Hai người xa lạ đột nhiên xông vào làm rối loạn bầu không khí!

“Anh Diệp Huyền, chắc hẳn là họ đến gây chuyện!”

Dương Duy nhìn thấy cảnh tượng đột ngột này, anh ta không đoái hoài tới việc ăn uống nữa:

“Trong tay họ còn cầm hũ tro cốt nữa!”

“Ừ”

Diệp Huyền dùng bàn tay to ôm lấy Trương Văn Thanh, đè ép giọng rồi nói: “Em chưa quên chuyện ban ngày anh nói với ông nội đúng không? Diệp Thanh Di bị người khác bỏ tà thuật, có lẽ chính đạo sĩ trung niên đó đã làm ra chuyện này.”

Trương Vấn Thanh vội vàng nhìn kỹ người đạo sĩ kia, ông ta khoảng năm mươi, sáu mươi tuổi, lông mày đã chuyển sang màu trắng, ánh mắt sắc bén và

mạnh mẽ, thậm chí còn lộ ra hào quang lạnh lẽo xuyên thấu.

Hơn nữa, người đạo sĩ kia không mặc áo choàng đen trắng bình thường mà có ba màu đen, trắng và xanh, khác với các đạo sĩ hiền lành thông thường.

“Anh Diệp Huyền, tên đạo sĩ này nhìn có chút kỳ quái.”

Trương Văn Thanh không nhịn được nói.

Diệp Huyền vừa cười vừa nói: “Bàng môn tà đạo đương nhiên kỳ quái, nếu ông ta thật sự dùng tà thuật hại người, anh nhất định sẽ không bỏ qua cho ông ta.

Trong hội trường, mọi người nhìn thấy người đàn ông trung niên mang hũ tro cốt và đạo sĩ tới thì không khỏi nhao nhao bàn tán!

“Hứa Vĩ, rốt cuộc ông muốn làm gì?”

Diệp lão gia vội vàng phái người bảo vệ Diệp Thanh Di, sau đó nhanh chóng chạy tới cùng vệ sĩI

“Hứa Vĩ?”

Người tên Hứa Vĩ này cao gầy, đôi mắt nhỏ và hẹp, trên cổ có thể nhìn thấy rõ một vết sẹo màu đen.

Hai bàn tay chỉ còn lại tám ngón, ngón áp út của hai bàn tay đã không còn.

“Nghe nói hai mươi năm trước, quan hệ giữa nhà họ Diệp và nhà họ Hứa rất tốt”

“Tuy nhiên, nhà họ Hứa vì kiếm tiền nên rất nhiều lần buôn bán bảo vật quốc gia bất hợp pháp, vì thế nhà họ Diệp không qua lại với nhà họ Hứa nữa!”

“Nhà họ Diệp ngăn cản nhà họ Hứa tiếp tục bán bảo vật quốc gia ra nước ngoài, sau đó hai nhà họ đã xảy ra một cuộc chiến lớn, nhà họ Hứa đã phải chịu vô số thương vong vì trận chiến này!”

“Hai ngón tay của Hứa Vĩ là do chính Diệp lão gia chặt đứt lúc đó!” “Để cảnh cáo nhà họ Hứa không được tiếp tục làm những việc gây tổn hại đến đất nước và nhân dân, nhà họ Diệp đã đặc biệt đưa một hũ tro cốt đến nhà họ Hứa!”

“Sau đó, nhà họ Hứa chạy đến nơi khác rồi dần dần khôi phục nguyên khí! Có thể thấy được hôm nay họ tới đây là để báo thù!”

Mọi người có mặt đều đang âm thầm nghị luận, giọng nói cũng không quá lớn, tuy nhiên ai nấy đều nghe được rõ ràng.

“Haha......"

Hứa Vĩ liếc nhìn cảnh này, cười tàn nhẫn nói: “Xem ra không ít người đều chưa quên chuyện năm đó! Diệp Kiến Quốc, hũ tro cốt này hôm nay sẽ trả lại cho nhà họ Diệp các người!”

Hóa ra Diệp lão gia tên thật là Diệp Kiến Quốc.

Mọi người không khỏi nhìn nhau, lá gan nhà họ Hứa thật không nhỏ, chỉ có hai người mà dám chạy đến nhà họ Diệp để gây chuyện?



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!