Sau khi về đến thành phố Ngọc, Trương Húc Đông báo cho Bạo Lực dẫn theo thành viên của Thiên Sát bí mật xâm nhập vào tỉnh Đài, vào lúc anh rời khỏi doanh trại quân đội, đã để Huyết Linh Lung dẫn theo cơ sở ngầm xâm nhập vào bên đó.

Thực tế mất nhiều thời gian hơn kế hoạch. Thân phận của Trương Húc Đông khi vào tỉnh Đài là ông chủ trẻ tuổi có nhiều triển vọng. Trong thời gian đó, công ty chi nhánh thứ hai của Tập đoàn Đông Thăng thành lập, địa điểm là ở tỉnh Đài. Với sự quảng bá của các phương tiện truyền thông lớn, đặc biệt là khen ngợi ông chủ trẻ tuổi như Trương Húc Đông. Trong một thời gian ngắn anh đã trở thành bạch mã hoàng tử của vô số cô gái Trung Quốc, cũng trở thành con rể quốc dân tiêu chuẩn của rất nhiều bà mẹ vợ.

Chuyện này không ngừng được thu xếp, đợi đến khi bên này cơ bản ổn định, đã là gần một tháng sau. Một tháng sau, vào một ngày, Trương Húc Đông lấy danh nghĩa là một công nhân viên chức cấp trung bình thường của Tập đoàn Đông Thăng dẫn theo Mễ Tuyết đến tỉnh lỵ của thành phố Đài, tỉnh Đài.

Thân phận của Trương Húc Đông và Mễ Tuyết đều là bảo mật cấp một, dù là cục điều tra liên bang của nước M cũng không tra ra tài liệu về họ, cũng đừng nói đến nhân lực của một tỉnh lỵ Trung Quốc, vả lại không ai ngờ tới, chuyến này họ đến không phải để làm ăn, mà là đến vì có mục đích khác.

Tập đoàn Đông Thăng ở thành phố Đài không phải làm ăn mua bán bình thường, mà là kỹ thuật phòng ngự, giống như hội Taekwondo của nước H, võ quán Karate của Nhật Bản, do sức tuyên truyền vô cùng lớn, rất nhiều người trẻ tuổi của tỉnh Đài đã bị thu hút, vả lại trong đoạn phim tuyên truyền Trương Húc Đông cũng thể hiện vô cùng phô trương, tung ra một vài chiêu thức đẹp mắt, tất nhiên sẽ khiến nhiều người ngưỡng mộ. Vào lúc anh và Mễ Tuyết vừa ra sân bay, đã có mấy chục phóng viên vây quanh.

Hơn nữa, đến thị trưởng của thành phố Đài cũng đích thân đến đón tiếp, suy cho cùng Tập đoàn Đông Thăng đã vô cùng nổi tiếng ở Trung Quốc, có thể đến thành phố Đài đầu tư, chắc chắn sẽ đem đến lợi ích vô cùng to lớn cho thành phố này, là thị trưởng của thành phố Đài đương nhiên cũng có liên quan một chút.

Nhờ sự ngăn cản của các thành viên Thiên Sát, cuối cùng Trương Húc Đông và Mễ Tuyết cũng gặp được thị trưởng đương nhiệm của thành phố Đài, Lý Thiên Hoa.

Lý Thiên Hoa bước lên bắt tay với Trương Húc Đông, ông ta nói: “Cậu Trương phải không? Tôi đại diện cho chính quyền và nhân dân thành phố Đài tới đón tiếp cậu, chúng tôi đã chuẩn bị xong khách sạn rồi, tổ chức tiệc chào đón tẩy trần cho cậu Trương Húc Đông và cô Mễ.”

Trương Húc Đông bắt tay đối phương nói: “Thị trưởng Lý khách sáo quá rồi, Tập đoàn Đông Thăng đến thành phố Đài đầu tư đã sớm nằm trong kế hoạch, chỉ là khổ nỗi tổng công ty nhận quá nhiều dự án lớn, vì vậy mới lùi lại đến ngày hôm nay. Những năm gần đây tốc độ phát triển của thành phố Đài rất nhanh chóng, Đông Thăng chúng tôi có dự định hướng ra quốc tế, nhưng chí ít nên phát triển cho tốt những tỉnh thành phồn vinh trong nước. Lần này tới thành phố Đài hi vọng có thể cùng với chính quyền nơi đây tạo ra một đô thị lớn theo hướng quốc tế hoá.”

