Diệp Lâm trở về biệt thự. Trùng hợp gặp Bạch Vi Vi cũng kết thúc công việc ở công ty, vừa trở về nhà. "Anh Diệp, ngày mai tôi dự định chính thức mở cửa kinh doanh."

"Chúng tôi cũng định tổ chức một buổi lễ khai trương nhỏ, mời một số đối tác cũ tới tham dự." Bạch Vị Vi nói.

Hôm nay, tập đoàn Bạch Thị và công ty của năm gia tộc lớn khác đã hợp lực để khuấy động thị trường chứng khoán, ráo riết mua lại cổ phần của nhà họ Diệp. Điều

này đã gây ra rất nhiều sự chú ý và chấn động cả trên mạng và bên ngoài.

Điều này cũng có nghĩa là tập đoàn Bạch Thị đã chính thức ra khơi, nhà vua đã trở lại rồi!

“Được.” Diệp Lâm nói: “Ngày mai tôi sẽ tới hỗ trợ.”

“Nhưng mà...” Bạch Vi Vi lo lắng nói: “Điều chúng tôi lo lắng bây giờ duy nhất chính là nhà họ Chu.”

"Chiều nay, Chu Chính Hào, ông chủ nhà họ Chu còn gọi điện uy hiếp. Ông ta nói sẽ tiếp tục nhắm vào chúng tôi, còn mời cả bậc thầy phong thủy nổi tiếng ở Yến Kinh,

Tê đại sư, Tê Phong Bình!"

Nghe vậy, Diệp Lâm lập tức an ủi: "Cô đừng lo, chỉ cần có tôi ở đây sẽ không có chuyện gì đâu, chỉ là một nhà họ Chu nhỏ bé mà thôi."


Sau khi giải quyết xong món nợ cũ của nhà họ Diệp, quay lại xử lý nhà họ Chu cũng không muộn.

“Ừ” Bạch Vi Vi cũng tin tưởng Diệp Lâm nên mới dám để công ty chính thức hoạt động sớm như vậy: "Mà này, khi nào thì trận pháp nhốt rồng mà anh nói mới được giải quyết hoàn toàn? Ngày mai chúng tôi mở cửa thì sẽ không có ảnh hưởng gì chứ?"

Sau khi nhìn thấy sức mạnh của phong thủy, Bạch Vi Vi vẫn luôn lo lắng.

"Tôi đã nói rồi, trong vòng ba ngày, trận pháp sẽ được giải quyết." Diệp Lâm kiên định nói: “Nếu mọi chuyện thuận lợi, có lẽ ngày mai trận pháp sẽ được phá giải."

"Phá giải như thế nào?" Bạch Vĩ Vi tò mò hỏi. "Thiên cơ bất khả lộ!" Diệp Lâm mỉm cười thần bí.

Không phải Diệp Lâm muốn ra vẻ ta đây, mà có rất nhiều chuyện không thể tính toán chính xác, nói trước lại bước không qua.

Vì vậy, tốt nhất là cứ yên lặng chờ xem mọi thứ chuyển biến như thế nào.

“À đúng rồi, còn một chuyện nữa” Bạch Vi Vi đột nhiên nhớ tới điều gì đó: “Tôi vừa nghe nói cổ phiếu của nhà họ Diệp đã bị đình chỉ rồi!”

“Ừ” Diệp Lâm gật đầu: “Đúng như tôi dự đoán, bọn họ sẽ xin đình chỉ.”

Nhưng dù vậy, hôm nay Diệp Lâm bắt tay với năm đại gia tộc, nhanh chóng mua lại cổ phần của nhà họ Diệp, hiện đã chiếm hơn 30% cổ phần.

Giờ cứ chờ xem phản ứng tiếp theo của nhà họ Diệp thôi.

Một đêm yên tĩnh qua đi.

Rất nhanh đã đến ngày hôm sau. Diệp Lâm cùng Bạch Vi Vi đi tới tập đoàn Bạch Thị, chuẩn bị lễ khai trương. Từ xa, họ có thể thấy một đám đông đang tụ tập gần tòa nhà.

"Hả? Tại sao ở đây lại có nhiều người như vậy?" Bạch Vi Vi sửng sốt, cô đâu có mời nhiều người như vậy.

