Diệp Huyền nhận được tin nhắn từ Lâm Thanh Nham.

"Cô ấy muốn đi ăn tối với mình? Là đang mời mình à?”

Diệp Huyền có chút kinh ngạc, dù sao Lâm Thanh Nham cũng khá kiêu ngạo. Lúc ăn cơm ở nhà họ Lâm, cô sẽ luôn trừng mắt nhìn hắn một cách bất mãn, thỉnh

thoảng còn đá hắn một cái.

"Người đẹp, hôm nay ngọn gió nào thổi qua cô thế? Lại còn mời tôi ăn tối?"

Diệp Huyền cười cười, gửi lại một tin nhắn. Tỉng ting.

Lâm Thanh Nham thấy có tin nhắn tới, vội vàng lấy điện thoại di động ra nhìn.

"Cái tên này, lại bắt đầu không đứng đắn!"

Khuôn mặt ngọc của cô hơi đỏ lên, nở nụ cười, đáp: "Hôm nay anh đã cứu tôi, tôi muốn cảm ơn anhl! Rốt cuộc anh có muốn đi ăn tối với tôi không?"

Diệp Huyền cười đáp: "Người đẹp mời tôi ăn cơm, làm sao tôi có thể không đi? Nhưng tôi có điều kiện, cô đồng ý thì tôi mới đi!"

"Người đẹp mời anh ăn cơm mà anh còn đòi hỏi hả?" 

Trong lòng Lâm Thanh Nham cảm thấy bất đắc dĩ, cái tên này còn muốn so kiêu ngạo với cô đúng không?

"Nói nghe thử một chút, nếu điều kiện ổn thì tôi sẽ đồng ý!" Lâm Thanh Nham gửi tin nhắn phản hồi.

"He he."

Hai tròng mắt Diệp Huyền xoay tít, trả lời: "Cô có dáng người tuyệt như vậy, nếu cô đồng ý mặc tất đen với váy ngắn, tôi đáp ứng đi ăn với cô!"

"Tất đen, váy ngắn..."

Nhìn thấy câu trả lời của Diệp Huyền, mặt Lâm Thanh Nham không khỏi đỏ bừng. Cô không ngờ điều kiện của Diệp Huyền lại là cái này!

Nếu là trước kia, cô nhất định sẽ cho rằng Diệp Huyền là đồ bi3n thái!

Nhưng lúc này, trong lòng Lâm Thanh Nham không hiểu sao lại dâng lên cảm giác ngọt ngào, cảm thấy Diệp Huyền đang trêu chọc cô. Đây là sự mập mờ giữa nam và nữ!

Là mối quan hệ đang được tăng lên! Cũng là thể thiện Lâm Thanh Nham cô có mị lực!

Ít nhất, Diệp Huyền rất hài lòng với dáng người của cô! 

"Nể tình hôm nay anh đã giúp tôi không ít, tôi đồng ý. với anh!"

"Nhưng không cho phép anh động tay động chân!"

Ánh mắt Lâm Thanh Nham rung động, có chút ngượng ngùng trả lời.

"Hả?t

Trong nháy mắt Diệp Huyền nghĩ đến cảnh tượng Lâm Thanh Nham mặc trang phục đó, hắn cảm thấy như có một ngọn lửa ập đến.

Mấu chốt nhất là!

Lâm Thanh Nham thật sự đồng ý, lại còn không mắng anh là bi3n thái!

"Chuyện gì thế này? Chẳng lẽ cô ấy thật sự yêu mình rồi?"

Diệp Huyền chống cằm, mọi chuyện dường như. đang phát triển theo chiều hướng không thể kiểm soát được!

Hắn vội vàng trả lời: "Lâm Thanh Nham, tôi đồng ý đi ăn tối với cô là vì cô có lòng nên tôi không từ chối, cô đừng hiểu lầm, chúng ta không phải đi hẹn hò!"

Lâm Thanh Nham khẽ căn đôi môi đỏ mọng, ngạo. nghễ đáp: "Đương nhiên, tôi chỉ muốn cảm ơn anh một chút thôi, anh mới là người suy nghĩ nhiều. Ai muốn hẹn hò với một tên bi3n thái như anh chứ!"

Diệp Huyền thấy vậy mới yên tâm: "Vậy là tốt rồi! Thời gian và địa điểm cô cứ quyết định đi!"

Phía bên kia.

Sau khi Lâm Thanh Nham nhìn thấy câu trả lời của Diệp Huyền, lập tức mừng rỡ không thôi, trong lòng dâng lên một tia ngọt ngào!

Cô thật sự không ngờ rằng!

Cô không chỉ chủ động mời Diệp Huyền ăn cơm mà thậm chí còn đồng ý yêu cầu của cái tên bi3n thái này!

"Mình, mình bị sao vậy..."

Lâm Thanh Nham sờ sờ khuôn mặt nóng hổi của mình, nhịn không được suy nghĩ miên man, nhưng trong lòng cô lại vô cùng mong chờ đến bữa tối. Trong lòng Lâm Thanh Nham, đêm nay tương đương với hẹn hò!

Thời gian là chín giờ tối, địa điểm là Xưởng rượu Minh Huệ. Nhưng mà chuyện này không thể nói với Lâm Văn Bạch!

Buổi chiều, Lâm Thanh Nham rất vui vẻ. Thư ký không khỏi thầm nghĩ: "Cô Lâm hẳn là đang yêu đương!"