Hai người đứng ở đỉnh lưu lượng, cho dù là sau khi kết hôn, vẫn có không ít người không tiếp thu được sự thật bọn họ ở bên nhau, vì vậy có không biết bao nhiêu người lén lút chờ đợi hai người ly hôn.
Trên trang web nào đó có một bài đăng【Cố Thần Hi cùng Lâm Lạc Lạc hôm nay ly hôn sao?】, số lượng người bình chọn bài đăng này mỗi ngày tối thiểu cũng phải hơn một triệu người.
Cố Thần Hi trong lúc vô ý nhìn đến, tức giận lập tức report ngay tại chỗ, sau đó bài đăng này bị gỡ, rồi lại có một bài đăng khác【GCX cùng LLL hôm nay ly hôn sao?】, số lượng người bình chọn mỗi ngày cũng vượt qua một triệu người.
Cố Thần Hi tức giận report lần nữa, lần này lại không thành công, tuy rằng mọi người đều biết cái này khẳng định là chỉ hai người bọn họ, nhưng bởi vì không chỉ tên nói họ, cho nên không thể gỡ.
Vì trả thù bọn họ, Cố Thần Hi lôi kéo Lâm Lạc Lạc livestream chơi game liên tục mấy ngày, vừa chơi vừa rải cơm tró đầy đường, đội của hai người ngược nhóm đối thủ đến quỷ khóc sói gào, càng thêm ngược người xem phát sóng trực tiếp kêu gâu gâu.
Vì thế số người bình chọn trên bài đăng hy vọng hai người ly hôn, lại gia tăng thêm mấy trăm ngàn người.
Cố Thần Hi: "......"
"Bà xã......" Anh ấm ức tủi thân nép ở trong lòng ngực Lâm Lạc Lạc làm nũng, Lâm Lạc Lạc cười ngã trước ngã sau, khó trách mấy ngày nay sống chết cũng muốn lôi kéo cô phát sóng trực tiếp, hóa ra là cùng cư dân mạng hơn thua.
"Bọn họ bình chọn thì bình chọn thôi, anh cần gì phải quản bọn họ."
"Anh không cao hứng, thế mà lại có nhiều người hy vọng chúng ta ly hôn như vậy." Cố Thần Hi mở cái trang web kia ra, thế nhưng lại có ý định mua cái trang web đó.
"Đừng lộn xộn." Lâm Lạc Lạc ngăn cản anh, "Anh mua một cái, bọn họ liền thay một cái."
"Bà xã, sao em một chút cũng không tức giận." Cố Thần Hi bắt đầu gây rối vô cớ.
Lâm Lạc Lạc chớp chớp mắt, nặn ra một biểu tình tức giận: "A, em rất tức giận, sao bọn họ lại có thể xấu như vậy chứ?"
Cố Thần Hi: "......"
Biểu diễn thật có lệ!
"Anh mặc kệ, em phải bồi thường cho anh." Anh một phen bế cô lên, đi về phía phòng ngủ.
Kết hôn không bao lâu Cố Thần Hi liền thử làm đạo diễn, đồng thời kiêm luôn diễn viên chính, còn để Lâm Lạc Lạc đóng vai nữ chính của mình.

Tác phẩm đầu tiên đạt được thành tích không tồi, thu hoạch được cả danh tiếng lẫn phòng bán vé, kỹ thuật diễn của hai người cũng được người khác tán thưởng.
Từ đó về sau, công việc của hai người cơ bản đã định hình, mấy tháng trước anh giúp em chuẩn bị ca khúc mới, thì mấy tháng sau em chuẩn bị giúp anh, thời gian còn lại hợp tác quay một bộ điện ảnh, thời điểm nhàn rỗi thì tham gia một ít gameshow.

Mỗi lần người khác nhìn thấy, bọn họ hầu như đều ở cùng nhau.
Ngay cả hai người đại diện, thời điểm một mình cũng nhịn không được mà hỏi từng người: "Bọn em như vậy, sẽ không cảm thấy chán sao?"
"Đương nhiên không, vĩnh viễn đều không." Đây là Cố Thần Hi trả lời.

