Chương 409:

“Đúng là thần ỳ, bác sĩ Vạn, cảm ơn ông rât nhiều!” Người đàn ông lập tức vui mừng khôn xiết khi thấy cha nn tỉnh lại.

“Nếu tôi chân đoán không sai thì bệnh của cha cậu hẳn là chân tay chậm chạp, khả năng gập và duối kém, hai chân tê cứng, thê trạng không ôn định, đi lại không được phải không?”

Vạn ‘Sĩ Linh vuốt râu nói một cách tự mãn nguyện.

“Quả thật không sai, Vạn thân y, ông nói không sai chút nào!” Người đàn ông ngạc nhiên, “Xin hỏi là ông có thể. | chữa khỏi bệnh cho cha tôi không?”

“Tất nhiên là được, tôi sẽ kê một đơn thuốc và uống trong vòng hai tháng, bệnh sẽ khỏi.”

Vạn Sĩ Linh đứng lên, nhàn nhạt nói.

Lâm Vũ lúc này đã đi tới cửa, nhưng nghe thấy lời nói của ông ta, lập tức dừng lại, không đành lòng nói: “Vạn Lão, ông lão này có thể thấy tình hình kinh tế không tốt, ông không cân phải làm ra những việc như thê?”

“Cậu là có ý gì?” Vạn Sĩ Linh lạnh lùng nói.

“Ý của tôi là gì ông phải là người rõ nhất. Chỉ cần châm vài mũi là có thể khỏe hơn, tại sao phải để bọn họ uống thuốc đến tận hai tháng?” Lâm Vũ khẽ thở dài.

“Cái rắm!” Vạn Sĩ Linh rốt cuộc không nhịn được nữa, tức giận nói: “Nêu bệnh của ì ông ta chỉ châm một mũi mà có thể bước xuông đất, tôi lập tức đập tắm biển hiệu của Thiên Thực Đường trước mặt cậu và mọi người!”

“Chuyện này ông không cần nói với tôi, tôi chỉ là muôn nhắc nhở ông, tôi hy vọng ông ít nhát sẽ lưu lại một chút thương tâm đối với người và cả sự việc.” Lâm Vũ sau khi nói xong liền tiếp tục đi ra ngoài.

“Chờ đãi” Vạn Sĩ Linh lập tức hét lên với Lâm Vũ, lạnh lùng nói: “Cậu vu oan cho tôi xong liên muốn như vậy mà đi? Không dễ dàng như vậy, hoặc là hôm nay cậu dùng châm cứu và châm cho ông lão này có thể đi lại ngay lập tức, hoặc là quỳ xuông đây khẩu đầu ba cái để xin lôi!”

Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhiều nhiều nhé! “Nhanh lên, khấu đầu đi!”

Vạn Hiểu Xuyên lập tức mang theo một đám bác sĩ đên trước mặt Lâm Vũ, hung hăng cưỡng bức anh.

Lâm Vũ không khỏi lắc đầu thở dài, anh muốn đề Vạn Sĩ Linh này đi, nhưng ông ta lại không Bườig tha cho anh.

Anh liếc nhìn Thiên Thực Đường, đột nhiên hai mắt sáng lên, lập tức quay người lại nói với Vạn Sĩ Linh: “Vạn Lão, vậy hãy đánh cược đi. Nếu trong vòng nửa giò nữa tôi không thể khiến cho ông lão này đứng dậy, vậy thì tôi sẽ khấu đầu ba cái đề xin lỗi, không phải, là ba mươi cái đê xin lôi, nêu tôi làm được, tôi không muốn ông ném tắm bảng đi, dù sao đây căn bản cũng là chỗ đứng của ông, tôi chỉ yêu cầu ông một điêu thôi.”

“Bát kể cậu nói gì tôi cũng đáp ứng!”

Vạn Sĩ Linh đưa hai tay ra sau lưng, vẻ mặt tự tin, tựa hồ nghĩ nhất định phải thắng.

Ông lão này không cần dùng thuốc tê vòng hai tháng, châm cứu vài lân thì ông ây sẽ khá hơn thôi, nhưng tuyệt đối không thể xung đất ngay sau khi châm vài mũi, thật đúng là nói chuyện viên vông!

“Tôi muốn y quán này của ông.”

Lâm Vũ cười nói.

“Được Lâm Vũ vốn tưởng rằng anh sẽ từ chối, nhưng không ngờ Vạn Sĩ Linh lại đồng ý không chút do dự.

Phải biết rằng từ vị trí và quy mô của cửa hàng, Lâm Vũ có thể chắc chắn rằng đây tuyệt đối là trụ sở chính của Thiên Thực Đường, dựa theo giá nhà hiện tại ở kinh thành thì cửa hàng này trị giá ít nhất là mây nghìn vạn!

Không ngờ Vạn Sĩ Linh nói đánh cược là đánh cược, ngay cả cau mày cũng không có.

“Ông nội!”