Chương 1096

Nghe được bên kia truyền đến một hồi âm thanh từ đầu dây bên kia, sắc mặt Mã và Lilian sắc mặt trong nháy mắt liền tái xanh Người phụ nữ đáng chết này, có phải là đang trêu đùa với chúng tôi không?

Anh Mã tức giận cúp điện thoại, Lilian càng lại càng tức đến nổi giận sôi lên, kém chút nữa liền đập luôn cả cái ly đế cao trong tay: “Cũng chỉ là một nhân viên phục vụ thấp hèn mà thôi! Chảnh cái gì chứt”

Ngài Mã sờ lên căm, ông ta không khỏi nhíu mày: “Chỉ một cô gái nhỏ bé đúng thật không tính là cái gì, nhưng khó là ở cô Tô Kim Thư kia, hình như có chút không dễ đối phó, nghe nói đến cả tên tuổi của Thẩm Tư Huy cô ta cũng không sợ, chẳng lẽ là sau lưng cô ta có kẻ nào đó chống lưng?”

Lilian cau mày đi tới, cô ta trực tiếp ngồi trên đùi anh Mã kia: “Darling, anh cũng biết là hôm nay em ở bên đó đã chịu đựng không biết bao nhiêu là uất ức, em mặc kệ, hôm nay anh nhất định phải đòi lại công bãng cho em”

Lilian một bên nũng nịu, một bên giấy dụa thân thể của mình.

Anh Mã bây giờ còn đang ôm người đẹp trong ngực, đôi mắt đều như sắp phun lửa đến nơi: “Yên tâm đi, bây giờ anh sẽ đi điều tra bối cảnh của Tô Kim Thư, về phần em, ngoan ngoãn hầu hạ cho tốt thì cái gì anh cũng giúp cho em!”

Nói xong lời này, ngài Mã bế Lilian lên, trực tiếp đi đến chỗ ghế sô pha đẳng sau văn phòng.

Chỉ chốc lát sau, những âm thanh không hợp với trẻ em liền truyền ra.

Vị anh Mã này chính là người lên kế hoạch quảng bá mở rộng cho câu lạc bộ tư nhân Hoàng Quan, cũng có thể coi như là cánh tay phải của Thẩm Tư Huy.

Hồi trước Thẩm Tư Huy cũng không biết ăn phải thuốc gì, đột nhiên tuyên bố muốn trở lại ngành giải trí, hơn nữa còn giao cho anh ta một nhiệm vụ, chính là từ trong những cô gái mà lúc trước anh ta quen biết, tùy tiện chọn ra một người có tư chất nhất để nâng đỡ cô ta.

Mặc dù không biết mục đích làm như vậy của Thẩm Tư Huy là gì, nhưng là anh Mã cảm thấy trong chuyện này anh ta có thể kiếm được không ít lợi ích.

Phải biết cô Lilian bây giờ đang nãm trong ngực anh ta đây cũng đã là con mồi thứ ba của anh ta.

Mà cùng lúc đó, tại văn phòng làm việc, Nguyễn Bảo Lan đang chuẩn bị cầm giấy cùng bút ghi lại số điện thoại của Lilian, ngay lúc này, đột nhiên nghe được bên kia điện thoại vang lên một hồi âm thanh.

Cô sửng sốt một chút, ngẩng đầu liền cảm thấy trước mắt tối sầm lại.

Tô Kim Thư vừa bắt được động tác cúp điện thoại, đôi tay vẫn để trước ngực từ trên vị thế cao nhìn xuống cô ấy, tràn đầy vẻ không VUÏ: “Gọi điện thoại cho ai?”

Nguyễn Bảo Lan sửng sốt một chút, cô ấy cười nhạt nhẽo: “Thì là… thì là một người bạn bình thường mà thôi”

Tô Kim Thư nhíu mày thật chặt, cực kì không đồng ý nhìn cô ấy, không nhịn được thở dài một hơi: “Rõ là bạn bình thường thái độ đối với em sao lại có thể tệ như vậy? Cách một cái ống nghe chị cũng có thể nghe thấy anh ta ở đối diện chửi rửa em như thế nào đó!”

Nói dối bị người khác vạch trần, biểu cảm trên gương mặt Nguyễn Bảo Lan có chút ngượng ngùng: “Kim Thư, em không có ý gì khác, em chỉ không muốn ảnh hưởng hoạt động làm việc của phòng làm việc mà thôi. Thật ra thì sự việc này là em chưa xử lý tốt, nếu như thái độ của em vào buổi sáng có thể tốt hơn một chút, biết đâu sự việc cũng sẽ không biến thành bộ dạng này”

“Ôi trời ơi, Bảo Lan, bà tổ nhỏ của tôi ơi!”

Vẻ mặt Tô Kim Thư bất đắc dĩ đỡ trán ngồi bên cạnh Nguyễn Bảo Lan “Không sai, mục đích mà phòng làm việc chúng †a mở ra chính là để kiếm tiền, nhưng nếu như bởi vì kiếm tiền mà thấp hèn, đây.

tuyệt đối không phải là ý định ban đầu của chúng ta. Nguyên tắc của chúng ta là người khác đối xử với chúng ta như thế nào, chúng ta sẽ đáp lại họ như thế ấy, nếu như vì một đơn hàng yếu cầu em phải ăn nói khép nép dập đầu xin lỗi người khác, số tiền này chúng ta kiếm được còn có ý nghĩa gì?”