- Cô ấy... Tuấn Duật... Anh đừng giận nếu cô ấy có nói gì... Là em sai... - Kim Lân bối rối nhìn Tuấn Duật

Anh chỉ im lặng nhìn xuống dưới thấy một cô gái giơ ngón giữa lên trên, cười nhạt một tiếng rồi dựa lưng vào ghế

- Cô gái zày thật thú dzật =)))))))))) (xin lỗi mị đùa tí)

- Thật chẳng giống cô ta tí nào. - (đây mới là thật) Tuấn Duật chăm chú

- A! - Kim Lân vấp ngã

- Kim Lân, cẩn thận một chút. - Tuấn Duật đỡ Kim Lân dậy, xoa đầu

- Em cứ vậy anh sẽ lo lắng đấy. - Hắn thở dài, tâm can của hắn là con trai. Cảm xúc cũng quá kì lạ đi.

Ngữ Kỳ tung tăng trên đường vô cùng thoải mái, phải nói là nhiệm vụ lần này cũng quá dễ đi. Chỉ cần bảo hộ được đứa bé sinh ra thành công và ly hôn liền có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi

Càng nghĩ đến càng cười tươi hơn vừa đi vừa ngắm nhìn mấy shop đồ, nhìn qua qua một chút liền vào shop đầm rộng tiện cho việc đi lại. Tuy đứa trẻ này không phải con của cô nhưng cô lại mang trọng trách sinh đứa nhỏ này ra, bản năng làm mẹ trỗi dậy

Cô vừa bước vào thì chiếc xe đằng sau cũng đỗ đó xa xa nhìn cô đôi mắt nheo lại, bấm một dãy số gọi

- Tôi muốn điều tra thân thế một người.

Hệ thống nhíu mày đưa đầu xuyên qua kính oto nhìn khuôn mặt người này

[ Thật là một linh hồn mạnh mẽ đấy]

[ Á? Ngươi nói gì à? ] Ngữ Kỳ đang chọn đầm ngớ người, Hệ thống khinh bỉ im lặng không thèm đáp

Cô cũng không hơi đâu mà đi chú ý cái gã hệ thống ngu ngốc này, hí hửng vào thử đầm nhìn có vẻ khá chững chạc, ít nhất sẽ không tổn hại đứa nhỏ trong bụng chưa hình thành này

Ngữ Kỳ mua hết từ đầm bầu rồi dụng cụ cho trẻ sơ sinh. Quay qua quay lại một lúc điện thoại rung lên, cô nhìn dãy số liền bắt máy

- Hạ, anh tìm được luật sư rồi phải không?

Bên kia trả lời gì đó làm cô cười toe toét không thôi, vừa đi ra khỏi cửa hàng vừa nói chuyện rất vui vẻ.

Sau khi cúp máy cô thở phào một cái, vừa đi vừa nhìn một chút vào tấm kính phản chiếu lên một cô gái phải nói xinh đẹp có đủ.

- Cái tên nam chính có phải mắt mù không? Nguyên chủ xinh như vậy mà, còn có... - Ngữ Kỳ đưa ánh mắt xuống hai tay tự sờ vào rồi trợn mắt

- Cúp D? Ây da cảm giác có hai trái bưởi trên người thật diễm phúc a~ cuối cùng cũng có đãi ngộ một chút - Cô tự tay bóp bóp nhẹ

- Kiểm tra được lý... Phì... Ha ha - Nam nhân ngồi trong chiếc BMW đang nói chuyện bỗng phì cười

- Thật đúng là một nữ nhân không có tiết tháo, ở giữa đường liền tự làm trò.

Hệ thống bỗng nhận thông báo bất đắc dĩ cũng nhìn Ngữ Kỳ đang bóp bóp, nếu lúc này hệ thống vĩ đại hắn có thể chạm vào kí chủ liền bóp cổ kí chủ.

[Ký chủ... Tiết tháo...] Hệ thống thấy cô vẫn chưa buông tha cơ thể của nguyên chủ đáng thương liền phải lên tiếng

Ngữ Kỳ lúc này mới ngớ người buông tha cười hì hì ngó ngó xung quanh thấy không ai chú ý đến mình liền tạo ra dáng tao nhã đi tiếp

[...] ký chủ không biết có người nhìn thấy mọi hành động của bản thân, đúng là ngu ngốc.

Còn vị nào đó đang gục đầu xuống cười đến mức run rẩy người.

