Trong nháy mắt thu qua đông đến, các cành cây ven đường trơ trụi. chất đầy tuyết, cả Liễu thành khoác lên mình một chiếc áo màu bạc trông rất đẹp mắt, người đi lại trên đường người nào cũng mặc những bộ trang phục mùa đông dày cộp, còn lúc này, trong Bạch gia đại viện, một thiếu niên mười năm tuổi, thân trên để trần, hai cánh tay chống trên đất không ngừng nhấp nhô lên xuống, cơ thể rắn chắc làm cho người ta sợ hãi, kèm theo sự nhấp nhô của cơ thể, không ngừng chuyển động.

Người này không phải là ai khác, đó chính là Bạch Khởi, trong chớp mắt Bạch Khởi đã cùng Bạch Ngọc Đường tu luyện được tròn bốn tháng rồi, bây giờ đã từ mùa thu bước vào mùa đông, việc huấn luyện của Bạch Khởi một ngày cũng không ngừng nghỉ, trái lại còn không ngừng tăng lên, vòng trọng lực vốn có trọng lực ba lần nay đã tăng lên trọng lực năm lần, huấn luyện hàng ngày từ việc chạy bộ đơn giản biến thành vô số các huấn luyện thể lực phức tạp, còn có cả tu luyện đấu kỹ, đương nhiên việc huấn luyện quan trọng nhất chính là so chiêu với Bạch Ngọc Đường.

Nhưng so chiêu như vậy hầu như không có sự hồi hộp, mỗi lần đều là Bạch Khởi bị đánh thành đầu heo mà kết thúc, dù sao khoảng cách chênh lệch giữa hai người vô cùng rõ rệt, giống như khoảng cách biển sâu không thể vượt qua, nhưng về điểm tốt của Bạch Khởi thì không cần nói cũng biết, thực lực của Bạch Ngọc Đường, Bạch Khởi hiện nay cũng không rõ, nhưng chí ít là một đấu linh cao cấp, thậm chí có khi còn lợi hại hơn, so chiêu với cao thủ như vậy, có bao nhiêu điểm tốt không cần nói cũng biết, Bạch Khởi hầu như mỗi ngày đều trải qua sự trưởng thành với tốc độ chóng mặt.

Bạch Khởi bây giờ đã là một cửu tinh đấu sĩ hợp cách rồi, khoảng cách với đấu sư chỉ kém một bước, có điều muốn đột phá lại không dễ như vậy, dù sao sự chênh lệch giữa đấu sư và đấu sĩ tuy chỉ có một cấp nhưng vô số đấu giả đều bị giữ chặt ở đây, không có cách nào tiến lên nửa bước, muốn đột phá mà không có một cơ duyên và khổ luyện nhất định là không có khả năng.

"Ta nói này….. tiểu tử, ngươi đã tròn bốn tháng không cung cấp cho ta bất kỳ một điểm giao dịch nào rồi, trời ạ, bốn tháng, tiểu tử, ngươi biết không? Ngươi đã bốn tháng không cung cấp cho ta bất cứ một điểm giao dịch nào rồi! Tuy rằng lão già đó chỉ dạy ngươi cũng không tệ, nhưng so với ta cũng chẳng là cái thá gì, tiểu tử, nghe ta, bây giờ hãy đi ra ngoài kiếm ít điểm thưởng về đây, bất luận là ngươi dùng kim tệ đổi hay bảo thạch đổi, hoặc là đi giết vài người cũng tốt, mau đi kiếm chút điểm thưởng đi, nếu không đến lúc đó ngươi làm sao có thể đánh bại được tên khốn kiếp An Đức Lỗ chết tiệt đó?" Trong lúc Bạch Khởi không ngừng rèn luyện bản thân, giọng nói tràn ngập u oán của Cửu U một lần nữa vang lên bên tai Bạch Khởi.

