Không ai có thể thấy rõ thân ảnh của Vọng Nguyệt Thiên Tâm, thoáng cái một bàn tay khẽ đặt trên cổ Điền Cương Tuấn Trường:"Ngươi biết vật này?"

Điền Cương Tuấn Trường cảm giác được động mạch cổ của mình đang bị từng ngón tay của đối phương khống chế như sắp nổ ra, thậm chí mặt hắn đỏ lừ, hắn lần đầu tiên cảm giác mình không thể chịu nổi, hắn cố gắng bình tĩnh liếc nhìn Vọng Nguyệt Thiên Tâm miễn cưỡng gật nhẹ đầu

Tử Xuyên Khang Giới lúc này dĩ nhiên hiểu rằng mình sắp bị vạch trần, giải thích cũng phí công, muốn lừa gạt người phụ nữ đó không đơn giản, chính mình chưa bao giờ nói với ai nguyên nhân mình sử dụng Vọng Nguyệt Thiên Tâm, Điền Cương Tuấn Trường lại càng không biết vật đó và Vọng Nguyệt Thiên Tâm có quan hệ gì. Giả như chân tướng của sự tình bị Vọng Nguyệt Thiên Tâm biết được, e rằng kế hoạch của hắn cũng hỏng, người phụ nữ đó có thể sẽ bắt Điền Cương Tuấn Trường đi, tìm hiểu mọi thông tin từ Điền Cương Tuấn Trường như vậy thì hắn sẽ không còn giá trị gì với bà nữa, và càng không thể hợp tác.

Tử Xuyên Khang Giới đã cảm giác thấy ánh mắt sắc lạnh đang nhìn mình.

Vọng Nguyệt Thiên Tâm mặt lạnh tanh, bà ghét nhất là bị lừa, đặc biệt là chuyện liên quan đến con gái mình, bà trợn mắt nhìn Tử Xuyên Khang Giới, lạnh lùng nói:"Ngươi nói hay là hắn nói?" Lực đạo trên tay bà tăng lên vài phần.

Điền Cương Tuấn Trường vẫn còn có chút cốt khí, thân thể vô cùng khó chịu nhưng vẫn phải nhẫn nhịn, không hừ một tiếng, nhìn về phía Tử Xuyên Khang Giới như hỏi rốt cuộc là chuyện gì, vì sao cái vật mà hắn lấy được trên người nữ sát thủ đó lại khiến bà ta như vậy?

Tử Xuyên Khang Giới chưa bao giờ kinh hoảng như thế, ngay cả khi đối mặt với Tử Xuyên Cảnh Đằng, hắn mỉm cười nói:"Tiền bối. Chuyện này để ta giải thích. Đúng thế, lúc trước quả thật có chút giấu diếm, thậm chí là lừa gạt, nhưng cũng là bất đắc dĩ, để bảo vệ thuộc hạ của ta, Điền Cương Tuấn Trường cùng đấu với sát thủ kia thì bị thương nặng, ta biết vật đó rất quan trọng với cô cô. Nếu như cô biết người đó bị Điền Cương Tuấn Trường đánh bị thương, hơn nữa có khả năng chết, thì ta sợ cô cô sẽ gây chuyện, cô cô cũng biết, Điền Cương Tuấn Trường rất quan trọng với gia tộc, thật ra thứ vũ khí này..."

Thấy Tử Xuyên Khang Giới căng thẳng giải thích. Vọng Nguyệt Thiên Tâm thỉnh thoảng cũng liếc nhìn Điền Cương Tuấn Trường, bà không cho rằng Tử Xuyên Khang Giới nói thật. Đợi đối phương nói xong, mới cười lạnh một tiếng nói:"Ngươi cho rằng ta sẽ tin ngươi sao? Đương nhiên. Ngươi cũng không cần lo lắng, ta tin hay không cũng không trọng yếu. Ta chỉ muốn ngươi thực hiện những gì đã hứa với ta."

"Vâng, vâng. Ta nhất định sẽ phái người tìm nữ sát thủ đó." Tử Xuyên Khang Giới không ngờ Vọng Nguyệt Thiên Tâm lại như vậy nên nói tiếp:"Tuy manh mối rất ít, phạm vi rất lớn, nhưng mà vẫn có cơ hội, hiện tại đã tập trung tất cả các sat thủ đến từ Trung Quốc, ta tin là sẽ nhanh chóng tìm ra thôi."

