà anh nói, anh cứ yên tâm, tôi sẽ quản lý nghiêm khắc."
Lâm Thiên nghe thấy vậy, cũng an tâm hơn.

“Được rồi! Vì công ty vệ sĩ Tỉnh Xuyên của chúng ta, cạn ly." Lâm Thiên nâng ly rượu lên.

"Can ly."
Trần Hạo và anh Long đều nhao nhao năng lự
Cứ như vậy, công ty vệ sĩ Tỉnh Xuyên được thành lập.

Cũng chính thức tuyên bố Lâm Thiên đặt chân vào thế lực xã hội đen ở thành phố Bảo Thạnh.

Lâm Thiên làm việc không thích lằng nhằng, ngày hôm sau đã bảo Lưu Thân đi giúp đỡ, đăng ký công ty vệ sĩ Tỉnh Xuyên, sau đó gửi ba trăm năm mươi tỷ vào tài khoản của công ty vệ sĩ Tỉnh Xuyên,
Đồng thời lúc này, Lâm Thiên cũng nhận được điện thoại từ cục cảnh sát gọi tới,
Đối phương bày tỏ, tài xế xe vận tải tối qua luôn chắc chắn, không bị người ta sai bảo, mọi chuyện đều do anh ta làm, bọn họ dùng rất nhiều phương pháp, đều không thể khiến người đàn ông này nói ra.

Cho nên vụ án này, cuối cùng chỉ có thể định tội tài xế xe vận tải
Lâm Thiên biết, tài xể xe vận tải này chỉ là con tốt thế mạng, tất nhiên là anh ta đã nhận tiền.

Lâm Thiên quyết định sẽ gặp riêng người tài xế này.

Trong trại tạm giam số hai ở thành phố Bảo Thạnh.


Trong phòng thẩm vấn.

Lâm Thiên đi vào phòng thẩm vấn, tài xế lái xe đâm mình hôm qua, đã ngồi ở trong phòng.

“Tối hôm qua là mình tôi làm, không có bất cứ người nào sai bảo, cậu không cần hỏi nữa đâu.” Lâm Thiên mới ngồi xuống, tài xế này liền chủ động mở miệng.

“Anh có thừa nhận hay không, tôi đều biết sau lưng anh là có người sai bảo, tôi biết anh chắc chắn đã nhận tiền, cho nên mới giấu chuyện này.” Lâm Thiên lạnh nhạt nói.

Ngay sau đó, Lâm Thiên lại mở miệng nói: “Không phải cần tiền sao, tôi sẽ cho anh ba tỷ rưỡi, anh nói cho tôi biết người đứng phía sau sai bảo, còn khai người đó ra, tôi sẽ cho anh nhiều tiền hơn, sẽ nhiều hơn rất nhiều.

Tài xế nghe nói tới ba tỷ rưỡi, đương nhiên là anh ta rất động lòng, nhưng anh ta vẫn lắc đầu.

“Tôi không muốn vợ con tôi gặp chuyện không may, cậu đi đi.

Tôi tuyệt đối sẽ không nói." Tài xế kiên định nói.

Lâm Thiên nghe đến đó, cuối cùng cũng hiểu ra, người tài thế này chẳng những nhận được ưu đãi, còn bị người ta uy hiếp, nếu là như vậy, bao nhiêu tiền cũng khó khiển người tài xế này mở miệng.

Đại học Bảo Thạnh,
Mới vừa tan học, một bóng dáng xinh đẹp đã đi ra ngoài phòng học.

Nói đúng ra là hoa hậu giảng đường Tô Bảo Nhi.

Hôm nay Tô Bảo Nhi mặc một chiếc váy công chúa màu trắng, lộ ra xương quai xanh, trên cổ còn đeo vòng cổ trân châu, trong tay còn cầm túi xách LV, khiến khí chất nhã nhặn của cô ấy lộ rõ.