“Tài không đợi tuổi! Trương Húc Đông cậu hãy yên tâm, tôi thay mặt chính quyền thành phố Đài bảo đảm nhất định sẽ dốc hết sức phối hợp với sự nghiệp của cậu Trương để đạt được mục đích cùng phát triển.” Lý Thiên Hoa nói. Truyện mới cập nhật

Trương Húc Đông buông tay đang bắt ra, anh nhíu mày nói: “Thị trưởng Lý, trước đây khi tôi chưa đến thành phố Đài cũng đã nghe ngóng một chút tình hình bên này, nghe nói xã hội đen ở đây vô cùng ngang ngược, thậm chí còn dám đối đầu với chính quyền thành phố, việc đầu tư của chúng ta sẽ không chịu phiền phức gì chứ?”

Thành phố Đài, một tỉnh lỵ đặc biệt của Trung Quốc, ở đây có kiểu chính trị tiền đen, tuy rằng còn không công khai như kiểu bên Nhật Bản nhưng cũng có thể nói là mọi người đều biết. Mà mục đích lần này của Trương Húc Đông chính là đến đây chơi với loại chính trị này. Muốn chiếm được một chỗ ở nơi này, cần phải suy nghĩ thận trọng. Loại chuyện này không phải một sớm một chiều có thể hoàn thành, cũng là lúc để Bang Long phát triển đến đây, dù sao nơi đây cũng là nhánh bang hội của Hồng Môn, bất đắc dĩ cũng có thể tìm kiếm một ít sự trợ giúp.

Mọi người lên xe, nghe lời Trương Húc Đông nói vậy, Lý Thiên Hoa sững sờ một chút, ông ta lập tức cười ha ha nói: “Cậu Trương đừng tin những lời đồn bên ngoài, đó không phải sự thật, tỉnh Đài phát triển như thế này là đủ để chứng minh. Cũng mong cậu Trương Húc Đông tin rằng, có chính quyền địa phương ở đây, tôi bảo đảm cậu Trương Húc Đông ở các xí nghiệp thành phố Đài sẽ không phải chịu bất kỳ sự quấy rối nào.”

Tất nhiên Trương Húc Đông sẽ không coi lời này là thật, giống như lừa nàng dâu gả cho mình, lừa vào nhà trước rồi tính tiếp. Cơ sở ngầm của Trương Húc Đông đã sớm điều tra ra được đại khái, sao có thể không biết sự thật? Về lời này của Lý Thiên Hoa, Trương Húc Đông vẫn phải nghe, suy cho cùng điều này liên quan đến sự phát triển của Bang Long sau này, có sự ủng hộ của chính quyền địa phương, làm việc gì cũng thuận tiện hơn nhiều.

Trương Húc Đông gật đầu cười, anh nói: “Có lời này của Thị trưởng Lý thì tôi yên tâm rồi. Thật ra tôi cũng biết, có nơi có ánh sáng thì sẽ có nơi có bóng tối, thú thật thì Tập đoàn Đông Thăng chúng tôi cũng từng gặp nhiều sự việc như vậy, nhưng có được sự giúp đỡ của chính quyền, xí nghiệp vẫn là phát triển rất nhanh. Tôi tin rằng ở thành phố Đài thậm chí là cả tỉnh Đài cũng như vậy.”

Lý Thiên Hoa vội nói: “Đó là đương nhiên, chính quyền thành phố Đài của chúng tôi nhất định sẽ dốc hết sức phối hợp với công ty của cậu Trương.”

“Vậy phải cảm ơn Thị trưởng Lý rồi.” Trương Húc Đông nói: “Ngày khác tôi nhất định sẽ tự mình đến nhà thăm Thị trưởng Lý.”

Trong lúc nói chuyện, xe đã đến cửa khách sạn. Sau khi mọi người xuống xe, Lý Thiên Hoa đưa Trương Húc Đông và Mễ Tuyết đến phòng đã được đặt trước đó, bên trong đang có mấy ông lão nói nói cười cười, nhiều người trong miệng vẫn còn nhai trầu.

Thấy đám người Trương Húc Đông bước vào, người trong phòng lập tức ngừng cười nói, nhưng cũng không đứng dậy, mặt khác Lý Thiên Hoa cũng không nói gì. Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Trương Húc Đông cũng tính toán. Tư liệu về mấy ông lão này anh đã sớm xem trong tài liệu Huyết Linh Lung gửi qua. Họ đều là đại ca xã hội đen có tiếng ở tỉnh Đài, có điều thân phận bây giờ rất ngượng ngùng, bọn họ cũng đều là nhân vật chủ chốt của chính quyền thành phố Đài. Đây cũng là một hiện tượng đặc biệt của tỉnh này.

