"Hả?"Lạc Tích Tuyết sửng sốt một chút khóe môi cứng đờ.

Hắn muốn cô nấu cơm cho hắn ăn sao? Nhưng cô là thiên kim đại tiểu thư có bao giờ xuống bếp đâu sao nấu cơm cho hắn ăn đựoc.

"Chị không biết làm sao?" Lạc Thiên Uy tựa hồ nhìn thấu tâm tư của cô.

"Ai nói chị không biết làm?" Lạc Tích Tuyết không phục hừ một cái, cô cũng không muốn cho đứa em trai này cười nhạo cô đâu, cầm túi xách lên, cô nháy mắt với Lạc Thiên Uy:" Chị với em đi siêu thị mua thức ăn về nấu"

Hai chị em trả tiền, ra khỏi phòng ăn, đi tới một siêu thị lớn đa dạng về hàng hóa dịch vụ.

Lạc Tích Tuyết đi vào siêu thị trên tay cầm một cái giỏ, nhìn đông nhìn tây một chút. Lạc Thiên Uy im lặng đi theo sau, đẩy một chiếc xe đẩy.

"Thiên Uy, em thích ăn cái gì đây?" Lạc Tích Tuyết đi dạo nửa ngày mới nhớ tới những thứ mình cần mua.

"Chị ăn cái gì, tôi ăn cái đó" Lạc Thiên Uy vẫn nói lại câu nói kia.

Lạc Tích Tuyết suy nghĩ xíu, cuối cùng quyết định nói: "Ừ, chị tính làm mấy món sở trường"

Lạc Thiên Uy kinh ngạc nhìn cô, khuôn mặt không thể tin được, tựa hồ như đang chất vấn: chị mà cũng có những món sở trường sao? Việc căn bản nhất là nấu cơm không biết chị có làm đựoc không đây?

"Thiên Uy, không nên dùng ánh mắt hoài nghi như thế nhìn chị, chị mặc dù không tự mình xuống bếp nhưng có thấy anh Vũ Trạch làm không ít lần, nên tối nay có thể đảm bảo cho em một bữa tối hài lòng." Lạc Tích Tuyết ôm guơng mặt của Lạc Thiên Uy lại tràn đầy tự tin mà nói.

Trứoc kia cô thừong tới nhà anh Vũ Trạch chơi, có vài món cô thích ăn muốn anh Vũ Trạch làm nên cô xem nhiều tự động cũng quen tay.

Lạc Thiên Uy tâm nhất thời trầm xuống, cau mày hỏi: "Tiếu Vũ Trạch thừong tự xuống bếp làm đồ ăn cho cô sao?"

"Đúng vậy" Trên mặt Lạc Tích Tuyết nổi lên nụ cười ngọt ngào, nói tới bạn trai, cô cảm thấy rất hạnh phúc.

Lòng Lạc Thiên Uy đau nhói, hắn đột nhiên cảm thấy nụ cừoi trên khuôn mặt Lạc Tích Tuyết lúc này rất chói mắt, hắn không thích cô vì người đàn ông khác mà cười như vậy, cô là của hắn, cho dù có đối tốt với cô như thế nào đi chăng nữa thì trong tâm cô cũng chỉ có Tiếu Vũ Trạch mà thôi, tại sao lại là hắn?

Lạc Thiên Uy nắm chặt tay thành nấm đấm, khớp xương trắng bệch, ẫn nhẫn tức giận.

"Thiên Uy, em làm sao vậy?" Lạc Tích Tuyết nhìn vẻ mặt nhợt nhạt của em trai có chút khác thường, không khỏi lây hắn một cái kinh ngạc hỏi.

Lạc Thiên Uy giật lấy cái giỏ trong tay cô, trong mắt lóe lên sự kiên định:"Tích Tuyết, tối nay tôi sẽ xuống bếp làm cho chị ăn"

"Hả?" Lạc Tích Tuyết thiếu chút nữa cho là mình nghe nhầm, hắn nói gì, hắn muốn tự thân xuống bếp làm đồ ăn cho cô ăn, nhưng chẳng lẽ hắn biết làm sao?

"Hả cái gì?" Lạc Thiên Uy đưa tay ôm hông co, kéo cô vào trong ngực, dán sát bên tai cô trầm thấp hỏi: "Tích Tuyết muốn ăn gì?"

Lạc Tích Tuyết sững sờ tại chỗ nhìn em trai cô như một người khác, chưa tỉnh hồn lại nên cũng không thấy dáng vẻ ái muội của hai người.

Hai chị em vừa cười vừa mua một đống đồ lớn, đến quầy thu ngân, Lạc Thiên Uy móc tiền trong bóp ra, còn Lạc Tích Tuyết thì bị máy trên quầy hấp dẫn.

"Bà xã, em thích hưong vị gì, huơng tiêu, dâu tây hay là chanh?" Từ phía sau cô có đôi vợ chồng đang chọn lựa thức ăn.

"Ông xã, có thể lấy cái đó không?" Ngừoi phụ nữ dựa sát vào lồng ngực ngừoi đàn ông đỏ mặt nhỏ giọng nói: "Người ta vẫn thích anh chủ động trực tiếp một chút"

"Không đưoc, bà xã, em quên lần trứoc chúng ta không có chuận bị các biện pháp phòng tránh nên em mang thai ngoài ý muốn sao?" Người đàn ông kiên quyết bác bỏ.

Kế tiếp bọn họ có nói gì nữa thì Lạc Tích Tuyết cũng không có nghe lọt, trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ, tối hôm đó cô hình như không có sử dụng các biện pháp phòng hộ gì cả, vạn nhất ngoài ý muốn cô có thai thì nên làm thế nào?

"Chị cũng muốn mua một hộp sao?" Lạc Thiên Uy thanh toán xong tiền hàng, thấy Lạc Tích Tuyết vẫn nhìn chằm chằm vào hộp đồ ăn lại nói với cô nhận viên: "Thêm một hộp nữa"