Nhanh như gió nghĩa là hành động thần tốc, nhanh như lốc xoáy.

Chậm như rừng nghĩa là tiến quân chậm rãi, đội ngữ nghiêm minh chẳng khác gì cây mọc theo hàng theo lối trong rừng.

Xâm lược như lửa nghĩa là xâm nhập cướp phá mạnh như lửa, không thể ngăn chặn.

Bất động như núi nghĩa là đóng quân cố thủ, kiên cố như núi, không thể lay động.

Quân đội Hoang Châu nhất định phải là một quân đội thép như vậy thì mới có thể đánh tới Hoang Châu, ngăn cản kẻ địch ở bên trong cũng như bên ngoài Hoang Châu.

“Đứng lên đi.”

Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Thứ các ngươi đang cầm đúng là cách trị quân tốt nhất, có thể nói là bí tịch binh gia.”

“Đương nhiên ta biết nó quý giá như thế nào, nếu như truyền thụ với quy mô lớn thì dễ bị lộ.

“Nhưng trên đời này có những chuyện học thì dễ, hành mới khó.”

“Chuyện luyện binh chính là như vậy.”


“Muốn dùng bí tịch binh gia này luyện nên quân đội vững mạnh thì nhất định phải bỏ ra vô số tiền của và tâm huyết, chỉ có tài liệu thôi thì không phải bá chủ trên đời này, không thể học theo cách này để gây dựng quân đội vững mạnh”

“Các ngươi yên tâm đi!”

“Trong thiên hạ, chỉ có binh giả Hoang Châu ta là có thể căn cứ vào phương pháp này luyện binh mà thôi.”

Triệu Tử Thường, Lô Thụ, Cao Phi, Tàng Nhất nghe vậy mới đứng dậy, hưng phấn ra mặt!

Giờ khắc này, ánh mắt bọn họ nhìn Hạ Thiên không phải đơn thuần là thuộc hạ nhìn Vương gia, tử sĩ nhìn chủ nhân.

Trong ánh mắt của bọn hẳn còn có một chút cảm xúc khắng khít như con với mẹ, như học trò với giáo viên.

Hạ Thiên vui mừng nói: “Giờ hãy đi luyện tư thế đứng nghiêm trong quân đội một canh giờ đi!”

“Vâng!” Lính mới của Hoang Châu chính thức bắt đầu thao luyện.

Sau nửa canh giờ, đội xe của phủ Hoang Châu Vương tới đây nhưng không ngừng lại mà vẫn đi tiếp.


Trong xe ngựa, Vô Diện Nhân đã phong ấn chân khí nội gia của bản thân, ngồi khoanh chân trong xe, bắt đầu tu luyện Bất Lão Hồi Xuân Công.

Lúc này, chân khí Bất Lão Hồi Xuân Công sinh ra sức sống mạnh mẽ tuôn ra từ đan điền, chữa trị vết thương trên người hän ta, khiến hän ta sảng khoái toàn thân.

Lúc này, hắn ta chợt cảm ứng được nên nhìn ra ngoài xe ngựa... Dáng vẻ Hạ Thiên c ởi trần, đứng nghiêm ở ven đường đập vào mắt hắn ta.

Dáng đứng im lìm không nhúc nhích của các tân binh cũng đập vào mắt Vô Diện Nhân.

Vô Diện Nhân rất khiếp sợ!

Tư thế đứng nghiêm này bộc lộ toàn bộ vẻ đẹp của cơ thể con người, có khả năng uốn nản thân thể biến hình, huấn luyện ý chí của con người, quả là không tồi!

Mặc dù hiện tại hẳn ta là kiếm khách vô địch!

Nhưng hẳn ta cũng từng là Đại tướng quân vô địch, hiểu rõ chiến sự, có con mắt tinh tường, nhìn một cái là có thể xem thấu bản chất của việc huấn luyện tư thế đứng nghiêm trong quân đội.

Tư thế đứng rung động lòng người này chưa từng xuất hiện ở mảnh đất này.

Vậy nghĩa là nó do Vương gia tự sáng tạo nên? Chắc hản Vương gia là thánh nhân rồi!

Vô Diện Nhân nhäm hai mắt lại, tiếp tục tu luyện Bất Lão Hồi Xuân Công.

Thánh Vương càng bộc lộ nhiều trí tuệ thì lại càng nguy hiểm.

Khi đó, Vương gia sẽ cần kiếm thánh đã từng là số một thiên hạ như hẳn ta đây... vô địch thiên hạ một lần nữa!