Lão đại Hắc đạo của tỉnh Đài lợi dụng thân phận nghị viên phát triển các loại sản nghiệp của mình, đồng thời có thể có được sự ủng hộ của chính quyền. Đó là lý do tại sao những ông trùm kia của tỉnh Đài chen lấn nhau đến sứt đầu mẻ trán cũng phải vào được chính quyền, hơn nữa cho dù phải bỏ ra một số tiền lớn cũng bằng lòng. Theo một vài số liệu trong tay, nhân viên trong chính quyền tỉnh Đài có một nửa đều xuất thân từ Hắc đạo.

Muốn trà trộn vào Hắc đạo tỉnh Đài, ra tay từ những phương diện chính quy chắc chắn không ổn, vì vậy Trương Húc Đông sớm đã đặt mục tiêu lên những thành viên trong chính quyền có nguồn gốc không rõ ràng. Bước đầu tiên cần thu họ về dưới trướng mình hoặc là xoá bỏ họ. Đương nhiên, điều này vô cùng phiền phức, không chỉ đơn giản là dùng vũ lực là có thể giải quyết.

Sau khi đoàn người ngồi xuống, Lý Thiên Hoa giới thiệu từng người một cho Trương Húc Đông. Mặc dù đại khái Trương Húc Đông đã nắm rõ hình dáng, thân phận và thế lực của họ, nhưng anh vẫn giả vờ như không biết gì, đồng thời bắt tay với họ thể hiện thành ý.

Lần này Lý Thiên Hoa yêu cầu các thành viên có thế lực đen ở tỉnh Đài đến gặp mặt, rất rõ ràng là ông ta muốn để Trương Húc Đông làm quen với họ trước, có như vậy nếu sau này xảy ra việc gì không vui vẻ, ông ta cũng dễ ra mặt hoà giải. Suy cho cùng người đến đây làm ăn đương nhiên không phải người dễ bị bắt nạt, đặc biệt Trương Húc Đông vẫn còn là một người trẻ tuổi mới ra xã hội điếc không sợ súng.

Bang hội lớn nhất của tỉnh Đài đương nhiên là 14K và Trúc Liên Xã được bên ngoài đồn đại, hai bang hội này luôn tranh đấu không ngừng, nhưng sau khi lão đại tiền nhiệm của hai bên chết đi, hai lão đại mới lại ngừng việc tranh đấu, chuyển qua liên minh, mục tiêu chính là để càng nhiều thành viên trong Hắc đạo trở thành nhân viên chính quyền, từ đó khống chế chính quyền này, cũng là khống chế tỉnh Đài.

Mấy người đang ngồi đều là nhân vật chủ chốt trong chính quyền được mấy bang hội bồi dưỡng ra, còn về lão đại của họ, tuy rằng cũng là nghị viên, nhưng tuyệt đối không phải người mà Lý Thiên Hoa có thể mời. Thế lực cấp dưới của họ không yếu hơn chính quyền bao nhiêu. Vả lại trong mắt họ thì chức thị trưởng của Lý Thiên Hoa căn bản không đáng nhắc tới, bất kỳ lão đại nào cũng có thể loại bỏ Lý Thiên Hoa, cho dù ông ta là thị trưởng thì kết cục cũng như nhau.

Mà tên nhóc mới đến như Trương Húc Đông thậm chí còn không bằng Lý Thiên Hoa, suy cho cùng họ không biết nhiều về việc của Trương Húc Đông, cũng lười đi tra, cho dù biết sau lưng Đông Thăng có sự ủng hộ của Hắc đạo, vậy cũng không sao, có câu phép vua thua lệ làng, cho nên họ căn bản không hề để ý đến Trương Húc Đông.

Trương Húc Đông đương nhiên cũng chấp nhận điều này, dù sao đây là kết quả mà anh muốn. Nếu bản thân bị phát hiện là người có bản lĩnh, vậy ắt sẽ bị Hắc đạo của tỉnh Đài do hai bang hội lớn cầm đầu kiêng kỵ, từ đó sự phát triển sau này sẽ gặp phải trở ngại rất lớn.

Võ quán quyền anh cỡ lớn do Đông Thăng mở chỉ là một tổ chức thế lực đen chuyển hướng phát triển. Đây cũng là bước đầu trong hành động lần này của Trương Húc Đông, sau này sẽ còn các anh em Bang Long liên tiếp tới, Bang Long ngừng bành trướng, tỉnh Đài sẽ là chiến trường lớn cho cuộc chiến tiếp theo của họ.

