Chương 957:

Một tiêng rông ngâm, Thuận Quân kiếm trong tay Lầm Vũ tuyệt nhiên sáng bóng, đợi anh xông vê phía xe, cơ thể xoay ! mạnh, tay phải cằm kiếm bổ mạnh xuÔng, kiếm sắc mạnh như lôi đình vạn quân, mạnh mẽ chém xuông xe bánh mì.

“Kengl Kang—”

Tiếng cắt kim loại sắc bén truyền tới, tia lửa văng khắp nơi, cửa xe bằng thép nặng trịch lập tức bị lưỡi kém sắc bén đâm một lỗ thủng lớn.

Lâm Vũ tức thời đá một cước, cửa xe liền lõm xuống, đề lộ một lỗ thủng lớn.

Quân chúng ngay tại đây đêu kinh ngạc không thôi, vẻ mặt sợ hãi nhìn Lâm Vũ, trong lòng cảm thán không thôi! Kiếm tốtÏ Tay nghề tốt ghê!

“Ra đây!”

Lâm Vũ một lần nữa tức giận mắng một tiếng, rồi lại chém kiêm vào đuôi xe, cắt ngang một nhát, đuôi xe cũng lập tức cuật hiện một vệt chém lớn, Lâm Vũ lại đá thân xe, đuôi xe cũng hở một lỗ hồng lớn.

Sắc mặt thoáng chốc thay đổi, chỉ thấy cả chiếc xe không có một bóng người!

Lòng đầy sợ hãi, rồi cúi xuống nhìn, phát hiện gâm xe cũng không có bất kì dấu hiệu gì.

_ “Tiêu rồi, hắn không ở trong xe!”

Lâm Vũ sắc mặt thay đổi, lập tức quay người vội nói với Hàn Băng: “Bảo về…

Anh muôn nói Hàn Băng hãy bảo vệ gã công nhân kia, nhưng lời Sứ chưa nói xong, chỉ nghe thầy tiếng “v truyện đên, một mảnh kim loại Tang sâm bay nhanh tới, nhanh như chớp xuyên qua cô gã công nhân.

Công nhân nọ thân giật bắn, rồi run rẫy kịch liệt như bị điện giật, đầu lệch ra, ngã bịch xuống đất.

Lâm Vũ trong lòng phát run, lập tức quay đầu nhìn về hướng nó bay tới, chỉ thấy một bóng người trên mái nhà nhảy xuống, nhanh chóng mắt tích trong đêm tối.

Muốn chạy?!

Lâm Vũ hừ lạnh, chân đạp xuống, cơ thể bỗng vọt lên đuổồi theo.

“Gia Tống, cần thận!”

Hàn Băng lập tức hét lớn đẳng Sau, rồi nhanh chóng mang người đuổi theo.

_ Nhưng bởi Lâm Vũ đi quá nhanh, bộn họ vốn không đuôi kịp, chỉ có thể đi theo phương hướng đại khái.

Lâm Vũ nhanh chóng đuổi theo phương hướng bóng người kia biến mất, chỉ nhìn thây thân ảnh trong hẻm nhỏ chọt lóe sang, biên mắt trong bóng tối, anh không nói lời nào, lần nữa đuổi theo.

Không thể không nói, tốc độ của cái bóng rất nhanh, nghiễm. nhiên đã vượt xa tốc độ của người thường, so với Huyền Thanh Tử mới đầu còn nhanh hơn, hơn nữa hắn ta còn rẽ trái rẽ phải, có tình khiến đường đi trở nên phức tạp hơn.

Nhưng điều khiến anh ngạc nhiên là, tuy hãn ta chạy như vậy, nhưng lại không chạm phải Lâm Vũ, hơn nữa mỗi lần hắn quay đầu nhìn, Lâm Vũ lại cách xa hắn mây bước.

Trên thế gian này vẫn còn người đáng sợ như thê sao?l Anh cảm thấy tốc độ của mình đã quá bi3n thái rồi, nhưng không ngờ trên đời lại có kẻ bi3n thái hơn anh! Sắc mặt trầm xuống, lập tức xoay người, lật người xông vào xưởng may, Lâm Vũ cũng không hề do dự theo vào.

Bởi xưởng may vốn làm việc hai mươi tư tiêng không ngừng nghỉ, công nhân xoay ca làm việc, nên lúc này trong phân xưởng vẫn đèn điện sáng trưng.

Lâm Vũ nhìn bóng đen vào trong phân xưởng đó, nhưng khi anh vừa đặt chân đên, lai phát hiện cả phân xưởng chỉ có tiêng máy nỗ vang cùng công nhân đồng phục màu xanh, bóng đen đó lại biến mất trong không trung.