Đây đã là lần thứ "n" Cửu U lải nhải trong bốn tháng qua rồi, hắn không ngừng thúc giục Bạch Khởi đi kiếm điểm giao dịch, nhưng mỗi lần Bạch Khởi đều mặc kệ, làm cho Cửu U càng ngày càng tức giận, càng ngày càng gấp gáp.

"Ngươi còn không biết xấu hổ mà lải nhải ư? Đây không phải là cái nhiệm vụ chết tiệt ngươi giao cho ta ư? Ngươi tưởng rằng ta sung sướng sao? Hừm, bây giờ ngươi đến đây thúc giục ta ư? Điểm giao dịch…. điểm giao dịch! Ngươi chỉ biết điểm giao dịch, ngươi tưởng ta không muốn kiếm một chút sao, nhưng ta không có cách nào cả…… Ta bây giờ cũng kiếm không được, với thân phận của ta tạm thời không thể rời khỏi Liễu thành, nhưng trong Liễu thành này ta kiếm đâu ra điểm giao dịch cho ngươi? Lẽ nào bắt ta nghe theo lời ngươi, hạ độc chết tất cả mọi người ở Liễu Thành? Nói cho ngươi biết, điều này ta làm không được." Bạch Khởi nghe xong lời nói đó thở phì phì quát.

"Ngươi tưởng ta muốn à, gã đó….. hừm….. ta cũng không cố ý giao cho ngươi nhiệm vụ này, có điều nếu đã giao rồi thì ngươi không thể hủy bỏ, tiểu tử ngươi chỉ cần nghe theo lời ta, nhanh chóng kiếm chút điểm giao dịch về đây, muốn nâng cao thực lực còn không phải là quá đơn giản hay sao? Cứ sống ở đây mệt đến chết à, ngươi xem ngươi đi, bây giờ đã không tệ rồi, lão già đó không phải là nói sự vận dụng sức mạnh của ngươi đã rất tốt rồi, hắn đã không còn gì để dạy ngươi rồi, điêu khắc đó chỉ có thể dựa vào sự luyện tập không ngừng của ngươi, còn về huấn luyện những thứ khác, thứ gì dùng để nâng cao thực lực, tiểu tử nghe ta…… đừng lãng phí thời gian nữa, tốc độ như vậy quá chậm rồi, ngươi vẫn nên kiếm chút điểm giao dịch về, như vậy nâng lên rất nhanh a! Hơn nữa, ta có thể đảm bảo tuyệt đối không có bất kỳ một tác dụng phụ nào, ngươi cũng không khải là không biết." Cửu U nghe xong lời Bạch Khởi, sốt ruột nói, khó khăn lắm mới thấy Bạch Khởi nói chuyện với mình, có chút dao động, Cửu U sao có thể bỏ qua cơ hội tốt này?

"Ngươi nói không sai, gần đây ta đã gặp phải trở ngại rồi, hơn nữa lão tổ tông cũng đã nói với ta, lĩnh vực điêu khắc ông ấy đã không còn gì hay để dạy ta nữa rồi, còn lại chỉ là dựa vào sự rèn luyện vụng về của ta, nhưng ngươi bảo ta giao cho ngươi một số điểm giao dịch ư? Ta nên làm thế nào? Tiền ư? Nhưng ta là một kẻ nghèo hèn…… Giết người ư? Cũng không phải là không thể, nhưng ta tuyệt đối không giết hại người vô tội, huống chi phải giết bao nhiêu người mới có thể nâng cao thực lực? Đây căn bản chính là một cái hang không đáy……" Bạch Khởi rất bất mãn trả lời.

"Con mẹ nó….. tiểu tử, ngươi đúng là đầu heo, ngươi không có tiền không có nghĩa là người khác không có, ngươi có thể lấy từ chỗ kẻ khác." Cửu U nghe xong lời này lập tức tuôn ra những lời thô tục, rất không hài lòng nói với Bạch Khởi.

