Lão tổ Ngô gia hoảng hốt, thầm nghĩ, quả nhiên là có hộ tộc đại trận, Hứa gia khi nào thì cường hãn đến mức này?

Trong lòng tuy rằng cực kỳ khiếp sợ, nhưng cũng không thể không đi cứu đệ tử gia tộc mình, thân hình lão tổ Ngô gia phóng tới, ngang nhiên đâm vào hộ tộc đại trận kia. Tu vi Trúc Cơ kỳ lập tức xuyên trận mà qua, vừa tiến vào trong trận, liền thấy được một cảnh tượng thê thảm, thi thể la liệt, trên bầu trời vẫn không ngừng rơi xuống lưu tinh hỏa vũ, đệ tử Hậu Thiên hầu như tử vong không còn, chỉ còn thừa một ít cao tầng đệ tử Luyện Khí kỳ ở nơi đó kiên trì.

Ngô gia lão tổ lập tức đem phù bảo đánh đến hướng hộ tộc đại trận, thoáng chốc mở ra một cái lỗ hổng trên đại trận, rồi quát lớn với các đệ tử gia tộc bên dưới: “Mau chạy ra.”

Đệ tử ba gia tộc nghe vậy mừng rỡ, lần lượt bay về phía lỗ hổng kia. Đột nhiên, lỗ hổng bỗng tối sầm lại, một thân ảnh đang ngăn chặn chỗ hổng. Ở trên đầu bóng người kia lơ lửng một tấm phù bảo, phóng thích vạn đạo kiếm quang, đúng là Hứa Hạo Nhiên đuổi theo lão tổ Ngô gia tiến vào hộ tộc đại trận.

Chỉ có hai giây, vạn đạo kiếm quang kia đã chém đệ tử ba nhà bay lại đây thành ngàn vạn đoạn, trong không gian một màn huyết nhục bay tứ tung.

Ánh mắt lão tổ Ngô gia lập tức đỏ rực, điên cuồng nhằm phía Hứa Hạo Nhiên. Thân hình Hứa Hạo Nhiên bay ngược, phù bảo trên đỉnh đầu xoay quanh, phóng ra phi kiếm dày đặc bắn nhanh khắp bốn phía. Phi kiếm hai bên đụng nhau, va chạm ra vô số điểm lấm tấm. Hứa Hạo Nhiên cấp tốc cùng lão tổ Ngô gia kéo ra khoảng cách, mặc dù có phù bảo bắn ra phi kiếm, gần như chặn lại tất cả phi kiếm phù bảo đối phương bắn ra, nhưng vẫn có phi kiếm lọt lưới bắn lại. Lão tổ Ngô gia và Hứa Hạo Nhiên đều lăng không hư độ, phóng thích pháp thuẫn hộ thân, phi kiếm trong tay hóa thành một tấm quang thuẫn, không ngừng chặn lại triệt hạ phi kiếm bay tới.

Thế nhưng dù sao tu vi lão tổ Ngô gia vẫn cao hơn Hứa Hạo Nhiên, cho nên dựa vào điểm này, lão tổ Ngô gia suy tính tới gần Hứa Hạo Nhiên, đem Hứa Hạo Nhiên chém ngay dưới kiếm. Bởi vì lúc này pháp thuật đã mất đi công hiệu, Hứa Hạo Nhiên cùng lão tổ Ngô gia kéo ra khoảng cách, căn bản không cho lão tổ Ngô gia cơ hội phóng thích pháp thuật.

Hai người như vậy ở trong hộ tộc đại trận ngươi chạy ta đuổi kịch chiến một chỗ, hai cái phù bảo bắn ra vạn đạo kiếm quang, rơi dày đặc khắp bốn phương tám hướng. Lần này xem như đệ tử ba nhà chịu khổ. Vốn dĩ bởi vì lưu tinh hỏa vũ trên trời, đã sinh tồn thập phần gian nan, hiện giờ lại thêm phi kiếm đầy trời, quả thực chính là sống không nổi.

Một đám đành phải chống đỡ lưu tinh hỏa vũ chạy tới nơi xa. Tất cả những việc này đương nhiên trốn không thoát ánh mắt Hứa Hạo Nhiên, trong đầu Hứa Hạo Nhiên lóe lên suy nghĩ. Liền đuổi theo bọn họ, người ở nơi nào nhiều hắn liền vọt lại nơi đó, khiến đệ tử ba nhà tử vong thảm trọng.

Uy lực hai tấm phù bảo há lực lượng thế tục giới có thể chống cự được, đệ tử ba nhà không ngừng tử vong, đồng thời hộ tộc đại trận đã ‘ầm ầm’ sụp đổ. Hứa Hạo Nhiên chạy một đường, đại trận kia liền sụp đổ một đường. Mấy đệ tử ba nhà may mắn sống sót hoảng sợ chạy thoát khỏi đại trận đang sụp đổ đi ra ngoài. Nhưng mà, ở ngoài đại trận, chờ đợi bọn họ là đệ tử Hứa gia đột nhiên từ các phương hướng xông lên, đánh lén đệ tử ba nhà đã sức cùng lực kiệt, tâm thần hao tổn nghiêm trọng. Toàn bộ Hứa gia biến thành một cái máy nghiền thịt khổng lồ, điên cuồng va chạm, chém giết, đầy trời là huyết vụ và những bộ phận trên cơ thể nát bấy.

