Hứa Tử Yên lập tức hiểu rõ, nói cách khác nếu tông chủ Thái Huyền tông kế tiếp xuất xứ từ Thiên Phù phong, như vậy Thiên Phù phong sẽ thay tên thành Thái Huyền phong, mà Thái Huyền phong trước đó phải khôi phục tên Bách Thảo phong. Song bản thân cũng không khuyết thiếu đan dược, nếu cần thì bản thân sẽ tự luyện chế. Trong lòng nàng muốn là, dù ở Thái Huyền tông cũng có thể có một địa phương thuộc về bản thân, cho dù giống ở gia tộc có một căn phòng thôi cũng được. Nàng không muốn bị một đại tiểu thư tông chủ cả ngày hô đến gọi đi, chậm trễ việc tu hành. Vì thế, Hứa Tử Yên lại một lần nữa nhẹ giọng nói: “Phong chủ quá khen, tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu hiện giờ của Tử Yên e rằng là thấp nhất toàn bộ Thái Huyền tông, có thể gia nhập Thái Huyền tông, trong lòng đã sợ hãi, chỉ nghĩ có thể mau chóng gia tăng tu vi bản thân, miễn cho tương lai khiến tông môn mất mặt.”

Hứa Tử Yên lời nói này có ý là, giờ tu vi ta quá thấp, tăng tu vi là chuyện quan trọng trước mắt ta phải làm. Việc cùng điên với trò cười kia, ngài vẫn tìm người khác đi.

Lương Chi Động hơi cười nói: “Chính bởi vì ngươi tu vi thấp, đi bên cạnh Lâm Phi Ngu ngược lại sẽ có rất nhiều ưu việt. Ngươi phải biết rằng, Lâm Phi Ngu làm nữ nhi tông chủ, vẫn có một ít đặc quyền. Tông chủ sẽ thường xuyên phái một ít lão tu sĩ kinh nghiệm phong phú truyền công giảng bài cho Lâm Phi Ngu, có khi tông chủ còn tự mình đi chỉ điểm Lâm Phi Ngu tu hành. Hiện giờ nha đầu kia đã năn nỉ tông chủ muốn đưa ngươi tới bên cạnh bằng mọi giá, thì nhất định sẽ rất coi trọng ngươi.

Mỗi lần nàng đi nghe truyền công giảng bài, đều sẽ mang theo mấy người bên cạnh nàng. Chờ ngươi đi, tự nhiên cũng không thể ngoại lệ. Kể từ đó, có nhân vật lão bối kinh nghiệm truyền thụ công pháp, lại có đan dược duy trì, tu vi ngươi rất nhanh sẽ tăng lên.”

Nghe Lương Chi Động nói như thế, Hứa Tử Yên biết Lương Chi Động đã hạ quyết tâm muốn mình đi theo Lâm Phi Ngu, trong lòng bỗng chốc không có tâm tình, trầm mặc ngồi tại chỗ. Thật không ngờ lời kế tiếp của Lương Chi Động, khiến lòng Hứa Tử Yên càng như tro tàn.

“Tử Yên, trước tiên ngươi trả lại ngân bài kia cho ta đi.”

“Hả? Dạ.” Hứa Tử Yên lấy ngân bài ra, hai tay đưa cho Lương Chi Động đối diện, tuy rằng không dám trực tiếp mở miệng hỏi nguyên do, nhưng đôi mắt đã tràn ngập nghi vấn.

Lương Chi Động tiếp nhận ngân bài thu vào, trên mặt lần đầu tiên hiện ra ý cười khổ, chậm rãi nói: “Tử Yên, ngươi không rõ vì sao ta muốn thu hồi ngân bài của ngươi?”

Hứa Tử Yên im lặng gật đầu.

Lương Chi Động hơi nhíu mày, lại một lần nữa cười khổ nói: “Ngươi ở Trấn Yêu quan dưỡng thương mấy ngày nay, toàn bộ ngũ phong đều vì ngươi ầm ĩ lật trời.”

Hứa Tử Yên chấn động cả người, thất thanh hỏi: “Cái gì?”

