Chương 547:

Anh ta thấy rõ, sau khi Lâm Vũ thể hiện xong y thuật .của mình, ánh mắt mọi người nhìn về phía. Lâm Vũ đều có chút mong muôn, hiển nhiên đều muôn tư cách chữa trị của anh, nhanh chóng trực tiếp kêu giá cao, muốn mua một suất.

Nhưng anh ta đánh giá quá thập quyêt tâm của người khác, đã từng chứng kiến y thuật thần kỳ của Lâm Vũ tựa như biên diễn, rất nhiều người muôn Lâm Vũ chữa trị cho mình một phen, cho nên những người khác cũng lập tức tăng giá theo.

“Sáu chục triệu!”

“Một trăm triệu!”

“Một trăm năm mươi triệu!”

“Hai trăm triệu!”

Đấu giá đơn giản đến kỳ lạ, giá bằng tốc độ khác thường tăng cao, cho dù đã chủ trì máy trăm đấu giá hội, người chủ trì lúc này cũng không thể không kinh ngạc há to miệng.

Đây là cuộc đấu giá tích cực nhất mà cô từng thấy, tăng giá nhanh nhát, màn đầu giá tích cực nhất của nhà thầu!

Mẫu chốt nhất chính là, lần đấu giá này dĩ nhiên không phải vật phẩm!

Quả thực là chưa từng thấy, chưa từng nghe thấy, nêu không phải chính cô tự mình trông thấy, cô tuyệt đối không thể tin được!

Vạn Duy Thần nghe thây giá tăng vọt mỗi lúc một cao, sắc mặt âm trâm giông như có thê vất ra nước, tay nắm ghế không ngừng run rấy.

Kiện chiến quốc Ngọc Tông kia chính là kho báu trấn trạch của nhà bọn họ, vốn nhịn đau cắt đứt tình yêu lấy ra, muốn thừa địp trao đổi lần này ở trước mặt rất nhiều doanh nghiệp và thương mại tranh nhau mặt mũi, kết quả thì tốt rồi, bị Lâm Vũ ba hai câu cộng thêm một cây kim bạc liền giết hết không để lại chút da thịt nào!

Hà Gia Vinh! Hai người chúng ta không đội trời!

Vạn Duy Thần chỉ cảm giác trong lòng tràn đầy tức giận, đến mức muôn thổ huyết.

Sắc mặt thư kí Lam trên sân khấu cũng xanh mét, cô ta vỗn còn muôn đề Lâm Vũ xấu mặt, thay tập đoàn Thiên Chỉ Vận của anh họ cô ta báo thù, kết quả không nghĩ tới thứ cô chờ năng không chỉ không xuất hiện, Lâm Vũ ngược lại còn trở thành báu vật được người người nâng niul Điều này chắc chắn không đúng sự thật, nó phải không đúng sự thật!

Môi thư ký Lạm tím tái, liên tục bảo mình đang năm mơ.

Sau máy vòng đầu giá, giá cả đã tới bốn trăm triệu, người đâu thầu cũng chỉ còn lại bón người, bốn người đã kệu đến đỏ mặt cô gâb, ánh mắt nhìn vê phía nhau tựa như không đội trời chung.

“Sáu trăm triệu!”

Người đàn ông mặt trắng vừa rồi bị Lâm Vũ chẩn bệnh trực tiếp tăng thêm một trăm triệu, tính toán chặn giá lại.

Quả nhiên, ông ta vừa dứt lời, bạ người đầu thầu khác nhất thời trầm mặc xuông, có chút do dự.

Dù sao nhà bọn họ cũng không có bệnh nhân bị bệnh nặng, bệnh nan y gì, ra giá cao như vậy mua một tư cách trị liệu, quả thật có chút không hiệu quả, nhỡ sau này có bệnh tiệp, không tìm được Lâm Vũ, vậy thì thiệt thòi lớn.

“Sáu trăm triệu, giá cả đã tới sáu trăm triệu, còn người muốn ra giá không?

Sáu trăm triệu một lần!”

Người phụ nữ mang vẻ mặt không thê không kích động nói: “Sáu trăm triệu hai lân!”

“Mười tỷ!”

Lúc này từ phía sau đại sảnh, một âm thanh trong trẻo vang lên, chỉ thấy Lý Thiên Ảnh vốn đang ngồi bên cạnh Lâm Vũ đột nhiên đứng lên, ánh mắt tươi cười nhìn Lâm Vũ.