“Mau nhìn mau nhìn! Là Tô Bảo Nhi “Sao Tô Bảo Nhi lại tới lớp chúng ta thế?” “Nhìn bộ dạng của Tô Bảo Nhi, hình như là tới chỗ anh
Thiên?" Bỗng nhiên Tô Bảo Nhi đi tới, đương nhiên là hấp dẫn sự chú ý của cả lớp, khiến cả lớp bàn tán xôn xao.

Quả nhiên, dưới ánh mắt chăm chú của cả lớp, Tô Bảo Nhi đi tới trước bàn Lâm Thiên.


“Chậc chậc, diễm phúc của anh Thiên đúng là quá tốt.

Hôm qua mới lái xe dẫn Như Tuyết hoa khôi của lớp chúng ta đi hóng gió, hôm nay lại có hoa khôi của trường chủ động tìm tới cửa “Nói đùa, anh Thiên của chúng ta là ai? Người lái xe Lamborghini Aventador, anh ấy tuyệt đối xứng đối với Tô Bảo Nhi hoa hậu giảng đường.”
Thậm chí là có bạn học cá biệt, đã vụng trộm lấy điện thoại ra chụp ảnh.

Nếu đăng lên diễn đàn của trường, tuyệt đối sẽ tạo ra chấn động tiếp, dù sao hiện giờ Lâm Thiên là nhân vật nổi tiếng, mà Tô Bảo Nhi cũng là nhân vật làm mưa làm gió trong trường.

Nhìn Tô Bảo Nhì duyên dáng yêu kiều đứng trước mặt mình, Lâm Thiên hơi xấu hổ, “Tô Bảo Nhi, sao cô lại chạy tới lớp tôi vậy? Chẳng lẽ có không sợ người khác hiểu lầm à? Cô không sợ phá hủy thanh danh của mình sao?” Lâm Thiên nói.

Nhìn Tô Bảo Nhi trước mắt, Lâm Thiên không thể không thừa nhận, cô ấy thật sự rất xinh đẹp, muốn gương mặt có gương mặt, muốn dáng người có dáng người, muốn khí chất có khí chất, gia đình tốt, thật đúng là hoa hậu giảng đường.

“Không còn cách nào, ai bảo hôm qua anh lỡ hẹn với tôi, nhỡ đâu hôm nay anh lại lỡ hẹn thì sao? Đương nhiên là tôi phải tới lớp tìm anh, tránh để anh chạy mất." Tô Bảo Nhi nói.

“Nếu tôi đã đồng ý với cô hôm nay đi, tôi chắc chắn sẽ không chạy mất.” Lâm Thiên bất đắc dĩ nói.

"Vậy thì nhanh đi thôi." Tô Bảo Nhi trừng Lâm Thiên một cái, “Ha ha, lão đại, anh thật có diễm phúc” Hoàng Luân ngồi bên cạnh cười ngây ngô nói.

“Đáng tiếc tôi vô phúc tiêu thụ.” Lâm Thiên bất đắc dĩ giang hai tay ra.

Lâm Thiên nhìn thoáng qua chỗ Như Tuyết, chỗ ngồi trống không, Như Tuyết vẫn còn đang ở bệnh viện, không tới trường.

Ngay sau đó, Lâm Thiên đi theo Tô Bảo Nhi, đi ra khỏi phòng học trong ánh mắt hâm mộ của một đám người.

Cửa trường học.

“Lâm Thiên, ngày hôm qua ở trong video clip anh lái một chiếc xe Lamborghini Aventador, xe đâu? Để tôi ngồi một lát.

“Chẳng phải là tối qua tôi đã nói rồi sao, xảy ra tai nạn, hiện giờ xe đang được showro 4S kéo đi sửa." Lâm Thiên giang tay nói.

“Thôi đi, loại lời nói lừa gạt người khác như vậy, lừa tôi cũng không có tác dụng gì, anh đừng nói dối nữa, hàn là anh thuê xe một ngày, thuê xong trả lại rồi." Tô Bảo Nhi che miệng cười nói..