Câu trả lời của Lâm Lạc Lạc lại khác hoàn toàn anh: "Bằng không có thể làm sao bây giờ, anh ấy sống chết muốn dính lấy em."
Lời nói vừa ra Cố Thần Hi liền lạnh mặt tiến vào, khiêng cô lên rồi đi ra ngoài, nói vì không để cho cô cảm thấy chán, từ đây muốn chơi đa dạng, thuận lý thành chương lăn lộn cô cả đêm.
Sau đó rốt cuộc có một ngày, Lâm Lạc Lạc tham gia chương trình một mình, Cố Thần Hi không có ở trong danh sách khách mời, khi người khác cho rằng bọn họ cuối cùng cũng đã vượt qua thời kỳ yêu nhau cuồng nhiệt, về sau sẽ không lại quấn nhau nữa.
Kết quả ngày chương trình bắt đầu quay, các fan liền chụp được ảnh Cố Thần Hi ngồi ở hàng ghế đầu tiên, đang cổ vũ cô, bưng trà rót nước cho cô, đấm vai niết lưng......
Trợ lý của Lâm Lạc Lạc bị cướp đi tất cả công việc, đành phải nhỏ yếu vô tội ngồi ở bên cạnh, cô còn lập một acc phụ phun tào trên Weibo, sau đó acc phụ bị người ta đào ra, mọi người nhìn mấy trăm điều cô phun trên Weibo, một đám cười không khép miệng được.
【GCX cùng LLL hôm nay ly hôn sao?】
Hôm nay còn không có.
————
Sau khi kết hôn 5 năm, trong sự dò hỏi đáng thương của bốn người già, hai người cuối cùng cũng không sử dụng biện pháp tránh thai nữa, kết quả tháng thứ nhất đã có.
Năm thứ hai nhân dịp xuân về hoa nở, Lâm Lạc Lạc sinh hạ một đôi long phượng.
Kỳ thật quá trình mang thai cũng không tính là vất vả, nhưng từ khi cô mang thai, Cố Thần Hi liền tạm ngưng tất cả công việc của hai người, suốt mười tháng, mỗi ngày đều bồi cô dưỡng thai, rèn luyện thân thể, làm đồ ăn ngon cho cô......
Sau khi sinh con, Cố Thần Hi càng một tấc cũng không rời chiếu cố cô, mỗi ngày đều lo lắng cô có thể bị trầm cảm sau khi sinh hay không, luôn muốn hỏi cô có vui vẻ không.
Có một ngày anh quá mệt mỏi, trời còn rất sớm đã ngủ mất, thời điểm Lâm Lạc Lạc đắp chăn cho anh, thì anh đột nhiên tỉnh lại, mơ mơ màng màng hỏi cô: "Hôm nay em vui vẻ sao?"
"Vui vẻ." Lâm Lạc Lạc đặt lên trán anh một nụ hôn, "Mỗi ngày đều vui vẻ."
"Vậy là tốt rồi." Anh nhắm mắt lại rồi nằm trở về.
"Đồ ngốc." Cô xoa mái tóc rối của anh.
Anh lại đột nhiên mở mắt ra, hôn hôn mu bàn tay, rồi lại kéo cô lên giường, ôm cô tiếp tục ngủ.
Cho nên Lâm Lạc Lạc sống càng dễ chịu, fans hai người càng thảm, đã hơn một năm nay, hai người không ra bài mới không đóng phim không tham gia gameshow, chỉ có thể ngẫu nhiên nhìn thấy thân ảnh hai người ở trên một ít lễ trao giải.

Ngược lại, tần suất Cố Thần Hi đổi mới Weibo lại gia tăng không ít, không phải nói đi nơi nào chơi, thì chính là làm đồ gì ngon cho bà xã, chụp lên khoe ra một chút, các fan xem mà từng đợt lên men.
Nhưng vì để bồi thường các fan, sau khi Lâm Lạc Lạc ở cữ dưỡng tốt thân thể xong, hai người liền gia tăng thời gian đi hát, đóng phim điện ảnh và quay gameshow, hai đứa nhỏ cơ bản đều tùy thân mang theo, anh có thời gian thì anh trông một chút, em có thời gian thì em chơi với bọn nhỏ trong chốc lát, công việc gia đình hai bên không lẫn lộn.
