lúc đó....tim mình đột nhiên ngừng đập.....

-Hơ hơ....

-Đào Anh?Con tính đứng ngoài đấy luôn à?

-A...dạ...

1 năm sau....

Triết rủ Đào Anh đi chơi.

-Mệt quá...

-Đợi anh một xíu,anh đi lấy nước cho.

-Ừm.

Đào Anh ngồi trên ghế đá,thì một người con gái đi đến.

-Lâu rồi không gặp.

-A..Anne..?

Đào Anh nhìn chằm chằm.

-Cô...

-Trên trường cũng ít thấy cô.Đột nhiên lại gặp cô ở đây.Thật tình cờ.

-Cô cũng đến đây chơi à?

-Ừ.Đi gặp một vài đứa bạn nói chuyện.

-B..Bảo sao rồi...

Anne nhìn Đào Anh.

-Anh ấy bình thường thôi.Chúng tôi vẫn liên lạc với nhau.

-Vẫn liên lạc?

Lúc này mặt Anne có vẻ buồn.

-Ừ thì chia tay rồi.

-Hả?Hai người...

-Lạ lắm sao?Thật ra anh ấy chỉ giúp tôi có cảm giác gì khi đã là bạn gái thôi...nhưng làm sao nếu như người con gái yêu người con trai còn người con trai thì không?Chúng tôi chia tay lâu lắm rồi....Thôi...Lúc nãy có thấy cô đi cùng Triết.Chắc anh ấy sắp về rồi.Tôi đi đây.

Đào Anh nắm Anne lại.

-Bữa nào...tụi mình đi chơi đi!

-Gì?Tôi với cô á?

-Ừ.Tất nhiên rồi.

-Cái đó thì để tôi suy nghĩ lại cái đã.

Anne quay đi.Đột nhiên một chai nước lạnh áp lên mặt Đào Anh.

-A!lạnh!

-Em vừa nói chuyện với ai à?Sao đứng ngơ ra thế?

-A.Là bạn thôi.

-Vậy sao.

-Tụi mình chơi tiếp đi!

Đào Anh kéo Triết chạy đi.

-A!Khoan đã chứ!

-Ahahah!

....

Soạt.

Quốc Bảo ngồi dậy.

Cốc cốc.

cạch.

Một cô gái đứng trước cửa nhìn Quốc Bảo.

-Hé lô! Lâu quá không gặ-

-Đ..Đào Anh?Cô..

-À...Thầy có bảo tôi gửi cho anh cái này rồi còn gửi cả địa chỉ của anh cho tôi nữa.Đây nè cầ-

Quốc Bảo kéo Đào Anh vào trong phòng đẩy cô lên giường.

-Anh tính làm g-

Quốc BẢo nằm xuống cạnh Đào Anh ôm cô chặt.

-Xin cô đừng nói gì nữa..

-Hả?Anh....người anh...sao nóng vậy chứ...

Đào Anh cố thoát ra để tìm thuốc nhưng Quốc Bảo cứ siết chặt.

-Anh buông ra để tôi lấy thuốc chứ.

-Không cần....Cứ để yên vậy đi.

-Nhưng mà anh...

Soạt.

Quốc Bảo nhăn mặt một cái rồi đè Đào Anh.

-Tôi đã bảo đừng nói gì nữa mà?

Quốc Bảo hôn Đào Anh.

-Dừng lại...

Quốc Bảo không nghe theo.

Đào Anh đẩy mạnh Quốc Bảo ra.

-Đã bảo là dừng mà?!Tại sao vậy?

Quốc Bảo không nhìn Đào Anh mà ngất đi.

-Quốc Bảo?Quốc Bảo?!