Ngoài ra, cô cũng phải nghĩ ra cách tìm món quà sang trọng hơn để gửi đến người bí ẩn đó!

“Thạch tiểu thư! Tôi phải làm gì đây?”

Chung Hàn hét lên lo lắng, nhưng Thạch Thẳng Nam đi thẳng mà không do dự một giây nào, điều này khiến Chung Hàn cảm thấy càng nổi giận hơn!

“Chung Hàn!”

Bác sĩ Trương cười lạnh nói: "Bây giờ là lúc ông phải quỳ xuống xin lỗi, nhanh lên! Nếu không, Diệp Huyền sẽ thực sự đánh người đấy!

"Muốn hủy hoại chân của tôi? To gan!"

Chung Hàn gào lên trong cơn giận dữ, ánh mắt toàn bộ đều chứa đựng lửa giận: "Tôi là một bác sĩ danh tiếng cấp tỉnh, và còn giữ chức phó chủ tịch hội đồng Trung Y của tỉnh! Sau lưng tôi có rất nhiều tên tuổi lớn ủng hộ!"

"Ở một nơi nhỏ như Thành Phố Dương Thành này, ai dám đụng vào tôi một chút? Trương Vũ Hà, cậu dám thử? Cho dù cậu có đến mười lá gan, cũng tuyệt đối không dám!"

Chung Hàn nói một cách kiêu căng, hoàn toàn khác biệt so với hình ảnh lịch lãm và nhân từ mà ông ta thường xuyên tạo ra, khiến mọi người đều ngạc nhiên không thôi!

Đồng thời, mọi người không khỏi suy đoán, việc bác sĩ Trương vừa rồi lên án Chung Hàn đã từng sử dụng những biện pháp đê tiện để làm áp đặt anh ấy, có thể là sự thật!

"Chung Hàn, ông thật đê tiện và không biết xấu hổ!"

Bác sĩ Trương nhìn thấy Chung Hàn trở nên ngạo mạn và hỗn láo hơn, không thể nhịn được nữa và cần chặt răng!

"Ha ha..."

Chung Hàn cười lạnh: "Tôi hèn hạ như vậy đấy thì thế nào? Năm xưa khắp nơi tôi đều có thể trấn áp cậu, hiện tại càng hơn như vậy!

“Chỉ cần tôi trở về tỉnh Ly, thì vẫn là phó chủ tịch Hiệp hội y học cổ truyền Trung Quốc được mọi người kính trọng! Trong khi ngươi chỉ có thể mãi mãi ở trong Thành Phố Dương Thành nhỏ bé, không thể thẳng chức lên tỉnh Ly!"

Bác sĩ Trương nghe những lời vô liêm sỉ của Chung Hàn, bác sĩ Trương càng trở nên tức giận hơn, và lúc này, Diệp Huyền bước lên và tắt mạnh vào mặt Chung Hàn!

"Bốp!"

Một tiếng động lớn, Chung Hàn ngã sấp mặt xuống đất!

"Ôi trời !"

Mọi người thấy hành động của Diệp Huyền đều sững người, nhưng trong lòng lại cảm thấy một cảm giác hài lòng khó diễn tả được! Chung Hàn kiêu ngạo và ngang ngược, đúng là đáng phải bị đánh!

"Bây giờ, không phải ông ta đang quỳ xuống trước với ông rồi sao?"

Diệp Huyền nhìn xuống Chung Hàn với ánh mắt khinh bỉ, sau đó quay sang nhìn bác sĩ Trương cười nhẹ!

"Diệp Huyền, tôi vẫn cần phải trông cậy vào cậu rồi!"

Bác sĩ Trương bỗng nhiên nở một nụ cười, ông ấy đã nhận ra rằng Diệp Huyền đang đứng ra bảo vệ mình, điều này khiến ông cảm thấy vô cùng hài lòng!

"Cậu vậy mà lại dám tát tôi?” Chung Hàn quỳ gối trên mặt đất, ánh mắt đầy ác ý nhìn Diệp Huyền, dường như muốn nuốt chứng hắn! 

“Bốp!"

Diệp Huyền không nói nhảm, lại tát mạnh vào mặt Chung Hàn một lần nữa, khiến ông ta ngã sấp mặt xuống đất: “Trong vòng năm giây, ông phải xin lỗi bác sĩ Trương!"

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!