Như những gì mọi người chờ đợi, giá trị nhan sắc của hai đứa nhỏ siêu cao, tuy rằng lớn lên không giống nhau, nhưng lại đều dung hợp ưu điểm của cha mẹ, từ nhỏ đã thập phần chọc người yêu thích, lông mi lớn lên đến Lâm Lạc Lạc cũng ghen tị, lúc an tĩnh thì giống thiên sứ nhỏ.

Lúc làm ầm ĩ lên, đại khái là thiên thần sa đọa.

Hai đứa trẻ vô cùng dính Lâm Lạc Lạc, vì thế từ lúc cả hai sinh ra, Cố Thần Hi liền không thể không theo chân bọn nhỏ triển khai hành trình tranh đoạt, thật có thể nói là đấu trí đấu dũng đấu kỹ thuật diễn, mỗi ngày đều không ngừng nghỉ, Lâm Lạc Lạc luôn có loại ảo giác trở lại thế giới trước.
"Bà xã, em bất công." Cố Thần Hi sâu kín nói.
Lâm Lạc Lạc mới vừa dỗ hai đứa trẻ đi ngủ, nghe vậy nhẹ giọng nói với anh: "Anh cũng không biết xấu hổ cùng bọn nhỏ phân cao thấp."
"Vì sao lại phải xấu hổ? Anh ngủ với bà xã của mình, thiên kinh địa nghĩa*." Cố Thần Hi đúng lý hợp tình, nhìn thoáng qua bọn nhóc đã ngủ, anh cười đắc ý, nhẹ nhàng ôm bọn họ đến phòng cách vách, anh liền chen lên, "Nhóc con, đấu với ba."
*Thiên kinh địa nghĩa (天经地义): đạo lý rõ ràng, không thay đổi, bất di bất dịch; đúng đắn từ xưa tới nay, không có gì phải nghi ngờ.
"Vâng vâng vâng, anh lợi hại." Lâm Lạc Lạc lười biếng nằm ở trên giường, dưới ánh đèn tối tăm đầu giường, cô vẫn nhìn rực rỡ như cũ, sau khi sinh con xong trên người nhiều thêm một ít ý vị thành thục, tùy ý nằm nghiêng một cái cũng hiện ra phong tình vạn chủng.
Cố Thần Hi xem hai mắt sáng lên, liền ở trước mặt cô biểu diễn múa thoát y, Lâm Lạc Lạc cười nhìn anh: "Không tồi không tồi, tiền boa ở trong ngăn kéo, tự mình đi lấy tiền boa."
"Anh không cần tiền boa, anh muốn những thứ khác." Anh thân trên trầ/n trụi bò lên giường, đôi tay chống ở hai bên, tầm mắt nhìn cô vô cùng nóng rực.
Cô ngẩng đầu lên, ở trên môi anh mổ một ngụm: "Đủ rồi đi?"
"Không đủ, còn lâu mới không đủ, dư lại anh tự mình lấy." Anh cúi người xuống dưới, ở trên môi đỏ của cô nhẹ nhàng li.ếm láp.
"Bà xã, anh rất nhớ em." Cố Thần Hi vừa nói, một bên liền động tay động chân, "Muốn ăn em."
"Nhưng mà em buồn ngủ quá." Lâm Lạc Lạc cười nói, "Em muốn đi ngủ."
"Không sao, bà xã ngủ đi, anh tới." Anh lấp kín miệng cô, không cho cô từ chối anh.
Bởi vì người hai nhà đều có công ty cần kế thừa, cho nên trước khi kết hôn đã bàn bạc là sinh hai đứa, hiện giờ một hơi sinh xong, hai người liền quyết định không sinh nữa.
Về phần hai đứa trẻ, một đứa họ Lâm, một đứa họ Cố, để cho bọn nhỏ rút thăm quyết định, vì thế con trai tên Lâm Tu Diệc, con gái tên Cố Nhạc Ca.