"Nói đơn giản, một kim tệ đổi một điểm giao dịch, ta cần kiếm về bao nhiêu kim tệ? hai nghìn, hay ba nghìn? Ba nghìn kim tệ đủ cho hai nghìn người trên dưới của Bạch gia ăn uống trong một tháng, ngươi bảo ta cướp số tiền này ở đâu." Bạch Khởi thở phì phì đáp, trong lòng vô cùng oán hận và coi thường Cửu U, lão già này đúng là đứng nói mà không biết đau lưng (ý bảo: không làm thì sao biết khó khăn trong đó).

"Tên ngu ngốc nhà ngươi, ta không bảo ngươi hạ thủ với Bạch gia, Liễu thành này tuy không giàu có, nhưng kẻ có tiền không chỉ một mình nhà ngươi, lão tử miễn phí cung cấp cho ngươi một chút thông tin tình báo, tây thành có một nhà phú hộ, nhà họ có không ít tiền, tài sản ở trong phòng gia chủ của nhà đó ở sân sau, cụ thể có bao nhiêu ta cũng không biết, nhưng dù thế nào cũng không ít, gã đó là kẻ có tiền, dù sao hắn cũng là hội trưởng thương hội Liễu thành, tuy không lớn bằng Bạch gia, nhưng ta nghĩ tiền hẳn cũng không ít……." Cửu U sau khi nghe xong lời nói đó lập tức nói với Bạch Khởi như vậy.

"Ngươi từ đâu mà biết những thứ này?" Bạch Khởi nghe xong lời này nhíu mày bất giác nói như vậy. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

"Lời vô ích, ta là ai? Ta là Cửu U Long Giới vĩ đại, hừm, việc ta muốn biết có ai có thể giấu được? Tiểu tử ngươi có muốn biết lão già cha ngươi cả đời đã ngủ với bao nhiêu đàn bà, mỗi lần dùng động tác gì, kiên trì vài phút Lão tử cũng biết, chỉ cần ngươi trả đủ điểm giao dịch, ta sẽ nói cho ngươi." Cửu U đắc ý nói, hiển nhiên đang khoe khoang năng lực trước mặt Bạch Khởi.

"Nhưng ngươi biết hay không, thân là một hội trưởng thương hội, nhà của hắn có bao nhiêu cao thủ? Quá lợi hại không dám nói, nhưng chí ít có tám, mười đấu sĩ, chưa biết chừng còn có cả đấu sư, ngươi nói với trình độ này của ta, ta có thể đối phó với mấy người? Không bị phát hiện còn may, một khi bị phát hiện, phải làm thế nào?" Bạch Khởi tức giận nói, khi nói không nhịn được bắt đầu trợn mắt. Lão Cửu U này chỉ biết oán giận mình, hơn nữa còn cấp cho mình toàn rắc rối, cơ bản không suy nghĩ một chút vấn đề thực tế.

" Ngươi….." Trong lúc Cửu U đang nghĩ phải nói cái gì nữa, lời của hắn đã bị người ta cắt đứt, Bạch Ngọc Đường không biết từ lúc nào đã từ ngoài bước ra, đứng xa khoảng vài thước nhìn Bạch Khởi, vẫy tay với Bạch khởi nói: "Bạch Khởi tiểu tử, ngươi lại đây, ta có chuyện tìm ngươi….."

"Vâng…. Lão tổ tông." Bạch Khởi không nói thêm gì lập tức gật đầu, trực tiếp chạy tới, dù sao đối với Bạch Ngọc Đường đó là sự tôn trọng phát ra từ trong lòng Bạch Khởi, tuy ông ấy hàng ngày nghiêm khắc với mình, nhưng Bạch Khởi Bạch Khởi biết đó là vì muốn tốt cho mình, tất cả đều vì khiến mình mau chóng nâng cao thực lực, nên bất dĩ mới phải làm vậy.