Lương Chi Động khôi phục thần sắc bình thường, nhìn Hứa Tử Yên bằng biểu cảm phức tạp: “Vốn dĩ lúc trước theo chỗ Trương Kiệt nhận được tin tức, nói ngươi chính là tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ hai, lại là một đệ tử thế tục giới, chỉ biết một ít chế phù thuật, cũng không ai đặt ngươi ở trong lòng. Cho nên, Trương Kiệt cho ngươi một tấm thiết bài, cũng chính là ném ngươi tới ngoại môn, tự sinh tự diệt. Tương lai phải chăng có thể có thành tựu, hết thảy đều phải xem vào chính ngươi, không khác những ngoại môn đệ tử kia.

Tuy nhiên, chuyện này không biết làm sao lại bị nữ nhi tông chủ Lâm Phi Ngu biết được. Mà nàng đang cần đệ tử chế phù, ngay năm trước, ta đã hạ lệnh đệ tử Thiên Phù phong không được trợ giúp Lâm Phi Ngu chế tác con rối, để tránh chậm trễ việc tu hành của đệ tử.” Nói tới đây, Lương Chi Động xin lỗi nhìn thoáng qua Hứa Tử Yên, nói tiếp: “Như thế, nàng nghe nói chuyện của ngươi, sao còn không nghĩ tới việc thu ngươi thu vào bên cạnh, đồng thời một ít tin tức về thế tục giới cũng lục tục truyền lại tông môn. Thời điểm nhắc tới ngươi có thể chế tác cửu phẩm phù lục, ta liền nổi lên lòng ái tài, muốn thu ngươi vào phong, quan sát một thời gian. Nếu quả thực giống như đồn đãi, chờ ngươi tiến vào Trúc Cơ kỳ, ta sẽ thu ngươi làm chân truyền đệ tử. Vì vậy mới có chuyện Trương Kiệt đi gia tộc các ngươi lần thứ hai.

Song tin tức truyền lại, kể về ngươi càng xuất chúng, Lâm Phi Ngu càng coi ngươi trở thành cọng rơm cuối cùng của nàng. Thành thử, nàng năn nỉ tông chủ phái người tự mình đi tiếp ngươi, muốn trực tiếp đem ngươi tiếp đến Thái Huyền phong bọn họ.

Kể cả như thế, ta cũng sẽ nghĩ biện pháp lưu ngươi lại Thiên Phù phong. Có điều, thật không ngờ sự tình sẽ phát triển về một hướng khác. Một mặt là vì ngươi ở gia tộc triệt để đắc tội chân truyền đệ tử thiên tài Hạ Kiệt của Vạn Pháp phong. Hạ Kiệt chính là bảo bối của Vạn Pháp phong, kể từ đó, phong chủ Vạn Pháp phong liền lôi tông quy Thái Huyền tông cùng bản phong tranh luận.”

Nghe đến đó, Hứa Tử Yên thầm nghĩ: “Trong Thái Huyền tông này chẳng phải hoàn toàn hòa thuận, cũng giống như một gia tộc, tranh đấu phải gọi là loạn cào cào.”

“Mà Vạn Kiếm phong và Bảo Khí phong cũng không muốn thấy Thiên Phù phong chúng ta mạnh thêm.” Nói tới đây, vẻ mặt Lương Chi Động cực kỳ khó coi, lạnh lùng hừ một tiếng: “Bọn họ thầm muốn Thiên Phù phong chúng ta trở thành căn cứ hậu cần cho bọn họ, chỉ việc cung cấp phù lục cho bọn họ là được. Vạn Kiếm phong và Bảo Khí phong liền liên hợp Vạn Pháp phong đồng thời lấy ra tông quy đến cùng bản phong chủ nói lý.”

“Nói lý?” Hứa Tử Yên trộm nhìn thoáng qua Lương Chi Động hiện giờ còn có chút hầm hừ, nghĩ bụng: “Là cãi nhau mới đúng.”

Chuyện này dù sao cũng quan hệ đến lợi ích của bản thân, Hứa Tử Yên bèn mở miệng hỏi: “Phong chủ, tông quy kia là nói thế nào?”