“Cậu chính là người muốn đến thành phố Đài chúng tôi mở võ quán quyền anh cỡ lớn, Trương Húc Đông sao? Ha ha, quả nhiên là tài không đợi tuổi, còn là ông chủ lớn của Đông Thăng, thất kính rồi.” Tiết Ngọc Cương khen ngợi Trương Húc Đông với vẻ ngoài cười nhưng bên trong không cười, trong mắt ông ta không hề có chút ý tôn trọng nào.

Tiết Ngọc Cương, qua tư liệu mà Huyết Linh Lung đưa có thể thấy rõ, người này là đường chủ của 14K, bây giờ là một trong những thành viên trong chính quyền thành phố Đài.

Trương Húc Đông lạnh giọng cười nói: “Người tập võ đã dần dần bị thay thế bởi khoa học công nghệ cao của nền văn minh hiện đại. Người làm ăn nhỏ như tôi biết vài chiêu thức giả, nào dám nhận lời khen như vậy của ngài Tiết. Sau này tôi ở thành phố Đài, vẫn mong ngài Tiết chỉ bảo nhiều hơn.”

“Không dám, không dám.” Tiết Ngọc Cương nhẹ gật đầu.

“Cậu Trương, đầu tư lần này của Đông Thăng với thành phố Đài đại khái sẽ có những phương diện nào? Không đơn thuần là mở võ quán quyền anh phải không?” Lý Thiên Hoa muốn biết rõ Trương Húc Đông đầu tư bao nhiêu vào tỉnh Đài, ông ta vô cùng quan tâm đ ến điều này.

“Võ quán quyền anh chỉ là một hạng mục nhỏ. Các phương diện liên quan đến Tập đoàn Đông Thăng chúng tôi rất nhiều, nhưng bản thân tôi rất coi trọng hàng hải của tỉnh Đài. Ở đây có thể xây dựng bến cảng thương mại xuất nhập khẩu lớn nhất thế giới, cũng có thể giao lưu với nhiều nước trên thế giới.” Trương Húc Đông nghiêm túc nói: “Chúng tôi đã có phương án cụ thể, dù sao mọi người đều là người Trung Quốc, mặc dù tôi là một người làm ăn, cũng cần có nhận thức yêu nước và nhận thức dân tộc, hi vọng tỉnh Đài có thể có sự phát triển lớn hơn.”

Trung Quốc là một đất nước lớn có biển, có đường bờ biển lớn, mà tỉnh Đài có thể nói là có bến cảng hàng hải lớn nhất, nó tương đương với trái tim con người, dòng máu không ngừng vận chuyển đến khắp nơi trên Trung Quốc, nhưng một ngày nào đó trái tim xảy ra vấn đề, vậy sẽ xuất hiện áp lực kinh tế với toàn đất nước.

Đây là mục đích đến đây lần này của Trương Húc Đông, nói dễ nghe là tạo ra bến cảng lớn nhất thế giới, thực ra cũng là thay đổi hướng khống chế kinh tế đối nội đối ngoại của tỉnh Đài. Nếu có một ngày khống chế được hàng hải nơi đây, vậy bản thân sẽ có quyền phát ngôn hoàn toàn ở tỉnh Đài, cũng tạo ra công lao thành tích không thể xoá nhoà cho việc thống nhất và xây dựng đất nước.

Đương nhiên Lý Thiên Hoa sớm đã có suy nghĩ như vậy, đáng tiếc là không có nhà đầu tư lớn nào tới đây xây dựng, một số cũng chỉ là bến cảng tầm trung, nhưng ông ta không biết mục đích cụ thể của Trương Húc Đông, Trương Húc Đông cũng không nói cho ông ta biết.









Thích

Theo dõi

Quà

Vote

2

419

1102

36

Trung Quốc là một đất nước lớn có biển, có đường bờ biển lớn, mà tỉnh Đài có thể nói là có bến cảng hàng hải lớn nhất, nó tương đương với trái tim con người, dòng máu không ngừng vận chuyển đến khắp nơi trên Trung Quốc, nhưng một ngày nào đó trái tim xảy ra vấn đề, vậy sẽ xuất hiện áp lực kinh tế với toàn đất nước.

Trương Húc Đông lạnh giọng cười nói: “Người tập võ đã dần dần bị thay thế bởi khoa học công nghệ cao của nền văn minh hiện đại. Người làm ăn nhỏ như tôi biết vài chiêu thức giả, nào dám nhận lời khen như vậy của ngài Tiết. Sau này tôi ở thành phố Đài, vẫn mong ngài Tiết chỉ bảo nhiều hơn.”