Ngữ Kỳ nghe thấy tiếng nói cô muốn ngồi bật dậy nhưng cơ thể không tài nào cử động được cứ như có ai đó ép cô phải nằm yên vậy. Nhưng cô lại không cảm nhận được bất cứ ai..


Ngữ Kỳ nhíu mày, sức mạnh của hệ thống Báo Thù cho nhiều như vậy sao? Cô cố ép bản thân bình tĩnh dù lúc này lòng loạn cào cào, cô có cảm giác mãnh liệt rằng trên tay Kim Lân đang bế "nhiệm vụ" của cô. Dù cô không thể quay lại nhưng cô cảm nhận được


Mẹ nó, nam chính? Nam phụ? Không phải xuất hiện lúc nguy cấp nhất sao? Giờ ở đâu rồi???!!! Ngữ Kỳ mắng ầm trong lòng


09 lúc này đang ăn khoai tây uống coca bỗng nhận được tín hiệu liền hiện tình hình của Ngữ Kỳ lên thấy cô bị Báo Thù khống chế, chuyển cảnh thấy Tuấn Duật và Hoắc Hạ bị cản. Thở dài một tiếng, gì cũng tới tay bổn toạ. Hai linh mảnh trong đại mảnh dư sức ăn lại Báo Thù. Chẳng qua trí nhớ không khôi phục hết sức mạnh cũng không toả hết uy áp của một linh mảnh, hệ thống chậc lưỡi đánh giá quên ký chủ của mình lúc này đang gặp rắc rối.


"Cô muốn gì Lý Hoà Nhi?" Ngữ Kỳ không muốn dài dòng, bình thường trong mấy tiểu thuyết người ta sẽ dùng ngôn ngữ công kích để chiếm ưu thế, nhưng cô có hệ thống ngu ngốc này không dám hy vọng. Nhỡ cô đang công kích thì Kim Lân thả tay ra cô liền hỏng nhiệm vụ rồi.


Kim Lân im lặng một hồi nhìn 2 đứa trẻ đang ngủ ngon giấc cười cười tay véo mạnh vào đùi 2 đứa trẻ, cơn đau ập đến tiếng khóc của hai đứa bé oà lên, Ngữ Kỳ nghe thấy tiếng khóc đau của hai đứa trẻ trong lòng bỗng dưng dâng lên cỗ tức giận.


[Ký chủ 8206, nữ phụ thả ra uy áp. Tôi cần sự hận thù của cô ta và linh hồn của nam chính, nam phụ. Chứ không cần cô ta công kích thế này, dù uy áp yếu nhưng vẫn không tốt cho bổn hệ thống. Điều chỉnh hành xử tí đi, tôi tốn rất nhiều năng lượng không phải để cô làm trò. Thế giới đầu này tôi có thể bỏ qua cho cô làm càn một chút, nhưng đừng để tôi phải phạt cô.] Báo Thù lạnh nhạt nói vang trong đầu của Kim Lân


Kim Lân lúc này đang muốn véo cho 2 đứa khóc tợn hơn nhưng nghe lời uy hiếp của hệ thống, đành dừng tay trong tiếc nuối.


"Sao? Đau lòng sao Ngữ Kỳ? Cô cũng biết đau lòng a~?" Kim Lân mỉm cười, để 2 đứa bé lơ lửng trên không trung đứng dậy xoay mạnh người Ngữ Kỳ lại.


Ngữ Kỳ được xoay người, cô vội nhìn chằm chằm vào 2 đứa bé dù miệng đang không phát ra tiếng nào nhưng mặt đều đỏ au lên chân tay giãy giụa, chắc chắn đang bị ép im miệng.


"A~? Nhìn 2 đứa bé sao? Trông cũng thật xấu xí nha Ngữ Kỳ~ Ta thấy cô rất quan tâm 2 đứa bé này nhỉ? Nếu nó chết thì sao ta?" Kim Lân cười nhạt, cô ta nắm được thóp của cô rồi. Đối với Hoắc Hạ hay Tuấn Duật, Ngữ Kỳ không nhạt không mặn. Không thể lấy giá trị hận thù trên hai người này, nhưng Ngữ Kỳ lại có nét mặt lo lắng tới vậy cho 2 đứa trẻ.