Ngoài không trung đại trận, lão tổ Hứa gia phút chốc phóng ra sáu con thủy mãng, chụp tới lão tổ Lý gia, mà lão tổ Lý gia đã bị sáu con thủy mãng chắn mất đường lui, đành phải nỗ lực phóng ra bốn con hỏa lang đón đỡ bốn con thủy mãng, còn bản thân thì lấy ra phi kiếm, chém về phía hai con thủy mãng khác. Đây là chênh lệch giữa Trúc Cơ kỳ tầng thứ sáu trung kỳ và hậu kỳ, khiến hắn hoàn toàn rơi vào thế hạ phong, không còn đường phản kích.

Ngay khi lão tổ Lý gia vội vàng ứng phó sáu con thủy mãng, thân hình lão tổ Hứa gia vọt tới, ở không trung kéo ra một đường tàn ảnh không tiếng động, chỉ chớp mắt đã lướt tới trên đầu lão tổ Tiêu gia. Lão tổ Tiêu gia mặc dù cũng là tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ sáu, mà Hứa Đỉnh Thiên và Hứa Đỉnh Dương chính là tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ năm, nhưng Hứa Đỉnh Thiên và Hứa Đỉnh Dương có ưu thế hơn ở chỗ có hai người, tuy rằng cũng không thể làm gì lão tổ Tiêu gia, cũng giằng co ở nơi đó, hoàn toàn thu hút sự chú ý của lão tổ Tiêu gia.

Ngay tại giờ phút này, thân hình lão tổ Hứa gia không hề có dấu hiệu xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, một thanh phi kiếm giống như một tia chớp xẹt qua phía chân trời, rồi bổ xuống. Cùng lúc đó, Hứa Đỉnh Thiên và Hứa Đỉnh Dương cũng dốc hết pháp lực bản thân, gắt gao dây dưa lão tổ Tiêu gia.

Tu vi lão tổ Hứa gia vốn dĩ đã cao hơn lão tổ Tiêu gia, lúc này lại là một chọi ba, ở đối diện bản thân là Hứa Đỉnh Thiên và Hứa Đỉnh Dương dốc hết sức dây dưa, ở trên đỉnh đầu lại đột ngột xuất hiện lão tổ Hứa gia. Tinh thần chỉ vừa phát hiện, thanh phi kiếm kia đã chém lão tổ Tiêu gia thành hai nửa.

Lão tổ Hứa gia, Hứa Đỉnh Thiên và Hứa Đỉnh Dương căn bản không hề ngừng lại, lập tức nhằm phía sáu con thủy mãng vừa bị chật vật phá vỡ kia. Còn chưa đợi ba bóng người đứng vững thân hình ở không trung, liền vọt lại chỗ đối phương. Lão tổ Lý gia so với lão tổ Tiêu gia vừa chết tiêu hao còn kịch liệt hơn, hắn dù sao cũng luôn đối mặt với một tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng thứ sáu hậu kỳ đỉnh có tu vi cao hơn hắn.

Dưới tình huống tiêu hao quá độ, lại bị ba người vây giết, chỉ kiên trì được một lát, đã bị lão tổ Hứa gia, Hứa Đỉnh Thiên cùng Hứa Đỉnh Dương ba người hợp lực chém giết.

Chung quanh Hứa gia liên tiếp nổ vang, hộ tộc đại trận triệt để sụp đổ, hai bóng người bay ra khỏi phế tích, trên đỉnh đầu mỗi người như treo một vầng mặt trời nhỏ, tản ra vạn đạo kim quang khắp bốn phía.

“Phù lục.” Hứa gia lão tổ quát một tiếng, ba người liền lấy ra ba tấm cửu phẩm phù lục, kiệt lực phóng ra pháp thuẫn hộ thân, nhằm phía lão tổ Ngô gia. Lão tổ Ngô gia còn chưa thấy rõ tình thế bên ngoài sau khi đại trận sụp đổ, ba tấm phù lục dao động pháp lực kịch liệt liền bay tới chỗ mình.

Thân thể lão tổ Ngô gia khẩn cấp rút lui, cả đất trời kịch liệt chấn động, vô số pháp lực đè ép qua lão tổ Ngô gia, ba tấm cửu phẩm phù lục hóa thành ba con cự long, rít gào đánh về phía lão tổ Ngô gia. Lão tổ Ngô gia một bên dựa vào phi kiếm từ phù bảo tiêu hao ba con cự long, một bên bay ngược, không để ba con cự long đuổi theo, đồng thời trong tay không ngừng phóng ra pháp thuật, tấn công ba con cự long.

Rốt cuộc, ba con cự long hao hết pháp lực, ầm ầm tán đi. Lão tổ Ngô gia chật vật đứng ở không trung, quan sát mọi nơi. Nhìn thấy không trung sớm đã mất đi thân ảnh lão tổ Lý gia cùng lão tổ Tiêu gia, trên mặt đất, đệ tử Hứa gia đang tàn sát đệ tử ba nhà đã suy sụp tinh thần.