"Không cần !" Vọng Nguyệt Thiên Tâm chậm rãi buông lỏng tay ra, nhưng Điền Cương Tuấn Trường lại không dám hoạt động, vẫn giữ nguyên tư thế.

Khi mà Tử Xuyên Khang Giới vẫn còn chưa biết chuyện gì xảy ra thì Vọng Nguyệt Thiên Tâm đã liếc mắt về phía vách tường cách đó không xa, chậm rãi nói:"Người ta muốn tìm đang ở kinh đô. Nửa tiếng trước, bà vẫn còn đang hoài nghi liệu có phải mình quá thương nhớ, mà sinh ra ảo giác, nhưng mà hiện tại bà khẳng định, đầu tiên là nhằm vào đại gia tộc thứ hai của r quốc, thứ hai là đến trang viên của Tử Xuyên thăm dò, bà đã nhận ra trong tương lai không xa, bóng hình mà bà nhìn thấy sẽ một lần nữa xuất hiện, hơn nữa rất có thể sẽ đến với thân phận kẻ địch, đương nhiên, là kẻ thù của Tử Xuyên Khang Giới, không liên quan gì đến bà.

"Sao cô biết?" Nghe đối phương khẳng định cnhư vậy, Tử Xuyên Khang Giới có chút khó hiểu, nếu luận về điều tra tình báo, hắn không cho rằng Vọng Nguyệt Thiên Tâm có sức mạnh lớn, dù sao sức mạnh của một người cũng là có hạn, huống hồ theo chính mình biết, mấy ngày trước khi người phụ nữ này vào trang viên Tử Xuyên xong thì không ra ngoài nữa,hàng ngày đều ở trong sân, kể cả mình, không có ai đi vào, nên không biết bà ấy làm gì. Đột nhiên nói đến nữ sát thủ này, thì lại như vậy, chỉ sợ là bởi vì chuyện này, Vọng Nguyệt Thiên Tâm mới không làm theo dặn dò của hắn, cuối cùng thì Tử Xuyên Cảnh Đằng được cứu ra. Text được lấy tại Truyện FULL

Quả nhiên, Vọng Nguyệt Thiên Tâm ngừng lại một chút tiếp tục nói:"Vừa rồi nó có đến trang viên Tử Xuyên, ta nhìn thấy rõ, nhưng mà nó nhìn thấy ta xong thì nhanh chóng chạy mất, ta không đuổi kịp."

Vọng Nguyệt Thiên Tâm thấy nữ sát thủ đó chạy đi thì đuổi theo,đúng lúc đó thì có người lẻn vào cấm thất cứu Tử Xuyên Cảnh Đằng. Hắn không dám đắc tội Vọng Nguyệt Thiên Tâm hắn biết trong lòng bà Tử Xuyên Cảnh Đằng chẳng có ý nghĩa gì, Cảnh Đằng hoặc sống hoặc chết, hoặc bị nhốt hoặc được cứu, bà đều không quan tâm. Tương đối mà nói, nữ sát thủ kia, hay chính là con gái của Vọng Nguyệt Thiên Tâm mới là mối quan tâm nhất của bà.

"Ta sẽ phái người tại cả trong kinh đô tìm kiếm, nếu như nàng còn đang kinh đô, rất nhanh sẽ có kết quả." Chito Kasuke do dự một chút nói. mặc dù hiện tại là cần gấp nhất là tìm đến chính mình của vị kia tổ phụ, mà không phải vị kia chưa bao giờ che mặt sát thủ biểu muội, bất quá trong lòng hắn còn có cá vấn đề, cuối cùng là một hỏi lên,"Xin hỏi tiền bối làm sao lại nhận định ngươi chứng kiến đến của sát thủ chính là trước ném rơi khuyên tai ngọc của cái kia?"

Vọng Nguyệt Thiên Tâm vẫn nhìn lên tường nói:"Ngươi biết ta lúc còn trẻ trông ra sao không?Con bé trông rất giống ta." Bà quay người nhìn Tử Xuyên Khang giới nói:"Hắn, ta muốn mượn vài ngày, về phần những người còn lại thì không cần, ngươi đi tìm Tử Xuyên Cảnh Đằng đi, ta không hy vọng tên đó có thể bình an sống hết quãng đời còn lại."