Sau đó người một nhà tham gia chương trình Gia Đình Minh Tinh, Lâm Tu Diệc cùng Cố Nhạc Ca mới vừa xuất hiện liền thu hoạch được vô số fans, phim điện ảnh TV mời không ngừng, nhưng mà vì hai đứa còn nhỏ, cho nên đều từ chối.
Sau khi hai người lớn lên, một người trở thành ca sĩ, một người trở thành đạo diễn, nhưng bọn họ còn phải đồng thời quản lí xí nghiệp của gia tộc, cho nên cơ bản đều là hai ba năm mới ra một tác phẩm.

Cứ việc như thế, lại bởi vì giá trị nhan sắc siêu cao của hai người, cộng với tác phẩm xuất sắc, tùy hứng như thế nào, fans đều sủng.
Thời gian cứ trôi qua từng năm, những người lúc trước chờ đợi hai người ly hôn, hiện giờ đều đã trung niên, cơ bản đều đã kết hôn, con cái trong nhà có lẽ cũng đã trưởng thành hết, bọn họ đợi hai mươi năm, cũng đã sớm không còn hy vọng nào.
Cố Thần Hi và Lâm Lạc Lạc cũng như không già đi, hơn bốn mươi tuổi nhưng vẫn giống thiếu niên thời thanh xuân, Lâm Lạc Lạc cùng con gái của mình đứng chung một chỗ, giống như hai chị em.
Cái bài đăng hồi trước, hiện giờ vẫn còn ở đó.
【GCX cùng LLL hôm nay ly hôn sao?】

Hôm nay vẫn không có như cũ!
————
So sánh với hai thế giới trước đó, mảnh vỡ linh hồn của Cố Thần Hi này nhanh hơn rất nhiều, sau hơn mười mấy năm kết hôn, Lâm Lạc Lạc liền phát hiện, toàn bộ mảnh vỡ linh hồn của anh đã rút ra khỏi thế giới này, cô có thể tùy thời mang theo anh rời đi.
Đoạn thời gian kia cô vẫn luôn có chút rối rắm, cô hẳn là nên trực tiếp mang theo anh rời đi, nhưng trong thế giới này bốn người già vẫn còn, hai đứa nhỏ lại còn chưa lớn lên, nếu bọn họ đột nhiên rời đi, gia đình hạnh phúc này tất nhiên sẽ sụp đổ.
Cô cũng không thể hiện ra ngoài, nhưng Cố Thần Hi lại nhạy bén nhận thấy được, vì thế sáng thứ ba cô còn đang mơ mơ màng màng ngủ, anh đã ôm cô đi ra ngoài.
"Hửm?" Đã sớm quen được anh ôm, cô chỉ là điều chỉnh tư thế một chút, đến mắt cũng không mở ra.
Anh ở trên trán cô hôn một chút, dịu dàng trấn an: "Bà xã tiếp tục ngủ."
"Ừm." Cô lại thật sự ngủ thiếp đi.
Khi cô tỉnh lại, lại phát hiện mình đang ở một nơi xa lạ —— ở trên một hòn đảo.
Cố Thần Hi đưa cho cô một ly sữa bò, cô uống một ngụm mới hỏi: "Đây là nơi nào?"
"Đảo nhỏ anh mua." Cố Thần Hi tươi cười đầy mặt, "Người nhà và bọn nhỏ trong nhà anh đều đã dàn xếp xong, bà xã không cần lo lắng, em muốn như thế nào đều có thể."
Lời này của anh như là đang nói cô ở trên đảo muốn chơi như thế nào cũng được, nhưng Lâm Lạc Lạc lại mơ hồ hoài nghi, ý tứ trong lời anh nói không chỉ có như thế.
Anh giống như là ám chỉ với cô, cô muốn mang anh đi, cũng có thể.
Hiện giờ anh chính trực tráng niên, đã có thân thể cường kiện, khí chất lại nhiều thêm vài phần mị lực thành thục, thời điểm có mị lực nhất, thì cho dù Lâm Lạc Lạc đã ở chung với anh mười mấy năm, cô vẫn thường xuyên bị anh làm cho kinh diễm.