Lương Chi Động nhụt chí nhìn thoáng qua Hứa Tử Yên, bắt đầu giải thích cho nàng: “Thái Huyền tông chia làm ngoại môn và nội môn. Ngoại môn đệ tử đều là một ít người tư chất kém, dưới Luyện Khí kỳ tầng thứ mười là ngoại môn phổ thông đệ tử, trên Luyện Khí kỳ tầng thứ mười là ngoại môn tinh anh đệ tử.

Nội môn chia làm chân truyền đệ tử cùng phổ thông đệ tử. Muốn trở thành nội môn đệ tử chỉ có hai phương pháp, một là từ ngoại môn tu luyện đến Trúc Cơ kỳ, tiến vào nội môn, tự nhiên sẽ thành nội môn đệ tử. Một loại khác là đệ tử tư chất thượng giai, trước năm tuổi bị phát hiện, có thể trực tiếp dẫn vào nội môn, khởi đầu từ phổ thông đệ tử. Phát triển tốt, có thể được phong chủ các phong thu làm chân truyền đệ tử.

Nói cách khác, muốn trở thành nội môn đệ tử, cũng chỉ có hai con đường này. Một là có tu vi Trúc Cơ kỳ, Tử Yên ngươi còn kém thật xa. Một cái khác là trước năm tuổi bị bản phong chủ phát hiện thu làm đệ tử, việc này cũng không có khả năng. Vốn dĩ muốn lén lút thu ngươi vào phong, đợi khi ngươi tu đến Trúc Cơ kỳ lại thu ngươi làm chân truyền đệ tử, thật không ngờ chuyện xảy ra đúng dịp, ngươi vậy mà tạo thành động tĩnh lớn như vậy.”

Nói tới đây, Lương Chi Động cũng cười khổ không thôi. Bên kia Hứa Tử Yên cũng biết rõ ràng sự tình chân tướng, thầm nghĩ: “Cuối cùng vẫn là để cho Hạ Kiệt kia đào hố, xem ra thù hận giữa mình và hắn đã kết. Lẽ ra bản thân muốn khiêm tốn, lại bởi vì phong ấn thiên diện yêu ở Trấn Yêu quan trở nên càng thêm nổi bật. Ngày bình yên cùng tiêu dao mình muốn tựa hồ đang dần rời xa mình. Được rồi Hạ Kiệt, nếu ngươi đã lựa chọn đối nghịch với ta, vậy cứ xem rốt cuộc là ai giẫm nát đối phương dưới chân.”

Hứa Tử Yên nghĩ rõ ràng hết thảy, tâm tình đã bình tĩnh lại, ngẩng đầu nhìn Lương Chi Động đối diện hỏi: “Dựa theo tông quy, ta hẳn chỉ có thể đứng ở ngoại môn, thế… tại sao ta lại đến bên cạnh Lâm Phi Ngu được?”

Nói tới đây, ánh mắt Lương Chi Động sáng quắc nhìn Hứa Tử Yên, kiên quyết nói: “Tử Yên, chỉ cần ngươi bước vào Trúc Cơ kỳ, tiến vào nội đường tông môn, bản phong chủ nhất định thu ngươi làm chân truyền đệ tử. Bản phong chủ tại đây hứa hẹn, tuyệt không nuốt lời.”

Hứa Tử Yên thấy Lương Chi Động trịnh trọng hứa hẹn, nghĩ đến mọi chuyện hắn làm vì mình, bèn thành tâm thành ý đáp: “Tạ phong chủ.”

Lương Chi Động vẫy vẫy tay, điều chỉnh thần sắc, ngữ khí nghiêm túc nói: “Chuyện này cũng chỉ có thể tạm thời như vậy. Bản phong chủ hôm nay triệu kiến ngươi, còn có một chút sự tình khác.”

Hứa Tử Yên chấn động trong lòng, bỗng cảm thấy một tia bất an, có điều vẫn kính cẩn nói: “Xin phong chủ chỉ rõ.”