Lúc này Ngữ Kỳ dựa vào trí nhớ của nguyên chủ hít thở một chút rồi bước về nhà riêng của bản thân, chứ không về nhà của nam chính

Đừng đùa, cô chưa muốn chết đâu. Cũng đã gọi luật sư rồi đâu cần thiết ở cùng mới được, chỉ là một năm thôi. Tự nhủ bản thân thế rồi bước vào nhà dựng lại khi thấy cửa không khoá

Đùa? Có trộm? Ngữ Kỳ vội bước vào trong nhà bỗng thấy một người phụ nữ trung niên khí chất cao quý ngồi nhâm nhi tách trà

- Tôi biết cô sẽ về đây, thật không có tiền đồ mà. - Khuôn mặt cao lãnh của người phụ nữ đó khiến cô có chút cảm giác khó chịu

Cô không nói lời nào, bà Tuấn nhâm nhi xong cốc trà ánh mắt sắc lạnh nhìn cô

- Tôi biết sau kế hoạch đó của tôi dù có con cô vẫn sẽ về đây, không dám về nhà chung vs Duật. Tôi đã chỉ cho cô cách có thể thành Tuấn phu nhân cũng trong người cô có cháu nội của tôi, đừng có tuỳ tiện đi kiếm gã thực tập sinh kia làm hỏng kế hoạch. Từ giờ chỉ cần nghe theo tôi làm mà thôi

Lúc này bỗng dưng môt luồng kí ức xâm nhập vào đầu cô. Người đàn bà này là mama đại nhân của Tuấn Duật, người đàn bà này chính là người lập ra kế hoạch ngủ với Tuấn Duật còn làm bao nhiêu kế hoạch xúi nguyên chủ làm theo, cuối cùng kết quả nguyên chủ nhận là một cái kết mất con, bà ta liền trở mặt với cô cũng đồng thời đạp vào mặt mẹ của nguyên chủ khi mẹ của nguyên chủ tới cầu xin tha cho nguyên chủ khi Tuấn Duật tính kiện nguyên chủ, đơn giản kiện vì làm Kim Lân hôn mê. Nguyên chủ chút nữa liền vào tù vì tội gây thương tích người

- Chết tiệt, ký ức cập nhập thật quá lủng củng. - Ngữ Kỳ nhíu mày lầm bầm cố chịu cơn đau

[ Vì tinh thần ký chủ quá yếu, nếu để người nhận hết thì bản thân người cũng tan biến hết tinh thần đấy] Hệ thống ngoáy ngoáy mũi

- Cô có nghe thấy tôi nói không? Làm dâu nhà này cũng phải hiểu chút quy tắc. Vừa chuẩn bị kết hôn trực tiếp không nghe bà già này nói gì sao? - Bà Tuấn hừ lạnh một tiếng

- Câm mồm! - Ngữ Kỳ nhíu mày, đầu đau lẫn hình ảnh mẹ nguyên chủ quỳ bị đạp đến rướm máu bởi giày cao gót vẫn không từ bỏ khiến cô tức giận, cô nhớ tới người mẹ của cô...

- Cô có biết cô nói cái gì không? - Bà Tuấn tức giận đập mạnh xuống bàn

- Tôi nói bà cút ra khỏi nhà tôi! - Ngữ Kỳ ánh mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào bà Tuấn khiến bà Tuấn hơi rụt người lại

Bà ta thấy bản thân luống cuống liền lấy lại vẻ cao quý hừ lạnh một tiếng đứng dậy đi ra ngoài, không quên mỉa mai cô

- Loại vong ơn bội nghĩa, tôi còn tưởng cô ngoan ngoãn thế nào.

- Đừng để tôi bẻ cổ bà mới biết tôi như nào. - Cô gằn lên từng chữ, bà ta vội bước nhanh ra khỏi nhà cô luôn

Ngữ Kỳ đóng rầm cửa lại thở gấp, cô cảm thấy có gì đó không ổn. Hình ảnh lẫn lộn xuất hiện không có vị trí khiến cô đau đớn rồi gục ngã bất tỉnh xuống sàn

[ Hệ thống kêu gọi chủ nhân. Ký chủ của số 09...

Hệ thống kêu gọi chủ nhân. Ký chủ của số 09...

Hệ thống kêu gọi chủ nhân. Ký chủ của số 09...]

Chỉ còn tiếng hệ thống kêu lên gấp gáp, lúc này cô thực sự bất tỉnh...