Cảnh tưởng cử hành hôn lễ mười mấy năm trước lại lần nữa hiện lên trong lòng cô, anh lúc ấy ngẫu hứng nói thêm câu đồng sinh cộng tử, thật ra cô vẫn luôn hoài nghi, anh có phải đã nhận thấy được cái gì hay không?
"Có đôi khi em cảm thấy, anh quá gian trá." Cô cầm hai bên mặt anh, ở khoảng cách gần gũi nhìn kỹ vào mắt anh.
Trên mặt anh tràn đầy ý cười, ánh mắt lại vô cùng nghiêm túc: "Vậy bà xã có bị anh làm cho cảm động không?"
"Có." Cô vươn đuôi ngón tay út ra, cười tủm tỉm nói, "Một chút."
Cố Thần Hi nhìn chằm chằm cô một chút, sau một hồi cười: "Vậy cũng không tồi."
Anh cầm tay cô đặt ở ngực mình: "Nơi này thỏa mãn."
"Dễ dàng thỏa mãn như vậy?" Cô trêu chọc nói.
"A, nơi khác xác thật còn không thỏa mãn." Anh nâng eo ôm cô lên, để cô tự mình cảm thụ, anh còn chỗ nào không thỏa mãn.
"Đồ lưu manh!"
Lâm Lạc Lạc cuối cùng không dẫn anh đi, hai thế giới trước cô đều ở lại hơn ba mươi năm, đối với Cố Thần Hi này, cô cũng không muốn bạc đãi anh.
Ba ngày sau cô nói với anh phải về nhà, anh có chút kinh ngạc, đang lúc nhìn cô vài lần, phát hiện cô ý cười nhẹ nhàng đầy mặt, lúc này anh mới kêu máy bay tư nhân tới đón bọn họ.
Đối với người khác mà nói, cả hai chỉ trộm đi ra ngoài tận hưởng thế giới của hai người mấy ngày, nhưng chỉ có hai người bọn họ hiểu rõ trong lòng, mọi chuyện không hề đơn giản như thế.
Mười mấy năm sau, Lâm Lạc Lạc có thể rõ ràng cảm nhận được, Cố Thần Hi thập phần quý trọng, anh tựa hồ coi mỗi một ngày như ngày còn lại duy nhất, dính vô cùng.
Đối với cô càng là như thế.

————
Cố Thần Hi ở trên hôn lễ đã từng hứa đồng sinh cộng tử, từ đó về sau liền có vô số người vì anh lo lắng, lo lắng rằng nếu bọn họ ly hôn giữa chừng, vậy thì lời thề kia chẳng phải sẽ trở thành chê cười?
Sau đó theo thời gian hai người kết hôn càng ngày càng dài, cộng với cả hai vẫn vô cùng ân ái, người khác không còn lo lắng chuyện cả hai sẽ ly hôn nữa, nhưng bọn họ lại dâng lên một loại lo lắng khác: Nếu giữa chừng thật sự có một người bất hạnh qua đời, chẳng lẽ người còn lại sẽ thật sự muốn sinh tử tương tùy* sao?
*Sinh tử tương tùy (生死相随): sống chết có nhau.
Nhưng sự thật nói cho bọn họ biết, lo lắng của bọn họ đều là dư thừa, bởi vì Cố Thần Hi cùng Lâm Lạc Lạc, thật sự làm được sinh tử tương tùy, đồng sinh cộng tử.
Sau khi bọn họ kết hôn hơn ba mươi năm, người già hai nhà đều đã lần lượt qua đời, hai đứa nhỏ cũng đều thành gia lập nghiệp, có con của từng người, Cố Thần Hi và Lâm Lạc Lạc cùng chết trên cái đảo nhỏ kia của bọn họ.
Lâm Lạc Lạc đã sớm đặt tin nhắn từ trước, ngày hôm sau hai đứa nhỏ liền nhận được, tới thay bọn họ nhặt xác.
Hai người chết rất an tường, tay trong tay nằm ở trên giường, trên người đều mặc quần áo và giày mới, trên mặt mang theo tươi cười.