"Cô điên rồi sao Lý Hoà Nhi? 2 đứa trẻ không có tội, cô tính làm gì?" Ngữ Kỳ níu chặt mày, cô cố gắng kìm nén sự tức giận nhưng trong giọng vẫn run lên vì phẫn nộ


Trên tay Kim Lân hiện lên con dao, lướt qua trên làn da một đứa bé, bỗng hơi đâm nhẹ vào da tay của bé, làm cho đứa bé vốn bị bịt miệng đang dần nín khóc vô tình cự quậy chạm mạnh vào dao làm máu chảy xuống.


"A~ chảy máu rồi... A... Cô làm gì vậy..?" Kim Lân đang cười khoái trá bỗng Ngữ Kỳ bật dậy bóp mạnh cổ của cô ta.


"Lý Hoà Nhi...!" Ánh mắt Ngữ Kỳ lúc này đỏ ngầu lên, môi xinh khẽ rít lên từng chữ tên cô ta. 


Kim Lân lúc này hoảng thật sự, cô ta chắc chắn uy áp của Báo Thù mạnh đến mức cả người Ngữ Kỳ không cử động được, tại sao cô vẫn cử động được mà động tác không kịp nhìn như vậy?


Kim Lân muốn đẩy cô ra nhưng bỗng đẩy có cảm giác đẩy tảng đá to, không cách nào xê dịch, cổ lại càng đau hơn hơi thở cũng dần rút. Lúc này cô ta đã hoảng đến không suy nghĩ được rồi.


[Báo thù, báo thù! Cứu ta! Báo thù!!!] Trong đầu cô ta lúc này hoảng loạn thực sự, cô ta cảm thấy ngạt thở cùng đau đớn, có cảm giác tử thần bắt đầu vây quanh bỗng Ngữ Kỳ bị đánh bật ra.


[Tôi đã cảnh cáo cô! Thứ ngu xuẩn! Nữ phụ này có hệ thống! Loại cực kì cao cấp! Vừa nãy cô ta được truyền sức mạnh vào cơ thể cản cả tôi cứu cô!] Báo Thù có cảm giác hối hận một chút khi tìm ra ký chủ này, đã vậy còn gặp loại hệ thống kia... Nó nhớ loại hệ thống kia chỉ có 3 hệ thống... 2 cái đều đang làm nhiệm vụ ở thế giới khác nhau. Trừ khi... Là hệ thống kia...! Báo Thù trầm sắc mặt xuống.


[Không... Không thể nào...] Kim Lân cảm thấy ngạc nhiên cùng ghen tỵ. Cô ta cái gì cũng có... Còn cô phải cướp lấy mới có... Cuộc đời thật bất công...


Báo Thù đang hơi mệt bỗng dưng được truyền một lượng sức mạnh lớn, nhếch môi cười. Ngu xuẩn chút cũng được nhưng lượng hận thù thật lớn nha...


Lúc này Kim Lân vẫn đang trong trạng thái hoá đá thì Ngữ Kỳ bị đẩy đập người vào thành giường liền có thể đứng lên, cô không hiểu tại sao trong cơ thể có nguồn sức mạnh dồi dào. Hơi nhíu mày suy nghĩ nhưng sau đó lại xông lên về phía Kim Lân.


Báo Thù đang cười bỗng thấy cô xông lên nhíu mày chuẩn bị dịch chuyển 2 đứa bé cùng ký chủ, Ngữ Kỳ cảm thấy Kim Lân sắp biến mất cố hết sức túm tay Kim Lân!


09 lúc này vây quanh Ngữ Kỳ, lẩm bẩm gì đó ánh sáng kì lạ liên tục truyền vào cô, liếc mắt nhìn hai nam nhân vẫn đang phá kết giới để xông vào liền dùng tay chỉ điểm vào hai nam nhân đó cùng một lúc dịch chuyển tất cả tới chỗ Báo Thù đi...


Rầm!


Bịch!!


.


.


.


.


.


.


Ta không có ngủ đông mờ :3 tại nghỉ vài hôm lấy sức nha mấy nàng yêu, 20 cmt sẽ có chương mới vào mai nhoé. Mỗi nick chỉ tính 1 cmt thôi. :3