" Vâng." Tử Xuyên Khang Giới gật gật đầu nói, ánh mắt hướng nhìn Điền Cương Tuấn Trường, ý bảo hắn đi theo.

Mặc dù Điền Cương Tuấn Trường trong nội tâm vạn phần không đồng ý, nhưng mà vẫn phải nhẫn nhịn, vô luận là thế nào thực lực rất quan trọng, đã không co khả năng phản kháng, thì đành phải khuất phục.

"Tìm người phụ trách ở đây đến đây." Mãi đến khi hai người đó đi khuất, Khang Giới mới quát lên.

Điền Cương Tín Trường vẫn như trước không nói chuyện, lui về sau ba bước, xoay người, xuyên qua cửa Nguyệt Lượng.

Chỉ ba phút sau, từ xa đã truyền đến tiếng bước chân, sau lưng Tín Trường là một thanh niên trẻ tuổi, là bảo vệ của biệt viện, hắn chủ yếu chỉ là quét dọn vệ sinh mà thôi, về phần chính thức trông coi là do Nhẫn sát tổ đảm nhiệm, nhưng mà, trong tình thuống đặc biệt như ngày hôm nay, người trọng yếu được cứu đi, Nhẫn sát tổ đi theo hắn đương nhiên không trách tội, nhưng mà hắn......

Khang giới sắc mặt âm trầm, mặt lạnh như băng, chung quanh rất yên tĩnh, ngoài tiếng chim hót ra không còn tiếng gì hết, đương nhiên, hiện tại còn có thêm một âm thanh khác, đó chính là tiếng răng đập vào nhau của cậu thanh niên trẻ, cũng không phải là bởi vì nhiệt độ, mà là bởi vì tâm tình.

"Sao người lại biến mất?" Giọng nói không kéo dài nhưng trong không gian yên tĩnh lại khác.

"Chủ nhân," Nam tử trẻ tuổi đã sớm ý thức được vận mệnh của mình, nhưng mà bản năng cầu sinh vẫn thúc đẩy hắn giải thích:"Hôm nay tôi đều ở đằng sau biệt viện quét dọn, người nào đến khi nào, sao biến mất quả thật tôi không biết, chỉ khi đưa cơm tôi mới biết không thấy người đâu, nhưng mà tôi đã lập tức báo cáo......"

"Giết." Khang giới lắc đầu lạnh lùng, không quanh đầu quát lên.

Nam tử trẻ tuổi vốn đang giải thích, nhưng đã không có thời gian, "Rắc" một tiếng, xương vỡ, hắn đã chết.

Tín Trường gật đầu gọi thủ hạ ở xa, ý bảo bọn họ đem thi thể đi.

Khang Giới lúc này mới nhìn thân thể đang mất dần đi nhiệt độ cơ thể, nhíu chặt lông mày, trước kia hắn cũng thích giết người những lúc tâm trạng không vui, chỉ cần nhìn tánh mạng của ai đó mất đi trước mắt mình, hắn sẽ thoải mái hơn, có thể quyết định sinh tử của người khác đúng là một chuyện vui vẻ.

"Ngươi thấy thế nào?" Tất cả đều trở lại yên tĩnh như không có gì xảy ra, Khang Giới bắt đầu hỏi người đàn ông ngày xưa từng là thầy giáo của mình. Trong kế hoạch ban đầu, hắn muốn giết Tín Trường, nhưng mà trải qua chuyện hôm nay, hắn quyết định buông tha cho hắn, mặc dù Điền Cương Tuấn Trường cũng có chút thành tựu khi dùng vũ lực nhưng mà tâm cơ của hắn so với anh hắn, vẫn kém chút ít, nhìn khi nãy là có thể thấy được, để người như hắn lãnh đạo đội quân tinh nhuệ gia tộc Tử Xuyên, hậu quả đúng là khó lường. Tín Trường không trung thành nhưng mà rất nhiều chuyện chỉ có hắn mới giải quyết được.

Về câu hỏi của Khang Giới, Tín Trường cũng không vội vã trả lời, nhìn lên không trung thật lâu sau, mới là khe khẽ thở dài nói:"Nhổ cỏ không trừ gốc, thì sẽ gây họa về sau."