Ông ta chính là phủ doãn phủ Thuận Thiên, quan chức tam phẩm cơ đấy!

Ngay cả gia tộc mạnh như nhà họ Chu, thì cũng không dám đấu với quan.

“Được rồi!"

Chu Chính Hào tạm thời nén giận, hung hăng nói: “Hôm nay tôi nể mặt Hoa nha nội, tạm thời tha cho bọn họ. Có điều, tôi mong Hoa nha nội có thể điều tra rõ mọi chuyện, trả lại công lý cho nhà họ Chu tôi.”

“Nếu các cậu không thể trả lại công lý cho tôi thì...”

Nói đến đây, ngay trước mặt Hoa Quốc Đống, Chu Chính Hào chỉ có thể nuốt lời hâm dọa xuống, chỉ là vẻ tàn nhẫn trong mắt khó có thể che giấu.

Hoa Quốc Đống không hề quan tâm, trả lời qua loa: “Cứ giao chuyện này cho chúng tôi. Các ông đi về đi!”

Chu Chính Hào ôm quyền, rồi trừng đám người Diệp Lâm, sau đó xụ mặt bỏ đi.


“Chu tổng, chuyện này là sao vậy?” Tê Phong Bình cảm thấy hơi lạ: “Vì sao tôi cứ cảm thấy Hoa nha nội đang che chở đám người kia vậy? Hay là nhà họ Chu các ông đắc tội nhà họ Hoa?”

“Sao có thể chứ?” Nhà họ Chu có thể đứng vững ở Yến Kinh và có được sự nghiệp to lớn, tất nhiên là đã chuẩn bị ổn thỏa từ trên xuống dưới.

Tuy rằng bọn họ không thân gì với cha của Hoa Quốc Đống, nhưng mà đôi lúc gặp nhau, cũng có thể khách sáo chào hỏi.

Ngày lễ ngày tết, bọn họ đều có đi thăm hỏi tặng quà cáp.

Chu Chính Hào cho rằng phủ Thuận Thiên không có lý do để làm khó mình.

Trừ khi nhà họ Bạch cũng leo lên phủ Thuận Thiên. “Không ổn rồi...”

Chu Chính Hào đứng ở xa xa, thấy đám người Diệp Lâm đang trò chuyện vui vẻ với Hoa Quốc Đống thì càng thêm khẳng định suy đoán trong lòng mình.

Ngoài sáng không được, thì làm trong tối vậy!

. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Cho dù phủ Thuận Thiên có thể che chở nhà họ Bạch, nhưng mà bên mình có loại đại sư như Tề Phong Bình, vẫn có thể ngầm tính kế được.

“Tề đại sư, đến cùng vẫn phải nhờ ông báo thù cho nhà họ Chu tôi!” Chu Chính Hào nghiêm túc nói với Tê Phong Bình.

“Chu tổng cứ yên tâm.” Tê Phong Bình nói: “Đây không chỉ là chuyện riêng của gia đình ông, đồ đệ của tôi cũng chết thảm trên tay thằng nhãi kia. Không cần ông nói, tôi cũng sẽ ra tay.”

“Dù cho bọn họ tạm thời phá giải Khốn Long đại trận thì sao chứ?”


“Xung quanh cao ốc nhà họ Bạch vẫn còn ba tòa nhà của nhà họ Chu các ông đấy thôi!”

Dứt lời, Tả Phong Bình nheo mắt nhìn kiến trúc xung quanh, thầm tính toán trong lòng.

“Tôi sẽ bố trí Tam Dương Tụ Âm Trận, làm cho cao ốc nhà họ Bách hoàn toàn biến thành âm tà tử cục.”

Khốn Long đại trận của trước đây chỉ làm cho nhà họ Bạch “nhà tan”, thì Tam Dương Tụ Âm Trận của bây giờ sẽ làm cho nhà họ Bạch “người chết”.

Có điều, cái loại cục phong thủy tàn ác này sẽ làm hao mòn âm đức và dương thọ của người bày trận.

Tê Phong Bình nóng lòng báo thù, nên bất chấp hết tất cả.

Lúc này, tập đoàn Bạch Thị đối diện đã bắt đầu đốt pháo ăn mừng.

Tuyên bố nhà họ Bạch chính thức trở lại!

“Hừ, đốt đi đốt đi!” Chu Chính Hào khinh thường cười lạnh: “Để tôi xem công ty các người mở được mấy ngày, rồi xem hôm nay có ai dám đến chung vui với các người!"


Hóa ra là Chu Chính Hào đã cho người đi cảnh cáo các công ty lớn và các ông tổng rằng ai dám hợp tác với tập đoàn Bạch Thị, ai dám đi chung vui với tập đoàn Bạch Thị, thì người đó sẽ trở thành kẻ địch của nhà họ Chu, cắt đứt hết mọi hợp tác qua lại.

So giữa nhà họ Bạch mới vừa phất lên và nhà họ Chu đã ăn sâu bén rễ, thì đa số người đều sẽ lựa chọn nhà họ Chu.

Rốt cuộc thì trong làm ăn, có ai không coi trọng tiền chứ? Mà muốn kiếm tiền thì ai dám đắc tội mười đại gia tộc Yến Kinh?

Quả nhiên, dưới sự hâm dọa của nhà họ Chu, đám người Bạch Vi Vi đứng ở cửa công ty cả buổi cũng không thấy một người nào đến chúc mừng.

“Lạ thật... Bạch Vi Vi xem giờ, đã sắp đến buổi trưa rồi, bữa tiệc trên lầu cũng chuẩn bị xong rồi, kết quả là không có một vị khách nào đến cả.

Nhưng mà tối hôm qua Bạch Vỉ Vi đã gửi lời mời đến từng người, đám người sẵn lòng hợp tác với tập đoàn Bạch Thị đã hứa là hôm nay sẽ đến chung vui.

Sao bây giờ lại cùng nhau không đến vậy?

Bạch Vi Vi không nhịn được nhìn về phía đối diện, nghi ngờ: Chẳng lẽ là nhà họ Chu ngầm giở trò quỷ nữa rồi?