Con mãng xà khổng lồ nhô lên từ mặt đất làm bụi khắp bầu trời, tạo ra một mảng tối trên cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn trên tầng hai.

Mọi người có mặt tại hiện trường đều sốc khi tận mắt nhìn thấy con mãng xà khổng lồ.

Ban đầu, nhiều người còn tưởng đó là một hiệu ứng đặc biệt, không thể là sự thật được.

"Làm sao có thể có con rắn lớn như vậy được?"

"Nó phải dài ít nhất vài trăm mét!"

"Nghe nói nhà họ Liễu ở Phụng Thiên đã thờ xà thần qua nhiều thế hệ!" "Không thể nào! Chắc chắn là hiệu ứng đặc biệt hoặc là ảo giác!"

Tất cả mọi người đều cảm thấy khó tin, ánh mắt đều bị con mãng xà khổng lồ hấp dẫn, thậm chí quên mất cả sự nguy hiểm ban nấy.

“To quá..."

Lúc này, Diệp Lâm ngẩng đầu nhìn con mãng xà khổng lồ với vẻ mặt không thể tin được, anh không ngờ trên đời lại có thể có một con mãng xà khổng lồ như vậy.


Với hình dáng này thì ít nhất cũng phải trăm tuổi, nếu có cơ duyên, sau này thậm chí có thể biến thành rồng. Đương nhiên, việc biến thành rồng chẳng qua là truyền thuyết mà thôi.

"Khà khà khà..."

Bà Xà nở một nụ cười nham hiểm.

"Thế nào? Cậu cảm thấy thế rắn thần được nhà họ Liễu chúng tôi tôn thờ trong nhiều thế hệ thế nào?"

“Con rắn thần này đã hàng trăm tuổi rồi, lớn hơn cả tuổi của tôi đấy.”

"Tên nhóc, bây giờ cậu đã biết sợ chưa? Đáng tiếc, bây giờ sợ hãi cũng đã muộn rồi!"

Thấy Diệp Lâm rồi lại ngẩng đầu nhìn con mãng xà khổng lồ, bà Xà thầm nghĩ chắc anh cũng giống như mọi người, trong lòng đang nổi lên sóng to gió lớn, sợ đến

mức không tự chủ được.

Nhưng bà ta không hề biết, Diệp Lâm nhìn con mãng xà khổng lồ vì đang có ý định khuất phục nó.


Con thú khổng lồ hàng trăm năm tuổi này rất hiếm, thậm chí còn có giá trị hơn cả linh chỉ ngàn năm trong tay anh.

Dù không thể bay lên trời nhưng khả năng lẩn trốn dưới mặt đất của nó rất ấn tượng.

Nếu muốn khuất phục theo cách bình thường, e rằng sẽ tốn rất nhiều công sức. Nhưng tình cờ là Diệp Lâm cũng biết xà ngữ, có thể thử giao tiếp với nó xem sao.

"Tên nhóc kia, có thể thật chôn thây trong miệng rắn tiên là vinh hạnh của cậu đấy"

Bà Xà ngồi trên mặt đất, giơ quyền trượng lên, dùng xà ngữ ra lệnh cho con mãng xà khổng lồ. p

“Rắn tiên, nuốt chửng tên nhóc đó đi

Lời còn chưa dứt, con mãng xà khổng lồ đã lập tức há cái miệng đầy máu, phát ra một tiếng rống chói tai.

Chỉ cần luồng khí đục thoát ra từ miệng nó đã khiến đất trời đảo lộn rồi.

Đôi mắt của con mãng xà giống như hai chiếc đèn lồng khổng lồ, treo cao trên không trung.

Nó nhìn chăm chăm vào thân hình nhỏ bé của Diệp Lâm, trong mắt tràn đầy khinh thường.

Như thể muốn nói: “Còn chưa bố dính răng!” "Gào!"