Hai người tuy đã gần 60 tuổi, nhưng thoạt nhìn vẫn giống ba bốn mươi tuổi, vẫn tràn ngập sức sống tuổi trẻ, Lâm Lạc Lạc vẫn mỹ mạo, Cố Thần Hi vẫn soái khí.
Bọn họ đã sớm lập xong di chúc, Cố Thần Hi tự mình viết xuống, hy vọng sau khi bọn họ chết sẽ cùng nhau hoả táng, cho dù là thi thể, anh cũng muốn cùng Lâm Lạc Lạc ở bên nhau.
Hai người đồng thời ly thế, điều này làm cả thế giới chấn kinh, càng làm cho bọn họ khiếp sợ chính là, hai người không bệnh không đau, không có miệng vết thương, không trúng độc, chết cực kỳ an tường, lại bởi vì nguyên nhân chết không rõ, càng như là phủ thêm một tầng bí ẩn lên bọn họ.
Hai người đạt được nhiều thành tựu nghệ thuật đồng thời ly thế, người toàn bộ thế giới đều tràn ngập bi thương.
Video hôn lễ nhiều năm trước của hai người cũng bị đào ra lại, chàng trai soái khí phi phàm trên video nói: "Đồng sinh cộng tử, anh đều nguyện ý."
Cô gái mặc váy cưới mỹ lệ cũng nói: "Đồng sinh cộng tử, em cũng nguyện ý."
Đã từng xem xong rồi bật cười, hiện giờ một đám lại đều lệ nóng doanh tròng, cũng không biết là bi thương nhiều hơn, hay là cảm động nhiều hơn.
Toàn bộ thế giới vì bọn họ làm chứng, lời hứa bọn họ ưng thuận, bọn họ đều làm được.
Từ đây về sau, chỉ cần nhắc tới vợ chồng ân ái, thì hai người nhất định sẽ có tên trên bảng, thẳng đến rất nhiều năm sau, thẳng đến khi thế giới đã tiến vào một thời đại khác, đôi vợ chồng Lâm Lạc Lạc và Cố Thần Hi này, vẫn là một cặp đôi trên sách giáo khoa, khiến cho vô số hậu nhân tưởng tượng.
Hai người ảnh hưởng cả một thời đại, tình cảm của bọn họ thật sự quá kinh điển, đồng thời chỉ cần là người cùng thế hệ viết truyện ký linh tinh, dù nhiều dù ít thì cũng sẽ nhắc tới cả hai, điều này dẫn tới hai người càng thêm có tính truyền kỳ.
Đời sau có rất nhiều tác giả lấy bọn họ làm nguyên mẫu, sáng tác ra không ít tiểu thuyết, phim truyền hình và điện ảnh, đa số đều là ngọt sủng, mặc kệ cốt truyện như thế nào, đường tất nhiên là phải có đủ.
Nhưng nếu là người đã từng chứng kiến Lâm Lạc Lạc và Cố Thần Hi ở chung nhìn thấy những tác phẩm này, bọn họ tất nhiên sẽ cười nói cho người đời sau: "Đường của mấy người so với bọn họ chân thật, kém xa."
Giống Cố Thần Hi và Lâm Lạc Lạc, con của bọn họ Lâm Tu Diệc và Cố Nhạc Ca, gia đình của cả hai cũng rất hạnh phúc, hai người khi được mời phỏng vấn, đều bị dò hỏi đến một vấn đề như thế này.
"Nếu tình cảm vợ chồng của hai người là 100 điểm, vậy tình cảm giữa ba mẹ cả hai thì sao? Hai người chấm bao nhiêu điểm?"
Mọi người đều cho rằng bọn họ sẽ nói 101 điểm, nhưng cả hai lại đều cười trả lời: "10.000 điểm."
"Tình cảm vợ chồng của chúng tôi, ở trước mặt ba mẹ, không kịp 1%."
"Họ rất yêu chúng tôi, họ cũng yêu ông bà hai bên nội ngoại, nhưng bọn họ đối với nhau, là ai cũng không chen vào được, bao gồm cả chúng tôi.".