Giao thông xung quanh thậm chí còn bị hạn chế và ảnh hưởng. Bạch Vi Vi tìm một chỗ đỗ xe rồi đi bộ đến tòa nhà công ty.

Đột nhiên, cô phát hiện tòa nhà của nhà họ Chu bên cạnh bỗng đen xì cả một mảng từ trên xuống dưới như được sơn một lớp sơn đen vậy.

Trong không khí tỏa ra một mùi khét khó chịu. Người qua đường tò mò vây quanh, xì xào bàn tán.


"Nghe nói đêm qua và rạng sáng hôm nay, nhà nhà họ Chu đột nhiên bốc cháy suốt cả một đêm!"

"Đang yên ổn, sao nó đột nhiên lại cháy nhỉ?"

"Suyt! Tôi nghe nói đêm qua cậu cả nhà họ Chu, Chu Tử Ngang tự đã đốt lửa trong tòa nhà, ngay cả cậu ta cũng bị thiêu rụi."

"Đúng vậy, sáng nay tôi nhìn thấy có người bị khiêng ra khỏi đó, khắp nơi đều đang kháo tai nhau là cậu cả nhà họ Chu!"

Nghe vậy, Bạch Vi Vi nhất thời sửng sốt.

Nhìn tòa nhà bị cháy rụi và những lời bàn tán của mọi người xung quanh. Bạch Vĩ Vi cảm thấy trong lòng lạnh lẽo và sợ hãi.

Chẳng lẽ tất cả chuyện này liên quan đến trận chiến ngày hôm qua?

Đang yên đang lành, sao Chu Tử Ngang lại vô cớ phóng hỏa? Thậm chí còn đốt cháy tòa nhà của chính mình?

“Nhìn kìa.” Lúc này, Diệp Lâm ở bên cạnh chỉ vào tòa nhà trước mặt, cười nói: “Tòa nhà kia đã bị đốt cháy một lỗ lớn, trận pháp nhốt rồng đã bị phá vỡ rồi!”

"Tôi đã nói rồi, trong vòng ba ngày, trận pháp này sẽ tự nhiên được giải quyết, nhưng không ngờ lại đến nhanh như vậy!"

Nghe vậy, Bạch Vi Vi lại sửng sốt, thấp giọng hỏi: "Những chuyện này đều là do anh làm sao?"

“Haiz, không thể nói như vậy được.” Diệp Lâm vội vàng che đậy: “Đi đêm lắm có ngày gặp ma thôi!”


"Hôm qua, anh ta đã trúng chiêu Ngũ Quỷ Hung Sát, mệnh phạm hỏa hình. Tôi đã đoán anh ta sẽ gặp nạn này nên tôi không cần phải ra tay. Thế trận bẫy rồng là do chính tay bọn họ tạo ra, cũng do chính tay họ tự mình giải quyết."

Nghe Diệp Lâm giải thích xong, Bạch Vi Vi vẫn có hơi sợ hãi, cảm thấy những chuyện này thật khủng khiếp.

"Cô không cần thương hại anh ta." Diệp Lâm nói: "Nghĩ mà xem, nhà họ Chu lợi dụng trận pháp này khiến nhà họ Bạch suy tàn, đây có thể coi là quả báo mà nhà bọn họ đáng phải nhận!"

Nghe vậy, Bạch Vị Vị lại nghĩ đến anh trai vẫn đang ở trong tù và những đau khổ mà cô đã phải chịu đựng trong nhiều năm qua, trong lòng cũng thấy thoải mái hơn.

"Họ Bạch kia!"

Hai người vừa đến trước cửa nhà họ Bạch thì một người đàn ông trung niên đầy đột nhiên hùng hổ bước ra từ phía đối diện, theo sau là một nhóm vệ sĩ.

"Tổng giám đốc Chu?" Bạch Vi Vi chợt sửng sốt. Người này không ai khác chính là cha của Chu Tử Ngang, Chu Chính Hào.

Giờ đây, mất đi đứa con trai yêu quý, Chu Chính Hào cho rằng tất cả những chuyện này đều do họ Bạch.

"Các người đã giết con trai tôi!"

"Nhà họ Chu chúng tôi và nhà họ Bạch các người sẽ không đội trời chung!"