Trong lòng Ngô gia lão tổ lập tức rung mạnh, không cần hỏi cũng biết, lão tổ Lý gia cùng lão tổ Tiêu gia đã bỏ mình. Kế hoạch hành động khổ tâm của ba nhà mấy năm nay triệt để tuyên cáo thất bại.

“Đây là nội tình đại gia tộc ư?”

Lão tổ Ngô gia tâm như tro tàn, trong giây lát cắn răng một cái, trợn trừng mắt, khống chế phù bảo trên đỉnh đầu vọt tới đệ tử Hứa gia trên mặt đất. Hắn biết bản thân mặc dù có phù bảo, nhưng nếu lão tổ Hứa gia, Hứa Đỉnh Thiên, Hứa Đỉnh Dương và Hứa Hạo Nhiên một lòng chạy trốn mà nói, bản thân cũng không có cách nào, đã không thể giết chết bọn họ, lão tổ Ngô gia liền chuẩn bị tàn sát đệ tử Hứa gia. Dù sao bản thân có phù bảo, lão tổ Hứa gia cũng không tới gần mình được, huống chi là Hứa Đỉnh Thiên và Hứa Đỉnh Dương, càng khỏi phải nói tới Hứa Hạo Nhiên kia.

“Không ổn.” Hứa Hạo Nhiên bỗng chốc nhìn ra lão tổ Ngô gia dụng tâm hiểm ác.

“Đệ tử Hứa gia mau chạy đi.” Lão tổ Hứa gia cao giọng quát.

Bốn người Hứa gia ở không trung chỉ có thể trơ mắt nhìn lão tổ Ngô gia nhằm phía đệ tử của mình, dưới vạn đạo kiếm quang, đệ tử bên mình ào ào ngã xuống đất bỏ mình. Lão tổ Hứa gia, Hứa Đỉnh Thiên cùng Hứa Đỉnh Dương biết bản thân đuổi qua cũng vô dụng, căn bản đột phá không xong vạn đạo kiếm quang kia. Hứa Hạo Nhiên lại càng không dám qua, chẳng lẽ muốn hắn cũng phóng thích phù bảo đuổi theo, thế còn không triệt để giết sạch đệ tử Hứa gia, giống cách vừa rồi bản thân ở trong hộ tộc đại trận làm với ba nhà kia?

Lão tổ Ngô gia mang phù bảo vọt tới trên đầu đệ tử Hứa gia, phù bảo trên đỉnh đầu đã xoay ba vòng, đệ tử Hứa gia liền tại ba vòng này chết đi hơn hai trăm người. Bốn người lão tổ Hứa gia trợn trừng mắt nhìn tất cả phát sinh trước mắt, không có chút biện pháp nào. Hiện tại lão tổ Ngô gia kia đã xen lẫn bên đệ tử gia tộc mình, bản thân dù còn cửu phẩm phù lục Hứa Tử Yên cho cũng không dám ném, kia còn không đem đệ tử gia tộc mình nổ thành cặn bã?

Ngay lúc bốn người không biết làm sao, trong giây lát, phù bảo trên đỉnh đầu lão tổ Ngô gia ngừng xoay tròn, không tiếp tục phóng thích phi kiếm nữa, rớt từ trên đầu lão tổ Ngô gia xuống.

Ánh mắt lão tổ Hứa gia sáng ngời, mừng rỡ hô to: “Linh lực phù bảo tiêu sạch rồi.”

Nói xong, thân hình nhoáng lên một cái, lập tức đi tới trước lão tổ Ngô gia, một cái nắm tay uy mãnh bọc giữa một tầng băng lăng, hung hãn đập lên lão tổ Ngô gia còn chưa phản ứng kịp, vẫn cho rằng phù bảo của bản thân đang phóng thích phi kiếm.

Trong nháy mắt kia, lão tổ Ngô gia trong cơn phẫn nộ vốn không ý thức được phù bảo trên đỉnh đầu đã hao hết linh lực, không thể phóng ra phi kiếm nữa. Cho nên, hắn tuyệt đối không ngờ sẽ có người vọt tới trước mặt hắn. Cảm giác được một tia lạnh như băng ập vào mặt, một cái bóng đen vĩ đại mang theo uy lực lập tức đập vào mắt hắn. Thân hình vội dàng di chuyển, một cái băng quyền vĩ đại đã xẹt qua mặt hắn, quyền phong băng hàn kịch liệt cắt da mặt hắn đau rát một trận. Đồng thời, nơi bụng truyền đến một cơn đau nhức khó có thể chịu đựng, thì ra là lão tổ Hứa gia đánh hụt một quyền vào không khí, bèn lập tức đá một cước lên bụng hắn.

Thân hình lão tổ Ngô gia trong chốc lát bị đá bay ra ngoài, lão tổ Hứa gia theo sát sau hắn hô với ba người Hứa Đỉnh Thiên ở không trung: “Các ngươi không cần lại đây, lão tổ hôm nay muốn hung hăng ngược chết hắn.”