Điều tra nguồn gốc tài chính? Nghe cái lý do này, sắc mặt Bạch Vi Vi lập tức thay đổi.

Bắt đầu từ hôm qua, Bạch Thi thu mua 5% cổ phiếu tập đoàn Diệp Thị, điều mà Bạch Vi Vi lo lắng nhất là bị điều tra nguồn gốc tài chính.

Rốt cuộc thì tập đoàn Bạch Thị mới chính thức mở cửa làm ăn vào hôm nay, tình hình tài chính hoàn toàn trống rỗng, lấy đâu ra tài chính kếch xù đi †hu mua cổ phiếu công ty khác?

Chỉ cần bị điều tra là không còn đường chối cãi nữa.

Không cần đoán cũng biết người tố cáo là nhà họ Diệp.

Lúc này, Tô Cửu Xuyên chủ động ra mặt giải thích: “Là năm đại gia tộc chúng tôi cùng nhau góp vốn cho tài chính của tập đoàn Bạch Thị.”.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
2. Khi Thiên Nga Rơi Nước Mắt
3. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
4. Phản Ứng Ngắt Quãng
=====================================

“Đúng vậy!” Đám người nhà họ Thôi cũng lần lượt gật đầu.


Vốn tưởng rằng có nhiều đại gia tộc ra mặt như thế thì mấy gã nhân viên nho nhỏ trước mắt sẽ bỏ qua.

Rốt cuộc thì ở trong Bộ Tài chính, nhân viên hành chính chỉ là một chức quan quèn mà thôi, thấy đại gia tộc đều phải nể mặt.

Không ngờ gã nhân viên cầm đầu lại cười lạnh nói: “Các ông cho?”

“Với danh nghĩa gì? Thông qua con đường nào? Hợp quy định không? Nộp thuế chưa?”

Gã nhân viên hỏi liên tục khiến đám người Tô Cửu Xuyên sửng sốt.

Chẳng lẽ bảo bọn họ đi nói rằng mỗi nhà cho hai tỷ, tất cả đều là bị Diệp Lâm tống tiền?

Vậy thì tính chất sự việc sẽ thay đổi.

“Sao hả? Nói không rõ hả?” Gã nhân viên kia hừ lạnh: “Vậy là các ông đang góp vốn phi pháp đấy!”

Nghe vậy, mọi người đều sững sờ, nghẹn họng nhìn nhau.

Không ngờ gã nhân viên kia mở miệng là ghép tội góp vốn phi pháp cho. bọn họ.

Lúc này, mọi người đều nhìn ra được đám nhân viên kia đến đây với thái độ cứng rắn như thế, rõ ràng là chuẩn bị rồi mới đến, sẽ không dễ dàng bỏ qua.


“Người anh em, các anh biết tôi là ai đúng không, cũng biết cha tôi là ai đúng không?”

Lúc này, Hoa Quốc Đống ra mặt hòa giải. “Mọi người đều là người một nhà. Các anh tới đây là khách, vừa lúc hôm

nay nhà họ Bạch đang chuẩn bị một bữa tiệc khai trương long trọng, chúng ta cùng nhau đi uống một cốc đi!”

Thấy vậy, Bạch Vi Vi cũng vội vàng tươi cười mời khách. “Đừng có chơi mấy trò này với chúng tôi!”

Nhưng mà đám nhân viên kia vẫn cứ lạnh mặt đứng đó.

“Chúng tôi tới đây để làm việc, để điều tra, chứ không phải để tham gia tiệc khai trương của các người.”

Dứt lời, gã nhân viên cầm đầu nhìn về phía Hoa Quốc Đống, sắc mặt hơi dịu lại, nói: “Hoa đại nhân, chúng tôi biết anh, cũng biết cha anh. Nhưng mà phủ Thuận Thiên các anh không có quyền nhúng tay vào buổi điều tra của Bộ Tài chính chúng tôi.”

“Nha nội, không phải chúng tôi không nể mặt anh, mà là dù có cha anh ở đây, thì chúng tôi cũng sẽ tiếp tục điều tra, tuyệt đối sẽ không thiên vị ai.”

Nghe vậy, Hoa Quốc Đống vừa tức giận vừa bực bội.

Bởi vì đối phương nói rất đúng, sự thật là phủ Thuận Thiên không quản được Bộ Tài chính.

Có điều, một đám nhân viên nho nhỏ này dám không nể mặt mình, thậm chí còn dám nói nếu cha mình ở đây thì cũng sẽ làm như vậy?

Cách nói này khiến cho Hoa Quốc Đống rất khó chịu. “Vậy nhà họ Triệu chúng tôi thì sao?”

Thấy đối phương nhất quyết không nể tình, Triệu Uyển Đình cũng không nhịn được mà đứng dậy nói.

“Nói thẳng ra thì nhà họ Triệu chúng tôi cũng có đầu tư vào tập đoàn Bạch Thị. Hơn nữa, nhà họ Triệu chúng tôi sẵn lòng bảo đảm cho vấn đề tài chính của tập đoàn Bạch Thị.”