Đầu đông năm Thành Hóa thứ Mười bảy triều Tây Tống, tôi phò trợ nhi tử Tiết Tuần của Tiểu Lang Tiết vương gia lên ngôi hoàng đế, đổi niên hiệu thành Uy Viễn. Lập mẹ ruột của Tiết Tuần là Cổ Tưởng Dung lên làm đông cung hoàng thái hậu, tôi làm tây cung hoàng thái phi, gia phong hào là Hiếu Khang Chính Mẫn Dung Ý Mẫn Thánh Khác Cung Văn hoàng thái phi. Quyền lợi của đông cung hoàng thái hậu bỏ không, tôi phụ tá nuôi dạy Tiết Tuần, buông rèm nhiếp chính, quyết sách việc lớn của Tây Tống, cứu vãn lại vương triều Tây Tống trong cảnh mưa gió lênh đênh.

Triều đình thương xót cuộc sống của người dân lắm gian khổ, dùng nhân nghĩa để trị quốc, thi hành chính sách hoàng lão nghỉ ngơi cùng dân, cũng ban bố chiếu lệnh vĩnh viễn không tăng thuế. Vài năm sau, Tây Tống hùng mạnh, ngân khố sung túc, binh lực dồi dào, trở thành cường quốc có thể chống chọi được với ba quốc gia còn lại.

Đông cung hoàng thái hậu mắc bệnh qua đời năm Uy Viễn thứ Hai, để tránh cho Tiết Tuần oán hận sau khi lớn lên, tôi một mực chưa từng lên ngôi hoàng thái hậu. Thế lực của Viên Chấn Đông ngày càng lớn mạnh, hãm chân triều đình, hình như có âm mưu làm phản. Tôi kịp thời cắt đứt, áp dụng chính sách phân hóa, khiến cho chí khí binh sĩ của tướng lĩnh dưới trướng Viên Chấn Đông không đồng đều. Cuối cùng vào năm Uy Viễn thứ Bảy, dưới sự trợ giúp của Hải Đông Thanh, truy sát Viên Chấn Đông nơi điểm tướng đài trong Kỳ Lân các.

Minh Nguyệt Hân Nhi và Thư Vũ suốt đời không xuất giá, hầu hạ trái phải bên tôi. Băng Ngưng cầu xin tôi cử hành hôn lễ ma cho cô bé với Tiết vương gia. Năm Uy Viễn thứ Mười bảy, tôi tặng nghĩa nữ Diệp Phiên Phiên của mình cho Cung Tấn vương gia của Bắc Trần. Năm sau, Diệp Phiên Phiên giết chết Cung Tấn vương gia, báo mối thù vạn tiễn xuyên tâm năm xưa cho Tiết vương gia.

HẾT